Noumin Kanren no Skill bakka Agetetara Naze ka Tsuyoku Natta

Chương 01: Một ngày ở làng




"Hôm nay nhìn có vẻ là một ngày tốt đây"

Tôi nhận xét khi đang làm việc trên cánh đồng.

Vào thời điểm này, hoa màu sẽ được trồng để sản xuất ra với chất lượng cao.

"Thằng ml Al kia"

Tôi quay đầu lại khi nghe thấy tên của mình và thấy thằng bạn Testa đang đi lại gần tôi.

Không biết lại là chuyện gì nữa đây.

Tôi ngừng việc mình đang làm lại rồi đứng lên đi tới chỗ Testa.

"Gì nữa thế Testa?"

Nghe câu hỏi của tôi, cậu ta liền gãi đầu ngán ngẩm.

"Không nhớ à, tí nữa chúng ta sẽ đi câu cá, cơ mà mày lại thật sự thích công việc đồng áng quá đấy. Dù có là nông dân đi nữa thì tao chắc cũng chả có ai tập trung vào công việc làm nông nhiều như mày đâu"

Tới lúc để đi rồi ư? Nhưng...

"Tao thì lại không nghĩ vậy đâu... Tao làm việc cũng chỉ vì chả có gì để làm thôi. Mà đúng là phải thừa nhận tao thích công việc này thật"

"Được rồi, giờ chúng ta đi câu cá thôi" Tôi vẫy tay tạm biệt nó và trở về nhà để chuẩn bị.

------------------------------------------------------------------------

Sau khi chuẩn bị xong, tôi đi đến chỗ bến thuyền và trèo lên thuyền của Testa

Trong con thuyền chứa đầy đá ma thuật giúp cho thuyền có thể đi trên biển mà không cần tới gió.

"Xin lỗi vì đã bắt mày phải đợi"

“Không sao hết. Giờ thì cố gắng làm việc chăm chỉ và bắt được thật nhiều cá hôm nay nào!"

"Yeah!"

Testa khởi động con thuyền và hướng cho nó chạy đến chỗ bắt cá. Sau vài phút khởi hành, chúng tôi bắt đầu thấy bóng dáng của một con quái ở dưới nước.

"Hình như ở đây có một vài con quái vật, tao để lại cho mày xử được chứ?"

"Cứ để cho anh mày lo"

Tôi cầm lấy cái giáo làm từ cành cây và ném xuống nước chỗ cái bóng.

"Gyaoooo!?"

Con quái bị đâm bởi ngọn giáo hét lên trong đau đớn và ngủm luôn.

"Đúng là.... Ngu vl ra...."

Testa cười cay đắng và quay mặt lại phía tôi.

"Tao nói với mày rồi mà, đây là kỹ năng đánh cá của tao, bắt cá bằng giáo, không phải như vậy là rất bình thường sao?"

"Tao thì lại thấy giống ném giáo hơn là đánh cá đấy... Bình thường chả có ai khỏe như mày đâu nên họ phải luyện ma thuật cơ bản để tự bảo vệ bản thân, còn mày thì lại..."

Testa nhanh chóng lái chiếc thuyền, sau đó chúng tôi nhanh chóng tới được địa điểm cần đến.



"Bắt đầu thôi nào. Lần này lại phải nhờ vào mày rồi"

"Không sao hết"

Lúc tôi vừa nhảy vào nước thì thằng Testa cũng vừa thả lưới xuống dưới biển.

Tôi sớm tìm thấy một đàn cá.

Bây giờ thì tôi chỉ cần đưa đàn cá này vào tấm lưới thôi.... Hử?

Có vài con quái ở đằng kia, cả 5 bọn chúng đều là cá mập. Chúng có đôi mắt thật kì lạ, tôi không muốn phải nhìn gần chúng một chút nào...

Không còn cách nào khác rồi, tôi phải tự hạ chúng từ xa mà thôi.

Tôi giữ chắc cái giáo lấy từ thuyền và nhắm vào bọn cá mập.

(Secret Fisherman Technique • Split Spear Throw!!)[note10064]

Cái giáo mà tôi đã quăng phân thành 5 cái và trúng vào lũ cá mập từng cái một.


"Ngyaaaaaaaa!

Kyuuuuuuuu!"

Ừm, đúng là tởm thật.

Giờ thì mối đe dọa đã biến mất rồi.

Tôi phải đi hướng dẫn lũ cá bơi vào cái lưới vừa mới chìm xuống thôi.

---------------------

"Thật tốt là hôm nay bắt được nhiều quá"

"Đúng thế"

Tôi trả lời Testa trong khi lau khô cơ thể với một cái khăn.

"À đúng rồi, mày từng nói là bây giờ đã có thể lặn lâu hơn.

Vậy thì bây giờ mày có thể ở dưới nước được bao lâu?"

"...5 tiếng thì phải?"

"Thật sự mày có còn là con người không thế?"

