Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 180: Mang theo đệ muội kiếm sống - Chương 53 Đi theo nàng




Mộc Cẩm hơi nhíu mày, hỏi: "Vậy là vì sao?”

Điền lão gia bất đắc dĩ nói: "Thật sự là lão phu trong lòng biết rõ, coi như ngươi đem phương thuốc này cho lão phu, lão phu trong huyện cái kia mấy cái đầu bếp cũng làm không làm được cái vị ngon này a!"

Mộc Cẩm ngẩn người.

Lập tức cũng hiểu được.

Điều này cũng đúng, cùng một phương thức nấu ăn, mùi vị mỗi đầu bếp làm ra có thể đều khác nhau.

“Nhưng khác biệt rất nhỏ không quan trọng nha. "Mộc Cẩm còn muốn khuyên nữa.

Điền lão gia liền nói: "Lão phu vẫn tin tưởng tay nghề của Cẩm nha đầu, phiền Cẩm nha đầu giúp làm đậu hũ cay nửa tháng đi.”

Dừng một chút, "Nếu đầu bếp bên ta muốn học món này, lão phu sẽ tìm Cẩm nha đầu mua công thức món đậu hũ cay này.”

Mộc Cẩm vội cười nói: "Cái này không cần Điền bá bá mua......”

Điền lão gia khoát tay ngăn lại, "Một mã quy một mã, chúng ta đều là người làm ăn, quy củ người làm ăn này, lão phu cũng không thể phá, nếu không sẽ bị người cùng nghành nhạo báng!"

Sau đó chính là tính tiền.

 

Đậu kho khô và đậu phụ cay giá Mộc Cẩm cũng không cao lắm, giá mười ba văn tiền một cân, ngược lại Điền lão gia lại mỗi cân thêm hai văn tiền, chính là mười lăm văn tiền một cân.

Làm món chay đích xác không bằng món mặn kiếm tiền, làm hai món này bán cộng thêm tiền vốn cũng bất quá một lượng năm trăm văn.

Trừ bỏ tiền vốn và nhân công, chuyến này cũng chỉ kiếm được một lượng bạc.

Mộc Cẩm cũng không ngại kiếm được ít.

Hiện giờ quang cảnh này, có thể kiếm chút nào là hay  chút đó.

Kiếm được một lượng bạc cũng có thể mua ba mươi gạo hoặc bột mì.

Chờ Điền lão gia vui vẻ mang theo thức ăn mới rời đi, Lăng Hư và Lăng Không nhìn ra ngoài cửa, không thấy khách mới đến, lập tức đi tới trước quầy.

Lăng Hư: "Cô nương, hôm nay lão già họ Phong kia lúc gần đi còn không quên buông lời tàn nhẫn, sợ là sẽ không từ bỏ cam hưu, cô nương có muốn hay không..."

“Cô nương, có muốn chúng ta đi cho hắn một cái không? "Lăng Không làm một động tác cắt cổ.

Mộc Cẩm giật nảy mình.

Lão súc sinh họ Phong đích xác không phải là thứ tốt, phải nói là hắn phạm phải tội lỗi chồng chất.

Nhưng lão súc sinh kia giảo hoạt, hại người cũng làm cho những người bị hại trong nhà không bắt được nhược điểm.

Dừng một chút, đôi mắt Mộc Cẩm sâu kín, "Chúng ta muốn động thủ, ngoài mặt chúng ta cũng không thể để người ta bắt được nhược điểm.”

“Huống chi, lão súc sinh kia vì tiểu cô nương mà liên lụy tới Triệu vương phủ. Chúng ta muốn động đến hắn, càng phải cẩn thận một chút.”



Lăng Không nhất thời đỏ mặt.

Mộc Cẩm nhìn hắn, ôn nhu nói: "Giết người cũng được, đả thương người cũng được, đều là vi phạm pháp luật, vả lại Phong gia nhất định phải báo quan.”

Lăng Hư nhanh chóng trừng Lăng Không một cái, trách cứ: "Tính tình nóng nảy của ngươi thế nào cũng không thay đổi!”

Lăng Không mặt càng đỏ hơn.

Mộc Cẩm cũng không trách hắn, chỉ cùng hắn giảng đạo lý.

“Lăng nhị ca, trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, chúng ta làm người trong sạch, quan phủ kia chỉ có chúng ta lợi dụng, cũng không thể để quan phủ bắt được b.í.m tóc của chúng ta.”

Lăng Không bị nói liên tục gật đầu.

Chúng ta về sau mặc kệ làm chuyện gì, đều phải nghĩ kỹ rồi mới làm! "Mộc Cẩm lại nói.

Lăng Hư cười nói: "Cô nương nói đúng! Chúng ta đều nhớ kỹ.

Mộc Cẩm cũng cười.

Lập tức khóe môi lạnh lẽo.

“Bất quá, ta đích xác cần nhờ hai vị huynh trưởng hỗ trợ âm thầm đi thăm dò phong lão súc sinh kia.”

"Hậu trạch kia của hắn không biết mai táng bao nhiêu oan hồn nữ tử, phàm là hắn đã làm chuyện ác, khẳng định sẽ lưu lại dấu vết!"

Nhân chứng vật chứng có thể tra được bao nhiêu tra bấy nhiêu, nhân chứng hiện tại không cần kinh động, chờ sau này lúc cần lại nói..."

