Nông Gia Xinh Đẹp Tiểu Phúc Thê

Chương 23




Hôm nay mãi cho đến khi sắp tới giờ Dậu, Thành Chính Nghiệp mới từ Lâm gia đánh xe ngựa chậm rãi đi về phía thôn Đào Am. Hoàng hôn, người trên đường thôn đã không còn nhiều, hắn cũng đã tỉnh rượu, có chút ngượng ngùng sờ sờ mũi.

"Thật muốn hỏi cha mẹ một chút, tật xấu vặn người của nàng là cùng ai học. Giờ trên tay ta không có chỗ nào lành lặn.”

Lâm Xảo Nhi ngồi ở phía sau, sắc mặt đỏ bừng hừ một tiếng: "Đáng đời ngươi."

Nếu không phải hắn luôn không quy củ vào ban ngày, nàng cũng sẽ không như vậy, huống hồ, không phải là bóp vài cái thịt mềm trên cánh tay hắn sao, những cơ bắp cứng rắn của hắn, nàng vặn còn cảm thấy đau tay!

Thành Tứ đang đùa giỡn với nàng, người không nhiều lắm, hắn nói nhiều hơn.

"Vừa rồi lúc chúng ta đi, mẹ vợ gọi nàng là gì? Tiểu Phì...? Đây có phải là tên còn nhỏ của nàng không, làm thế nào để đặt tên? Khi nàng còn nhỏ rất mập sao? Ta không thấy."

Lâm Xảo Nhi: ". Là phi từ, phi từ là một loại thần thú trong sơn hải kinh, có thể làm cho người ta tránh phiền muộn, đây là cha ta lấy cho ta."

Lâm Tú Tài dù sao cũng là người đọc sách, đặt tên cũng là gửi gắm lời chúc tốt đẹp đối với nữ nhi, Lâm Từ Từ, kỳ thật đây vốn là đại danh của nàng, đáng tiếc lúc nàng sinh ra mẫu thân Khâu thị ban cho danh xảo, lão nhân gia không bao lâu qua đời, Khâu thị thương tâm không thôi, vì tưởng nhớ, Lâm Tú Tài liền đem đại danh nữ nhi đổi thành trùng hợp, nhũ danh tuyên từ.

Thành Tứ: "Thần thú? Con thú nào?"

Lâm Xảo Nhi hừ một tiếng, không nói lời nào nữa.

"Nếu muốn biết ngươi tự mình đi xem, Tam ca khẳng định biết."

Thành Tứ lẩm bẩm hai câu, không nói gì nữa.

Khi hai người về đến nhà, mọi người trong phòng đều đã ăn cơm tối, bà Thành kinh ngạc hỏi: "Sao lại đi lâu như vậy? Đã ăn gì chưa?” . ngôn tình tổng tài

Thành Tứ: "Uống chút rượu, ngủ một giấc, ăn rồi."

Nghe nói hắn uống rượu, Thành bà tử cũng hiểu.

"Vậy thì về nghỉ ngơi sớm một chút đi."

Thành Tứ đáp một tiếng, sau đó kéo Lâm Xảo Nhi về phòng. Bà Thành vốn cũng chuẩn bị tắm rửa ngủ, kết quả chỉ chốc lát sau lại thấy con trai út đi ra khỏi phòng.

Bà vốn tưởng rằng tiểu nhi tử là đi túp lều, ai biết hắn quay đầu đi viện phía đông.

Bà Thành: "Ngươi làm gì vậy?""



Thành Tứ: "Ta đi tìm Tam ca xin một quyển sách đọc."

Bà Thành: "??? "

Mặt trời mọc ở phía tây? Đứa con trai nhỏ này của bà, thế nhưng cũng sẽ muốn đọc sách?!

