Nốt Chu Sa Của Đại Lão

Chương 17: Dối gạt giới tính




Vì thế sau khi tin tức Tĩnh Hàm bị ôm nhầm lan ra, người ngoài mới cười nhạo bắt nạt cô nhiều như vậy.

Chỉ có điều họ không biết rằng cô có khả năng cảm nhận được ác ý từ người khác, cô không thể nào tươi cười nói chuyện với kẻ không thích mình được.

Duy chỉ có hồn ma này, người nọ xuất hiện ngay lúc đời cô toàn bóng tối, cho cô một tia sáng mỏng manh giúp cô tiếp tục tồn tại.

Sở Thần thấy cô gái nhỏ căng thẳng đến mức bả vai không ngừng run rẩy thì rất đau lòng, anh chạm nhẹ vào bàn tay trái của cô, tỏ vẻ mình không trách.

Huống chi cô biết sự tồn tại của anh rồi, anh càng dễ dàng nhờ vả cô đi tìm thân xác cho mình hơn.

Tĩnh Hàm thở mạnh ra một hơi, nụ cười càng thêm chói sáng, Sở Thần đã lâu không gặp được người thuần khiết như cô rồi, bằng bất cứ giá nào anh cũng phải bảo vệ viên ngọc quý trong trắng này không để cô bị vấy bẩn.

“Mấy tháng trước mỗi khi tôi bị phạt nhịn đói đều có bánh bao trong ngăn tủ, là bạn bỏ vào cho tôi sao?”

Sở Thần chàm vào bàn tay phải của cô.

Tĩnh Hàm suy nghĩ, nếu vậy thì anh đã ở bên cạnh cô rồi, tại sao đến thời gian gần đây cô mới cảm nhận được hơi lạnh?

Nghe nói ma quỷ sẽ hấp thụ dương khí của con người để tu luyện nâng cao sức mạnh, chẳng lẽ anh nhờ hút dương khí mà có thể tương tác với cô rồi?

Thấy cô gái nhỏ thất thần, Sở Thần chạm nhẹ vào gò má của cô, cô lập tức giật mình tránh né, mặt vài tai đỏ ửng như quả cà chua.

Có vẻ hồn ma rất thích chạm vào người cô, mặc dù anh rất lịch sử không chạm tới chỗ nhạy cảm nhưng sờ đầu vuốt má gì đó khiến cô cảm thấy rất ngại.

Sau một hồi lấy hết can đảm, Tĩnh Hàm hỏi:

“Bạn... bạn là ma nữ sao?”

Tĩnh Hàm lại nín thở chờ đợi câu trả lời, hiện tại đầu óc của cô trống rỗng, hoàn toàn không biết mình nên phản ứng thế nào sau khi biết giới tính của đối phương.

Cô mong chờ hồn ma chạm vào tay trái hay tay phải đây.

Nếu là tay trái...

Sở Thần nghĩ Tĩnh Hàm đang bị thằng nhãi Tuấn Hào kia cưỡng ép, trong lòng nhất định có bóng ma tâm lý với đàn ông nên anh quyết định lừa dối cô một phen, anh chạm vào tay phải của cô giả dạng làm ma... nữ.

Tĩnh Hàm thở phào nhẹ nhõm, ma nữ thì tốt rồi, sau này cô có thể để đối phương sờ đầu mình thoải mái.

“Vậy... bạn bằng tuổi mình à?”

Mu bàn tay trái bị chạm một chút.

“Lớn tuổi hơn?”

Lần này mu bàn tay phải bị chạm, Tĩnh Hàm hớn hở gọi:

“Thế thì em phải gọi chị bằng chị rồi, thật tốt khi sau này em sẽ có thêm một người chị gái.”

Sở Thần: ...

Bây giờ hối hận khi đã lừa dối giới tính với cô còn kịp không?

Một ông già gần bước tới U40 rồi lại bị gọi là chị?

Quá khó chấp nhận rồi.

Hậm hực thì hậm hực nhưng Sở Thần cũng không có ý định sửa lời Tĩnh Hàm nói cho đúng, có lẽ thân phận chị em sẽ khiến cô bé thoải mái hơn khi tương tác với anh.

Lại nghe Tĩnh Hàm có chút tiết nuối nói:

“Đáng tiếc em không thể hỏi tên của chị, không sao, em tự giới thiệu trước nha, em tên Tĩnh Hàm, rất vui khi được quen biết chị.”

Nhìn cô gái hoạt bát trước mặt, đôi môi hồng nhuận của cô cong cong khiến con tim anh xao xuyến, lần này anh không chịu được nữa mà thơm vào má cô một cái.

Cảm nhận được sự mát lạnh trên mặt, dù biết đối phương là nữ nhưng cô vẫn vô cùng xấu hổ.

Chị gái hồn ma lại sờ mặt của cô rồi.