Lăng Hư cùng Lăng Không hai huynh đệ biến sắc, lập tức gật đầu đáp ứng.

Chạng vạng ngày hôm đó, Mộc Cẩm đã sớm về đến nhà, cơm tối cũng đã làm xong.

Bởi vì đậu kho khô và đậu phụ cay vừa làm hôm nay rất thành công, trước khi Mộc Cẩm về nhà đã đi chợ một chuyến.

Mua tám miếng đậu phụ và ba cân đậu phụ khô trong một cửa hàng đậu phụ khô ở chợ rau.

Mua thêm 50 quả trứng nữa.

Sau khi về nhà liền nấu hai mươi quả trứng gà, trứng gà nấu chín toàn bộ lột ra.

Sau đó, một nước sốt đơn giản được làm ở nhà, đặc biệt cho đậu phụ kho và trứng luộc.

Đậu phụ chính là làm đậu phụ cay.

Nàng bên này đang muốn mời bọn nhỏ ăn cơm, cửa viện đã bị gõ vang.

Mộc Tử Xuyên dắt Tiểu Mộc Nguyệt vốn là bị Mộc Cẩm bảo gọi Kính Tứ công công cùng Đồng tiên sinh bên cạnh tới nhà ăn cơm.

Lần này liền đi mở cửa viện trước.

Vừa thấy là Kính quản gia, phía sau hắn còn có một vị trung niên dáng dấp thư sinh , nhanh chóng đem người nghênh đón tiến vào.



Mộc Tử Xuyên dẫn Tứ công công cùng vị trung niên nhân dáng dấp thư sinh kia vào nhà, lại gọi Mộc Tử Khê đi mời Đồng tiên sinh tới ăn bữa tối.

 

Kính tứ công công vừa mới vào nhà chính, thấy một bàn đầy thức ăn, còn có mấy món ăn mới cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, lập tức liền vui mừng cười toe toét.

Đương nhiên, khóe mắt dư quang cũng không bỏ qua rượu ơi trên bàn đâu.

Mộc Cẩm đeo tạp dề đi ra, Kính tứ công công vội vàng nói với nàng vất vả, vị Từ sư gia kia thấy Kính tứ công công đều vất vả nói với Mộc Cẩm, cũng vội vàng nói lời khách sáo theo phía sau.

Mộc Cẩm cũng khách sáo hai câu, mời bọn họ ngồi xuống.

Sau đó Mộc Tử Khê cũng mời Đồng tiên sinh tới, mọi người hàn huyên với nhau một tiếng rồi ngồi xuống.

Mộc Tử Khê và Mộc Tử Xuyên là nam đinh trong nhà, đương nhiên phụ trách chiêu đãi.

Nhưng Mộc Cẩm không cho bọn họ uống rượu, sau khi giải thích với ba người Kính tứ công công, ba vị trưởng bối cũng đều tỏ vẻ không sao.

Ba người bọn họ lúc này đều là hai mắt tỏa sáng.

Hôm nay Mộc Cẩm ngoại trừ một ít món kho nhắm rượu, còn có đậu kho khô, đậu phụ cay còn có trứng gà kho cắt thành cánh

Trứng gà kho sau khi ướp có một phong vị khác, Mộc Cẩm cũng thử làm, một lần thành công.

Kính tứ công công đặc biệt thích ăn trứng gà kho này, liên tục gật đầu khen ngợi.

Mà Từ sư gia thích cay đặc biệt thích món đậu hũ cay kia.

Đồng tiên sinh là tất cả các món ăn trên bàn thì không có món nào không thích.

Ba vị trưởng bối nâng chén cạn chén, thập phần thích ý, trong lúc đó vừa cảm ơn Mộc Cẩm.

Ăn tối xong, Mộc Cẩm lại bưng trà hoa nhài tỉnh rượu tới.

Hoa nhài này vô cùng tốt, là chưởng quỹ hiệu thuốc Quảng Ký tặng cho nàng.

Lúc uống trà, Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê cũng đều đi cùng.

Kính tứ công công liền cười híp mắt nói với Mộc Cẩm: "Cô nương, hôm nay cuối cùng cũng không phụ sự ủy thác của cô nương, Từ sư gia cùng vị tỷ tỷ Triệu tứ nương của cô nương hảo hữu kia đến nhà chồng nàng một chuyến, thuận lợi ly hôn.”

. Mộc Cẩm nghe vậy vui vẻ, vội vàng đứng dậy nói với Kính tứ công công và Từ sư gia một tieng cảm ơn.

Kính tứ công công vội vàng đứng dậy khoát tay, Từ sư gia cũng không dám nhận.

Tiếp theo Mộc Cẩm liền hỏi Từ sư gia một ít chi tiết.

Từ sư gia nheo mắt lại, trên mặt đều là vẻ châm chọc.

Nhìn Mộc Cẩm nói: "Cũng là cô nương tâm thiện cơ mẫn, nếu Triệu Tứ Nương kia không ở mấy ngày này  nhanh chóng cùng trượng phu trước kia của nàng hòa ly, phía sau có thể phiền toái!"

Lòng hiếu kỳ của Mộc Cẩm cũng bị lời này của Từ sư gia khơi dậy, vội hỏi: "Từ sư gia có thể nói rõ hơn không?”