Thành bà tử sau khi trở về phòng đem chuyện kỳ lạ này nói cho Thành lão hán nghe, kết quả thành lão hán không cho là đúng: "Tứ Lang là người thông minh, khi còn bé đọc sách cũng không kém, là chính hắn sau này không có hứng thú mà thôi, hiện tại muốn đọc sách có cái gì kỳ lạ, ngươi cho rằng nuôi trâu nuôi heo kia đều đơn giản sao, đó đều là phải học rất nhiều thứ!"

Thành bà tử liếc mắt nhìn ông một cái: "Nói ngươi mập ngươi còn thở dốc, đừng tưởng rằng ta nghe không hiểu ngươi nói ngươi nuôi heo không dễ dàng, vậy ta lo liệu cả nhà liền dễ dàng?!"

Thành lão hán: "Bà thật là cố ý gây sự! Không nói với bà."

Thành bà tử hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, quay đầu, lại cân nhắc tiểu nhi tử là đi xem sách gì, chẳng lẽ là nổi lên tâm tư đọc sách? Lão Tứ ở nhà nhỏ nhất, hiện tại học, cũng kịp a! Thành bà tử vốn không muốn để cho hắn làm những doanh sinh không sai biệt lắm với Thành lão hán này, vừa nghĩ đến lão Tứ có thể thay đổi tính nảy lắc muốn đọc sách, Thành bà tử cả đêm nay a, hưng phấn cũng không ngủ được!

Bà quyết định, sáng sớm ngày mai sẽ đi hỏi đi!



Đáng tiếc, sáng sớm hôm sau, còn không đợi bà tử Thành hỏi, Thành Chính Nghiệp liền vội vã đi làm.

Hai ngày hắn không đi trang trại chăn nuôi bò, không biết bên kia có phải có chuyện gấp hay không. Tóm lại lúc bà tử Thành thức dậy đã không nhìn thấy người. Bất đắc dĩ. Sau khi ăn sáng xong, bà Thành đi gọi Lâm Xảo Nhi trước.

Ngày thứ tư qua cửa, hồi môn cũng kết thúc, có vài thứ, bà cũng phải dặn dò con dâu mới.

Lúc Lâm Xảo Nhi tới, Thành Tiểu Lan cũng ở trong phòng. Hai ngày nay, hai người đã quen biết nhau. Thành Tiểu Lan nhìn ra Lâm Xảo Nhi có chút khẩn trương, cười lắc đầu với nàng. Lâm Xảo Nhi cảm kích cười, sau đó đi vào.

Lần trước mẹ chồng nàng dâu gặp mặt, chỉ là kính trà, sau đó đối mặt vài lần, cũng không nói mấy câu. Hôm nay Bà tử Thành mới đánh giá người từ trên xuống dưới một hồi lâu, nói: "Xảo Nương à.”

"Nương."

"Ngươi cũng đã gả vào nhà này, liền chính thức xem như con dâu Thành gia của ta, đến mấy ngày nay, đã quen thuộc chưa?"

Lâm Xảo Nhi ngoan ngoãn đáp: "Mọi thứ đều rất tốt."

Thành bà tử gật gật đầu: "Vậy thì tốt rồi, chúng ta Thành gia nhiều người, ta cũng nói cho ngươi biết quy củ nhà chúng ta, ngươi nghe trước đại khái rõ ràng, phía sau chậm rãi làm quen, rất nhiều chuyện trong lòng cũng có chuẩn bị."

Lâm Xảo Nhi gật đầu. Bà Thành bắt đầu lải nhải với nàng. Lâm Xảo Nhi vẫn ngoan ngoãn lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại vài câu, khiến nàng có chút bất ngờ chính là, đạo lý mà những mẹ chồng nói ra, trước khi xuất giá, Khưu thị đã dự đoán được. Lúc ấy Khưu thị cho rằng nàng sẽ gả đến Ngụy gia, dù sao cũng là trèo cao, đã lo lắng hết cho tương lai về chuyện mẹ chồng nàng dâu, chuẩn bị trước cho nàng.



