Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 272




Mộc Tử Xuyên cùng Mộc Tử Khê đều ôn hòa cười để cho hai tiểu đường muội cẩn thận một chút, đừng ngã.

Hai tiểu đường muội hai mắt sáng lấp lánh, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ rực gật đầu đáp ứng.

Mấy người Mộc Cẩm nhìn nhau cười.

Đợi đến khi tòa nhà mới ở thị trấn, hai tiểu cô nương Xuân Mai và Thu Cúc khiếp sợ không bước nổi nữa.

Thẳng đến khi hai người bị Tiểu Mộc Nguyệt một bên kéo mạnh vào sân.

Mộc Cẩm cười bảo Tiểu Mộc Nguyệt chăm sóc tốt cho hai tiểu đường muội, sau đó lại nói cho hai người, đợi lát nữa hai ca ca của các nàng sẽ tới.

Trong mắt hai tiểu cô nương hiện lên kinh hỉ.

Tiểu Mộc Nguyệt mang theo hai tiểu cô nương đi dạo tòa nhà mới một lần, hai tiểu cô nương đó là khiếp sợ lại hâm mộ.

Mộc Cẩm mang theo nhị muội muội Mộc Oánh đi bếp phòng, hai tỷ muội tự mình xuống bếp nấu ăn chiêu đãi hai vị đường đệ cùng hai vị đường muội.

Mộc Oánh ngồi dưới bếp nhóm lửa, vừa cười nói với Mộc Cẩm: "Trưởng tỷ, Xuân Minh và Hạ Thụ nhà Tứ thúc, còn có Xuân Mai và Thu Cúc phẩm tính đều giống Tứ thúc hơn một chút.”

Mộc Cẩm "Ừ" một tiếng.

Trước mắt thoạt nhìn, bốn hài tử nhà Tứ thúc, đích xác tính cách giống Tứ thúc hơn một chút.

Có thể thấy được, trong nhà có một trưởng bối chính trực trung hậu giáo dưỡng, đối với phẩm tính dưỡng thành của hài tử là rất quan trọng.

Bất quá, trong lòng Mộc Cẩm cũng biết rõ, thứ tử Hạ Thụ nhà Tứ thúc phải giảo hoạt một chút, cái này giống Mộc gia Tứ thẩm.

Đương nhiên, không phải nói như vậy không tốt, ngược lại Mộc Cẩm cảm thấy Hạ Thụ tiểu lang kia vẫn có thể bồi dưỡng bồi dưỡng.

Mà bên ngoài, Tiểu Mộc Nguyệt đã mang theo tiểu đường tỷ cùng tiểu đường muội đi vào bên trong phòng ngủ của nàng.

Hai tiểu cô nương Xuân Mai và Thu Cúc nhìn Tiểu Mộc Nguyệt ở một mình lớn như vậy, nội thất tốt như vậy, đều kinh ngạc không biết làm sao tốt.

Tiểu Mộc Nguyệt thì đi mang hộp trang sức ngoài cùng của nàng tới.

Nàng bây giờ tổng cộng có ba cái rương trang sức, cái này ngoài cùng rương trang sức chứa trang sức cũng là giá trị thấp nhất.

Nàng mang hộp trang sức lại đây, dưới ánh mắt kinh ngạc của đường ty và đường muội nàng mở tầng trên cùng của hộp trang sức ra.

Bên trong đặt các loại khuyên tai bạc tạo hình, khuyên tai cùng với nhẫn.



"Xuân Mai đường tỷ, Thu Cúc đường muội, các ngươi lần đầu trở về nhà mới của chúng ta, cũng là lần đầu trở về cùng ta...

Những này trang sức bạc đều là trưởng tỷ cùng nhị tỷ còn có trưởng tỷ một ít giao hảo bằng hữu đưa cho ta, các ngươi coi trọng cái nào, chính mình chọn, ta đưa cho các ngươi!"

Hai tiểu cô nương sợ tới mức liên tục xua tay.

Cha mẹ vẫn luôn dạy các nàng, không thể tùy ý lấy đồ của người khác, nhất là đồ rất đáng giá.

Mộc Nguyệt bảo các nàng chọn đều là trang sức bạc a!

Cho dù có thích hơn nữa, các nàng cũng không thể muốn a!

Tiểu Mộc Nguyệt nhìn ra trong mắt tiểu đường tỷ cùng tiểu đường muội hâm mộ cùng thích, đương nhiên cũng nhìn ra các nàng là thật sự không muốn đồ của nàng.

Liền đưa tay vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ, cười nói: "Hai người các ngươi chọn đi, những này trang sức bạc ta nhiều lắm đây!"

Hai tiểu cô nương vẫn là liên tục khoát tay, lớn tuổi một chút Xuân Mai nhỏ giọng nói: "Nguyệt Nguyệt, ta cùng Thu Cúc thật sự không thể muốn a!"

