Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 105: Trưởng thôn đã bị thuyết phục




Mộc Cẩm nghe thanh quen thuộc âm này, liền đoán ra là ai.

Lại thấy Mộc Tử Xuyên vui mừng nói: "Trưởng tỷ, là Lưu gia gia tới, ta đi mở.”

Mộc Cẩm cười gật đầu.

Chờ Lưu gia gia cùng Mộc Tử Xuyên đu vào sân sau, liền sảng khoái nói: "Cẩm cô nương, Tử Xuyên nhà ngươi nói ngươi muốn dùng xe bò của lão đầu tử kéo gỗ, lão đầu tử ăn cơm trưa xong liền tới rồi!"

Mộc Cẩm cười nói cảm ơn, đem chuyện kéo gỗ nói đơn giản một lần.

“Không chỉ một chuyến? Được! Hôm nay có thể kéo xong là được! "Lưu gia gia cười râu dê run lên.

Nhiều hơn mấy lần kiếm được nhiều tiền hơn, cớ sao mà không làm?

Chính là lão tiểu nhị của ông phải vất vả cực khổ, chờ kéo xong gỗ, ông liền cho lão tiểu nhị ăn năm quả trứng sống bổ sung.

Sau khi Lưu gia gia quyết định với Mộc Cẩm, Nhị Ny Tử lại mang theo hai ca ca nhà nàng tới.

Nhìn thấy Mộc Cẩm liền nhảy tới, kéo tay Mộc Cẩm hai mắt sáng lên.

Mèo không ăn cá

"Cẩm tỷ tỷ, cha mẹ ta nói gỗ chuyển đến trên xe bò rất nặng, cố ý để ta đại ca nhị ca cho đến giúp đỡ chuyển!"

Mộc Cẩm vốn là muốn tốn chút tiền thuê thanh niên trai tráng trong thôn giúp nàng chuyển một chút.

Nhưng thấy vợ chồng trưởng thôn biết làm người như vậy, tiền kia xứng đáng để nhà trưởng thôn kiếm.

Đưa tay lôi kéo tay Nhị Ny Tử, hạ giọng nói: "Đa tạ cha mẹ ngươi! Chờ các ca ca ngươi giúp đỡ chuyển tốt gỗ, ta sẽ trả mười văn tiền công!”

Nhị Ny Tử nghe xong vội xua tay, "Không cần trả tiền!Cha mẹ ta nói, chính là để cho đại ca nhị ca ta giúp đỡ đấy, sao có thể đòi tiền đây?"

Trưởng tử cùng thứ tử nhà thôn trưởng lớn lên ngăm đen tráng kiện, làm việc sức lực tuyệt đối không thành vấn đề, nhưng hai người cũng không nói nhiều như nhị muội nhị cô tử của bọn họ.

Nghe Nhị muội khoát tay nói không cần tiền, cũng đoán ra Mộc Cẩm muốn trả tiền.

Bọn họ hai đại tiểu tử, cũng là có thương tiếc khi thấy Mộc Cẩm cùng Mộc Oánh hai cái tiểu muội tử lớn lên như vậy, mặt đều hồng hồng.

Mặc dù đều là họ Mộc, là cách đầu phòng muội tử, lại thủ lễ không có ngẩng đầu nhìn chằm chằm người ta, cũng cúi đầu cự tuyệt: "Không cần tiền không cần tiền!"

Mộc Cẩm chỉ cười, nói: "Vậy không tính tiền công, tính tiền trà ta mời hai vị ca ca uống trà.

Nhị Ny Tử mím môi, vẻ mặt rối rắm, tiền này không phải cho nàng, cho nàng nói, nàng khẳng định không cần.



Nhưng xuất lực chính là hai vị ca ca của nàng, Cẩm tỷ tỷ vừa nhìn liền biết không phải người thích nợ nhân tình......

Chỉ dạ dạ nói: "Cẩm tỷ tỷ, nếu tỷ trả tiền, cha mẹ ta sẽ mắng chúng ta.”

Mộc Cẩm cười nói: "Không liên quan, ta cho hai vị ca ca uống trà, cũng không phải cho trưởng thôn bá bá cùng bá nương.”

Ba huynh muội liền không biết nói cái gì.

Vẫn là Lưu gia gia cười ha hả ở một bên nói: "Nếu Cẩm Ny Tử muốn trả tiền, vậy các ngươi liền cầm là tốt rồi, năm nay khó khăn, Cẩm Ny Tử cũng là tâm thiện, các ngươi nhớ kỹ Cẩm Ny Tử phần hảo tâm này là được!”

“Ngày sau a, có người không có mắt muốn khi dễ Cẩm Ny Tử một nhà năm hài tử, các ngươi biết giúp đỡ một chút, cái này không phải tốt rồi sao?"

Nhị Ny Tử nghe vậy lập tức như có điều suy nghĩ.

Hai huynh trưởng của nàng thì thào trả lời: "Đó là đương nhiên, Tử Xuyên bọn họ cũng là đệ đệ của chúng ta, Cẩm Ny Tử bọn họ cũng là muội muội của chúng ta a!”

Nhị Ny Tử cúi đầu suy nghĩ một lát, lại nắm c.h.ặ.t t.a.y Mộc Cẩm.

Mộc Cẩm cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay bị Nhị Ny Tử nắm chặt, khẽ mỉm cười.

Có Nhị Ny Tử, có Lưu gia gia đánh xe, Mộc Cẩm lần đầu tiên cảm giác, cuộc sống ở Mộc gia thôn cũng rất tốt.