Cho nên Bây giờ Xảo Nhi nghe thấy bà tử Thành nói những điều này, tất cả đều nằm trong dự liệu. Sau khi Thành bà tử nói xong, nàng còn nở nụ cười tươi tắn.

"Nương yên tâm, ta tất cả đều nhớ kỹ."

Bà tử Thành nói khô miệng đang chuẩn bị uống một ngụm trà, thấy phản ứng này của nàng, tay hơi dừng lại, rõ ràng có chút giật mình.

Bà liếc mắt nhìn vài lần, sau khi chắc chắn Lâm Xảo Nhi không có nửa phần không vui, mới ho khan một tiếng: "Đứng làm gì, mau ngồi xuống!"

Lâm Xảo Nhi cười đáp ứng, ngồi xuống đối diện bà.

Kỳ thật lời bà tử Thành nói, cũng bất quá chính là làm việc trong nhà, kiếm tiền nuôi gia đình những chuyện này, so với những gia đình giàu có chú ý đủ thứ kia, căn bản không tính là cái gì. Lâm Xảo Nhi nghĩ tới lời mẹ chồng vừa nói, do dự một chút, nói: "Nương, tam tẩu bây giờ đang mang thai, đại tẩu nhị tẩu đều phải ra ngoài, nếu không ta vào bếp giúp đỡ đại tỷ đi."

Bà Thành càng bất ngờ hơn, bà còn chưa nói chuyện này làm việc. Kỳ thật bà tìm kiếm nửa ngày, cũng không biết nên để cho con dâu này làm chút gì, nhìn đôi bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết mềm mại của nàng, nếu trở nên thô ráp, phỏng chừng lão Tứ có thể cùng bà nháo lên.

Tuy rằng đó là con ruột của mình, nhưng Thành bà tử không hiểu sao lại có dự cảm như vậy.

Bà bĩu môi: "Ngươi có biết nấu ăn không?"

Lâm Xảo Nhi sửng sốt: "Phức tạp quá thì ta không biết... Nhưng mấy thứ đơn giản như là nấu cháo, mì hay điểm tâm, coi như sở trường đi..."

Bà Thành nhớ tới bánh sữa bò bà làm trước đó, cũng biết nàng biết điều này, bà thở dài: "Quên đi. Hiện tại thu hoạch mùa thu sắp kết thúc, mùa đông trong nhà không có công việc gì, chờ đầu xuân rồi nói sau, nếu ngươi muốn làm thì đi phòng bếp giúp Tiểu Lan, không cưỡng cầu."

Lâm Xảo Nhi cũng có chút ngoài ý muốn: "Đa tạ nương..."

Bà tử Thành nhìn bụng nàng, rồi nói: "Thật ra, những người đàn ông làm việc trong nhà sẽ làm. Phụ nữ mà, sau khi lập gia đình quan trọng nhất là cái gì không cần ta dạy ngươi chứ?"

Lời mẹ chồng nói, Lâm Xảo Nhi đương nhiên nghe hiểu. Nàng cúi đầu nhìn bụng mình, mặt bỗng đỏ lên. Bà Thành nở nụ cười: "Sao còn nữa, mẹ ngươi chưa từng dạy qua sao? "

“Dạy, dạy qua..."

Thành bà tử hài lòng gật gật đầu, "Ngươi đứng lên ta xem một chút."

Lâm Xảo Nhi không hiểu vì sao, đứng dậy. Bây giờ mùa thu đã đến, ăn mặc không còn đơn bạc như mùa hè, nhưng vẫn không che được vòng eo mảnh khảnh của Lâm Xảo Nhi.

Nụ cười trên mặt bà Thành càng thêm hài lòng.

Nữ nhi gia, nuôi tốt một chút cũng có chỗ tốt hơn một chút, ở điểm này, bà bỗng nhiên liền hiểu Khưu thị!