"Nếu chăm luyện kỹ năng đánh cá thì bất cứ ai cũng có thể được như tao hết thôi"

“Ừ thì tao cũng có tăng kĩ năng rồi cơ mà tao vẫn không ở dưới nước lâu được...

Kĩ năng của mày lên level mấy rồi?”

Để trả lời cho câu hỏi của nó, tôi lôi ra một tấm thẻ từ cái túi.

Tấm thẻ được biết đến như là “thẻ trạng thái”,

Sau khi nhận vào một chút ma thuật, nó sẽ hiện trạng thái của bạn dưới dạng các con số.


Trong quá khứ có một guild đã nổi tiếng nhờ các cuộc chinh phạt quái vật, một vài mạo hiểm giả đã chiến đấu với những kẻ thù mạnh hơn chỉ vì tiền

Vì vậy nên đất nước mới quyết định làm ra những tấm thẻ này

Thẻ trạng thái, chỉ cần hút một chút ma thuật của người sử dụng là sẽ biết được trạng thái của người đó.

Guild đã thiết lập một mức yêu cầu tối thiểu dựa trên bảng trạng thái cho từng độ khó khác nhau của nhiệm vụ.

Nhờ vào đó mà số lượng các mạo hiểm giả chết vì những hành động liều lĩnh đã giảm đi đáng kể.

Bây giờ nó đã trở thành một tiêu chuẩn thông thường trong quốc gia này khi sở hữu chiếc thẻ của riêng mình bởi vì sự tiện lợi của nó.

Tôi đổ một chút ma thuật vào tấm thẻ trạng thái và đọc level của mình.

“Nó chỉ vừa lên level 10”

“...Lại một cái level 10 khác nữa... Tao hết ngạc nhiên nổi nữa rồi...”

10 được coi là level cao nhất cho kỹ năng, và bây giờ các kỹ năng của tôi, trừ kỹ năng trồng trọt ra đều đã ở level 10.

“Giờ tao chỉ cần cái trồng trọt lên level 10 nữa thôi là tao sẽ trở một nông dân hạng nhất!”

“Nhưng mày đã làm việc trên đồng rất nhiều m tại sao kỹ năng trồng trọt của mày lại phát triển chậm nhất nhỉ?”

“Ai mà biết... Trồng trọt là kĩ năng đầu tiên của tao lên level 9... Chắc là lượng kinh nghiệm cần để lên level tiếp theo phải cao lắm”

Kỹ năng có những điểm kinh nghiệm mà chỉ tăng lên khi làm những việc đặc biệt. Khi đã đủ điểm kinh nghiệm rồi thì tôi có thể lên level được.

Nhưng đương nhiên là tôi vẫn tận hưởng việc làm nông rồi.

“Các kỹ năng khác của mày bây giờ ra sao rồi?”

“Đúng rồi ha. Tao cũng chưa kiểm tra lại từ lâu rồi. Để xem nào”

Sau đó tôi bắt đầu đọc các danh mục trên tấm thẻ.

Al・Wayn

Lv: 24


HP 580/580

MP 35/35

Tấn công 72

Phòng thủ 47

Ma thuật 36

Kháng ma thuật 52

Nhanh nhẹn 64

May mắn 85 (cố định)

Kĩ năng


[Nông nghiệp]

Trồng trọt 9

Canh tác đồng ruộng 10

Chặt cây 10

[Câu cá]

Di chuyển dưới nước 10

Câu cá 10

Lặn tự do 10

[Khác]

Ném 10

Am hiểu địa lý 10

[Phước lành]

Tăng tốc độ phát triển

[Danh hiệu]

Class nông dân hạng nhất

“Trông cũng bình thường thật, không có trạng thái nào vượt quá giới hạn cả”

“Đúng rồi, chỉ có kĩ năng nông nghiệp của mày là cao... Chốt tồ mát tề, tại sao những kỹ năng khác của mày lại cao hơn cái trồng trọt”

“Bởi vì tao đã giúp mày đấy”

“Mày cao hơn tao chỉ vì giúp đỡ thôi ư... Đau quá!”

Testa ngạc nhiên vì bị đánh trên đầu.

“Tao có một phước lành giúp tăng tốc độ lên level và nâng kĩ năng nên chắc là nhờ như vậy đó”

“...Mày may mắn thật... Thậm chí mày còn có cả phước lành”

Phước lành là một kĩ năng hiếm được các vị thần trao cho con người khi họ vừa sinh ra, và tôi đã đủ may mắn để nhận được một cái phước lành.

“Mày có thể đi nhanh hơn được không? Tao muốn làm việc trên đồng lắm rồi”

“Mày vẫn muốn làm tiếp sao?”

“Dĩ nhiên rồi?”

Sau khi trả lời câu hỏi của Testa, tôi quay lại nhìn chăm chăm về phía chân trời và ngắm cảnh ở đó.

“Tao hỏi cái này được không, nếu kĩ năng câu cá của mày max rồi thì mày có còn là nông dân nữa không...? À không, ít nhất là mày còn có phải là dân làng nữa không?”

Những lời sau đó của Testa không thể lọt qua được lỗ tai của tôi.