Lúc trước, nàng mang theo hận ý sống lại, sâu trong nội tâm cũng một mực bài xích Mộc gia

Lưu gia gia đánh xe ngựa, mang theo Tử Xuyên xung phong nhận việc cùng hai đứa con trai nhà thôn trưởng đi sau núi.

Mộc Tử Xuyên sẽ chỉ điểm ông Lưu đưa gỗ đến cửa tiệm mới thuê của gia đình.

Chuyến đầu tiên, sau khi đưa gỗ đến nơi cần đến, Lưu gia gia nhìn thấy hai huynh đệ Lăng Hư đi ra ngoài chuyển gỗ, cũng không nghĩ nhiều.

Cho rằng vận chuyển gỗ đến, là người quen của Mộc Cẩm cần, Mộc Cẩm liền làm truong gian.

Hơn nữa ông trên đường cũng không lắm miệng hỏi thăm từ chỗ Mộc Tử Xuyên,

Gỗ tổng cộng được đưa đi ba chuyến.

Chuyến cuối cùng đưa xong, Lưu gia gia liền mang theo Mộc Tử Xuyên về thôn, Lưu gia gia trực tiếp đưa Mộc Tử Xuyên đến nhà, thuận tiện lấy thù lao hôm nay.

Mộc Cẩm đã sớm đếm xong sáu mươi đồng, chuẩn bị xong rồi.

Thấy Lưu gia gia tới, liền bảo Mộc Tử Khê đưa tiền cho Lưu gia gia, Lưu gia gia cũng chỉ ước lượng, cũng không đếm liền bỏ vào trong hà bao cũ thắt bên hông.

Khuôn mặt già nua kia đã sớm cười thành một đóa hoa cúc nở rộ, vui mừng không thôi nói với Mộc Cẩm: "Cẩm Ny Tử, sau này còn có chuyện tốt này, cần phải gọi lão đầu tử ta a!” Lão già ta hứa sẽ không nói nhiều, sẽ không làm hỏng chuyện tốt.”

Mộc Cẩm trong lòng thầm than, thật sự là một lão nhân gia có trí tuệ a, lập tức cười đồng ý.



Lưu gia gia cao hứng lái xe bò về nhà, chỉ nửa ngày nay đã kiếm được sáu mươi văn tiền, hôm nay đánh một bầu rượu lâu năm tới uống, lão thê cũng không nói nhiều...

Mộc Cẩm bên này cũng đã chia cho trưởng thôn hai đứa con trai một người mười văn tiền công, ngoài mặt vẫn là nói là tiền trà nưo 

Sau khi ba huynh muội Nhị Ny Tử về đến nhà, trưởng thôn cùng vợ hắn thấy hai đứa con trai đều giao ra mười văn tiền, đều sửng sốt một chút.

“Cẩm Ny Tử tuổi không lớn lắm, chuyện này làm rất đẹp a! " Thôn trưởng Lập tức thở dài.

Thôn trưởng phu nhân nhân hai mươi văn tiền hai đứa con trai đưa tới, tất nhiên là vô cùng vui vẻ

Một lúc lâu sau, hai vợ chồng nhìn nhau.

Loại quang cảnh này, một ngày có thể kiếm được hai mươi văn tiền, vậy cũng không dễ dàng!

"Đương gia ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, Cẩm Ny Tử người ta làm việc đẹp mắt, ngày sau nhà nàng có chuyện gì, ngươi cũng đem sự tình làm đẹp mắt một chút không phải được rồi sao!"

Thấy nam nhân nhà mình thần sắc nghiêm túc gật đầu, nàng liền nở nụ cười: 

"Ta liền nói đi, Cẩm Ny Tử nha đầu kia chính là không tầm thường! Cũng đừng xem thường nàng chính là một cô nương gia.”

Lời này, nếu nói ra trước đó, trưởng thôn vẫn có chút không phục.

Một tiểu nha đầu, có thể có bản lĩnh gì lớn?

Nhưng bây giờ, trong năm thiên tai khủng khiếp này, cuộc sống của người khác khó có thể tồn tại, nhưng cuộc sống của nha đầu này ngược lại là càng ngày càng thư thái... Đây không phải bản lĩnh thì là cái gì?

Hôm nay nhị khuê nữ nhà ông từ nhà nha đầu kia ăn cơm trưa xong trở về, đều hết lời khen ngợi a!

"Đương gia, hôm nay ta nói với ngươi, chuyện để Nhị Ny Tử bái Oánh Ny Tử làm sư phụ, ngươi nghĩ đến rốt cuộc như thế nào a?"

Phu nhân trưởng thôn nghĩ đến chuyện này, vội vàng hỏi một câu.

“Ngươi ngày mai nhanh chóng mang theo Nhị Ny Tử đi trấn trên một chuyến, mua chút trái cây bánh ngọt dùng bái sư, nhanh đi nhà Cẩm Ny Tử cấp bái sư phụ a!"

Nhị cô nương cũng vui mừng giơ chân, hai huynh trưởng của nàng ở một bên nhìn rất ao ước.

“Ai! Ngày mai tôi sẽ đi! "Phu nhân trưởng thôn lập tức cao hứng đáp ứng.

Lập tức, trưởng thôn liền nghe thấy trưởng tử luôn luôn hàm hậu của hắn thở dài, lại thì thầm nói: "Vì sao ta ra là con gái a? Ta cũng muốn học một số kỹ năng từ Cẩm muội muội Oánh muội muội......" 

"Ôi!" Trưởng thôn phu nhân nghe vậy bật cười, nhưng trưởng thôn trong lòng lại động, trợn mắt mắng: 

"Đừng cười nữa! Để ta suy nghĩ một chút!”