Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 278




Mộc Cẩm nhìn vị phu nhân trung niên ăn mặc quý giá nhưng khiêm tốn nội liễm này.

Trong lòng chấn động.

Thì ra, nàng chính là Xuân Nhị Nương!

Xuân Nhị Nương người này, ở kiếp trước nhưng là như sấm bên tai, đó là chân chính son phấn trong đống tướng quân!

Người này xuất thân thương nhân chi gia, là chạy thương đạo khối Tây Vực kia, nhưng từ nhỏ gia đạo liền rơi vào, nàng là trong nhà đích ấu nữ.

Trên có cha mẹ huynh tỷ, dưới có đệ đệ thứ muội.

Lại nói tiếp, xuất thân như vậy, vốn không cần nàng tới gánh vác gia tộc.

Nhưng hết lần này tới lần khác nàng làm được!

Nàng tên Quế Xuân Nương.

Sau đó nàng lấy thân thể nữ tử gánh vác gia nghiệp không nói, tri nhân thiện nhiệm, ánh mắt trác nhĩ, lại đem Quế gia dẫn dắt càng ngày càng thịnh vượng.

Thời đại này, trong triều đại này, đại gia tộc kinh doanh thương đạo Tây Vực tổng cộng có bốn đại gia tộc.

Mà Quế gia dưới sự dẫn dắt của Quế Xuân Nương, lại có thể xếp thứ hai, chỉ so với Hoàng đế.

Mà Quế gia dưới sự dẫn dắt của Quế Xuân Nương, lại có thể xếp thứ hai, chỉ thấp hơn Vương gia bối cảnh hoàng gia một cái đầu, có thể thấy được sự lợi hại của người này.

Nàng Xuân Nhị Nương xưng hô, chính là bởi vậy mà đến.

Hơn nữa, để cho Mộc Cẩm ấn tượng sâu sắc chính là, nữ nhân này vẫn chưa gả.

Kiếp trước, sau khi Mộc Cẩm qua đời Xuân Nhị Nương đã đến tuổi già, cả đời chưa gả.

Nàng còn có một câu danh ngôn: Nữ tử chưa chắc phải lập gia đình, lập gia đình chỉ có thể là trì hoã ta kiếm bạc!

Đương nhiên, ngôn luận ly kinh phản đạo của Xuân Nhị Nương khiến rất nhiều vệ đạo giả phê phán, cũng khiến cho nữ nhân đại gia tộc chán ghét.

Nhưng Mộc Cẩm lại hâm mộ nàng!

Bởi vì đều là nữ tử, Xuân Nhị Nương có thể lựa chọn cuộc sống của mình.

Bất quá, sống lại một đời sau, tâm tư Mộc Cẩm so với kiếp trước thông suốt hơn rất nhiều.

Nàng biết, Xuân Nhị Nương vì lựa chọn con đường nàng muốn đi, nhất định cũng hy sinh rất nhiều thứ người khác không nhìn thấy.

Mộc Cẩm nhìn thấy Xuân Nhị Nương kinh hỉ rất nhỏ kia, Kính Tứ công công cùng Xuân Nhị Nương bản thân cũng không bỏ qua.

Hai người luôn luôn trầm ổn của lão đạo, thấy vậy đều hơi kinh ngạc.

Mộc Cẩm cũng không bỏ qua biểu tình của Kính Tứ công công và Xuân Nhị Nương.

Trong lòng rùng mình.

Đúng vậy, hai đời mình cộng lại, hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Xuân Nhị Nương!

Vừa rồi biểu tình của mình sợ là để cho hai vị trưởng bối lợi hại này nhìn ra cái gì không đúng đi......

Chỉ là lúc này trước muốn che dấu cũng không kịp.



Ý cười trên mặt Mộc Cẩm càng sâu, nhanh chóng tiến lên chào hỏi.

Kính tứ công công hơi cụp mắt, cũng không nói thêm gì.

Xuân Nhị Nương con ngươi lưu chuyển, cười khanh khách nói với Mộc Cẩm: "Ta hôm nay mặc dù lần đầu tiên gặp cô nương, lại cảm thấy cô nương rất thân thiết!"

Mộc Cẩm vừa nghe Xuân Nhị Nương nói lời này, trong lòng khẽ động.

Cũng vẻ mặt chân thành nói: "Vãn bối thấy trưởng bối hòa ái từ ái, cũng cảm thấy rất dễ gần.”

Mộc Cẩm nói ra lời này liền bỏ đi nghi ngờ trong lòng Kính Tứ công công, nhưng vẫn không bỏ đi nghi ngờ trong lòng Xuân Nhị Nương.


Mộc Cẩm cũng biết rõ trong lòng.

Bởi vậy lại bổ sung một câu.

“Huống chi, ngài còn là khách quý Kính thúc mang tới!”

Nói xong, Mộc Cẩm liền làm nũng hô một tiếng "Kính thúc, đúng không?”

Kính tứ công công nghe trong lòng hết sức thoải mái, cao hứng cười ha ha, "Miệng cô nương a, ngọt nhất!”

Có thể dỗ người!

Kính tứ công công trong lòng ngọt ngào nghĩ.

Lúc này, hắn càng xem trọng công tử nhà mình đối xử tốt với cô nương.

Tiểu cô nương tri kỷ động lòng người như vậy, tương lai nếu thật sự được công tử nhà mình cưới hồi phủ, công tử nhà mình cũng sẽ có người đáng yêu bồi...

Kính tứ công công vui vẻ nghĩ, Mộc Cẩm đã mời hắn và Xuân nhị nương vào nhà uống trà.

Mộc Oánh mang theo Tiểu Mộc Nguyệt cùng hai tiểu đường muội châm trà bưng trái cây lên chiêu đãi khách quý.