Tiểu Mộc Nguyệt cười nói: "Không sao a, ta muốn tặng các ngươi a! Xuân Mai tỷ, Thu Cúc muội muội, như vậy! các ngươi mỗi người chọn một đôi khuyên tai, một cái nhẫn, một cái trâm bạc!"

Bộ dáng giàu nứt đố đổ vách của Tiểu Mộc Nguyệt khiến hai tiểu cô nương cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên chạy trốn.

Lúc này, trong bếp chỉ cần giữ lửa trong bếp là được.

Mộc Cẩm cùng Mộc Oánh hai người liền đi ra tìm ba tiểu cô nương.

Vừa lúc nhìn thấy tiểu muội nhà mình hào khí muốn tặng hai tiểu đường muội trang sức.

Nếu như hai tiểu đường muội vẫn không chịu nhận, vậy thật đúng là tổn thương tiểu muội muội rồi.

Không cần chính là nhìn không nổi nàng!

Mộc Cẩm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu muội muội, trong lòng buồn cười.

Liền cười nói: "Dựa theo quy củ trong thôn chúng ta bên kia, hai tiểu hài tử các ngươi hôm nay là lần đầu tiên tới nhà mới tam phòng chúng ta, nếu là tam bá cùng tam bá mẫu các ngươi còn sống, đó là nên cho các ngươi quà gặp mặt."


“Đường tỷ nói lời này ý tứ chính là, những thứ này cho các ngươi chính là tam phòng chúng ta cho các ngươi quà gặp mặt là được rồi.”

Nói xong, Mộc Cẩm lại cười nói: "Tứ thúc mấy năm nay đối với tam phòng chúng ta chiếu cố có thừa, chúng ta có năng lực, tự nhiên cũng nguyện ý hồi báo.”

Mộc Cẩm nhìn ra được, hai tiểu đường muội đôi mắt đen sáng linh động, là hài tử thông minh.

Có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng.



Hai đường muội họ nghe hiểu.

Cẩm đường tỷ lời này là đang nói cho nàng biết, thiện hữu thiện báo!

Phụ thân các nàng những năm này đối với tam phòng chiếu cố, tam phòng có bản lĩnh, là nguyện ý hồi báo.

Nhưng các nàng cũng biết, trong lời nói của đại đường tỷ còn có một tầng ý tứ khác.

Nếu là đối với tam phòng không tốt, tam phòng các nàng cũng sẽ ghi tạc trong lòng, có ân báo ân, có oán báo oán!

Tỷ như đại phòng cùng nhị phòng......

Trong lòng hai tiểu cô nương chẳng những không cảm thấy Cẩm đường tỷ quá đáng, ngược lại trong lòng an ổn không ít.

Tính tình Cẩm đường tỷ như vậy, các nàng rất thích!

Các nàng đương nhiên cũng nguyện ý ở chung với người một nhà Cẩm đường tỷ, có quan hệ tốt với Nguyệt Nguyệt......

“Không chỉ Nguyệt Nguyệt muốn cho các ngươi trang sức bạc, Cẩm đường tỷ cùng Oánh đường tỷ cũng sẽ cho các ngươi thêm một ít. "Mộc Cẩm trực tiếp nói cho hai tiểu cô nương.

Coi như trang điểm cho các nàng.

Bên này hai tiểu cô nương rốt cục đỏ mặt ở trong rương trang sức của Tiểu Mộc Nguyệt chọn một ít trang sức bạc các nàng thích.

Tiểu Mộc Nguyệt rất vui mừng.

Mộc Oánh lại nhìn Mộc Cẩm một cái, sau đó đưa tay kéo cánh tay trưởng tỷ nhà mình, kéo trưởng tỷ lại đi phòng bếp.

Trên đường đi, Mộc Oánh cười hỏi trưởng tỷ: "Trưởng tỷ, Xuân Mai và Thu Cúc đến nhà chúng ta, Nguyệt Nguyệt liền không ngừng tặng trang sức cho hai tỷ muội họ, như vậy được không?"

Mộc Cẩm thở dài.

”Ta cũng không nghĩ tới Nguyệt Nguyệt lại cao hứng như vậy, vội vã lấy hộp trang sức của nàng ra chia sẻ với Xuân Mai Thu Cúc.”

Cười lắc đầu, Mộc Cẩm lại cười nói: "Nhưng mà, hành động của Nguyệt Nguyệt cũng khiến chúng ta nhìn ra, ánh mắt của chúng ta không sai.

Mộc Oánh đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức cũng nở nụ cười.

Gật đầu nói: "Trưởng tỷ nói đúng, Xuân Mai cùng Thu Cúc hai đứa nhỏ tuổi mặc dù đều không lớn, nhưng tính tình trầm ổn, ta cảm thấy rất tốt!"

Mộc Cẩm cười, là rất tốt.