Kính tứ công công cũng là lần đầu tiên gặp hai tiểu cô nương Mộc Xuân Mai và Mộc Thu Cúc.

Còn có Mộc Xuân Minh cùng Mộc Hạ Thụ hai tiểu lang.

Thấy mặt hắn lộ vẻ nghi hoặc, Mộc Cẩm liền cười giới thiệu bốn hài tử nhà Mộc tứ thúc một phen.

Mấy người Xuân Minh cũng không chịu thua kém, tuy nơm nớp lo sợ, nhưng cũng thuận lợi hành lễ hỏi thăm.

”Ừ, mấy tiểu oa nhi không tồi không tồi. "Kính tứ công công cười gật gật đầu.

Nếu là cô nương có thể mang về nhà chiêu đãi hoặc là nói chỉ điểm các đường đệ đường muội, vậy hắn cũng không thể keo kiệt.

Cho một người trẻ tuổi đi theo phía sau hắn nháy mắt, người trẻ tuổi kia liền xoay người rời đi.


Mộc Cẩm không để ý những thứ này, đi nói chuyện với Xuân Nhị Nương.

Xuân Nhị Nương cười dịu dàng.

"Lần này vừa vặn gặp Kính gia đi tỉnh thành làm việc, từ chỗ Kính gia biết được chuyện của cô nương, liền tâm tâm niệm niệm muốn đến gặp cô nương, cô nương chớ trách tội Xuân Nhị Nương không mời tự đến!"

Mộc Cẩm thấy nàng khách khí, vội mở miệng khiêm tốn vài câu.

Lời khách sáo của Xuân Nhị Nương Mộc Cẩm cũng chỉ là nghe một chút là tốt rồi, nàng hôm nay tới nhất định không chỉ là muốn gặp mình mà thôi.

Lại nghe Xuân Nhị Nương lại cười nói: "Ta còn biết cô nương làm đồ ăn rất ngon.



Hôm nay là tết Trung thu, Mộc Cẩm sẽ tự mình làm bữa tối hôm nay.

Nghe vậy lần nữa cười khiêm tốn hai câu, liền lưu khách ăn cơm.

Trà hoa cúc kết hợp với cua xanh, ăn xong lại ngắm hoa cúc, rất thích ý.

Mộc Cẩm mời, kính tứ công công cùng Xuân Nhị Nương tự nhiên đáp ứng không ngừng.

Bữa tối tết Trung thu, Mộc Cẩm đầu tiên là bảo Xuân Minh và Hạ Thụ đến cửa hàng đồ kho lấy về một ít đồ kho, trước tiên cắt đồ kho bày ra đĩa.

Có thịt bò kho, thịt cừu kho, lòng bò lòng cừu kho.

Và vịt kho, gà kho.

Trong nhà nàng tự mình làm thịt hấp, thịt kho tàu, thịt xào măng, đậu phụ kho tàu, đậu xào chay.

Rau xanh có rau xanh xào, cà tím xào ớt xanh, dưa leo xào trứng gà......

Nước canh có một món canh gà mái già, còn có một món canh bí đao viên.

Món ăn cứng nhất chính là cua xanh hấp.

Phối hợp với nước chấm Mộc Cẩm cố ý điều chế, có thể nói là vô cùng hấp dẫn.

Một bàn mỹ thực tràn đầy sắc hương vị đều đủ này, có thể đem Xuân Nhị Nương thưởng thức qua vô số mỹ vị làm cho kinh hỉ hỏng mất.

Đúng vậy, vị Xuân Nhị Nương này cuộc đời ngoại trừ thích kiếm bạc nhất, chính là thích ăn nhất rồi.

Nàng từng nói, bạc và mỹ thực là thứ nàng không thể dứt bỏ nhất trong cuộc đời này...

Nhưng ở đây, có ai không thích đồ ăn ngon chứ?

Mà ở trong bếp ăn cơm, bốn hài tử Mộc Xuân Minh không dám lên bàn, được Mộc Oánh cùng Tiểu Mộc Nguyệt bồi tiếp lại càng ăn thiếu chút nữa khóc thành tiếng.

Mộc Cẩm ở nhà chính cùng các vị khách quý dùng bữa.

Xuân Nhị Nương cùng Kính Tứ công công ăn một cái cảm thấy mỹ mãn, nhất là con cua xanh mập mạp kia, hai người liên tục khen ngợi.

Mộc Cẩm cũng ăn thỏa mãn.

Đã lâu không có ăn cua to như vậy!

Không khỏi nghĩ thầm, con cua xanh này thật đúng là thứ tốt!

cua xanh này nếu là nuôi tốt, nói không chừng thật đúng là làm ăn tốt......

Ăn cơm xong, Mộc Cẩm liền mời bọn họ ra sân ngắm trăng uống trà hoa cúc.

Trong sân có sẵn ghế đá bàn đá.

Trà hoa cúc bưng lên, Xuân Nhị Nương bưng trà nhấp một ngụm, phát ra một tiếng than thở thỏa mãn.

Mỉm cười nhìn Mộc Cẩm nói: "Nhờ phúc của cô nương, ta đã nhiều ngày không ăn uống thỏa mãn như vậy, thích ý tùy tâm rồi!"

Không đợi Mộc Cẩm khiêm tốn, Kính tứ công công cũng lên tiếng than thở, "Ai nói không phải đâu?Thật không giấu diếm, mấy ngày nay, ở chỗ cô nương là những ngày trôi qua thoải mái nhất thích ý!"

Mộc Cẩm còn chưa nói gì, Xuân Nhị Nương lại đồng tình nhìn Kính Tứ công công một cái.