Sáng sớm lúc tỉnh lại, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy đầu mình rất đau, toàn thân đều cực kỳ đau nhức, vừa mới bắt đầu vẫn còn mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nhớ ra được bây giờ mình đang ở nơi nào, tối hôm qua đã làm cái gì. Ai đang đặt ở trên người cậu vậy, nặng quá… Lâm Văn Tịch mở mắt ra, liền thấy được một gương mặt hoàn mỹ phóng đại ở trước mắt, nhất thời hô hấp trở nên cứng lại, hiện tại cậu nhớ ra rồi, tối qua chính mình đã hẹn Lê Diễm đến cái khách sạn này! Sau đó thì sao… Hình như cậu còn cầm một bộ đồng phục y tá, sau đó thay vào, muốn chờ nam nhân đến, nhưng bởi vì quá khẩn trương, mới uống nhiều rượu, rồi tiếp theo… Lắc lắc đầu, căn bản là Lâm Văn Tịch cũng không nhớ quá rõ, thế nhưng dựa vào cảm giác, dường như mình đã đạt được mục đích rồi, hơn nữa có vẻ như nam nhân đã làm rất mãnh liệt, khiến cho cả người mình đều cực kỳ vô lực, phía dưới cũng là như vậy. Vừa nghĩ tới phía dưới… đột nhiên Lâm Văn Tịch cảm thấy có chút không thích hợp, nhẹ nhàng rụt lại hai cái, quả nhiên…
Thảo nào lại cảm thấy là lạ, bởi vì hiện tại thanh tỉnh mà cảm giác toàn thân đã chậm rãi quay trở về, bấy giờ cậu mới cảm nhận được rõ ràng bên dưới của mình đang bị một phân thân có phân lượng sung mãn cắm vào! Mà không phải là ảo giác! Bình thường sau khi nam nhân làm xong, cậu sẽ có một loại lỗi giác vật đó của nam nhân vẫn còn ở bên trong, thế nhưng lần này lại không phải như vậy, đây là sự thật, thực sự là phân thân của nam nhân đang cắm ở bên trong mình! Lê Diễm có tính khiết phích, gần như là sau mỗi lần anh làm xong đều sẽ mang mình đi tẩy rửa sạch sẽ, mà lần này… Không phải là nam nhân đã ngây người ở bên trong mình cả một buổi tối rồi đó chứ?!
Bởi vì động tác của Lâm Văn Tịch, thậm chí cậu còn cảm nhận được cái vật ở bên trong kia đang chậm rãi trướng lớn, chỉ chốc lát sau đã lấp đầy cả tiểu huyệt của mình, phân lượng thứ đó của nam nhân vô luận là vào thời điểm nào đều không thể bỏ qua. Lâm Văn Tịch đỏ mặt, nhìn thoáng qua Lê Diễm, hình như y cũng không có tỉnh lại, nhẹ nhàng kéo cánh tay đang ôm lấy lưng mình ra, thế nhưng phía dưới, bởi vì phân thân của nam nhân vẫn còn đang cắm vào, đôi chân mình do bị nam nhân chân chen vào chính giữa nên tách xa nhau, cố gắng muốn lùi một chân về phía sau, như vậy là có thể khiến cái đó của nam nhân trượt ra trước rồi, thân thể hơi lui lại, thật vất vả mới nhích chân của mình ra được một chút, thế mà đầu của Lâm Văn Tịch đã đầy mồ hôi luôn rồi, bởi vì không biết từ khi nào thì cái đó của nam nhân ở trong cơ thể mình lại cứng rắn như sắt nung, tiểu huyệt của bản thân đã nhạy cảm không chịu nổi, tối qua được nam nhân thương yêu suốt một thời gian dài đã trở nên yếu đuối chịu không nổi, hiện tại lại bị dằn vặt như thế, phía dưới lại có cảm giác, mỗi lần rút ra một phần liền có thể cảm nhận được có một vật to lớn cứng rắn gì đó cọ qua tràng bích mềm mại, chống đỡ đến tràn đầy, không khỏi liền nhớ lại tối hôm qua, từng đoạn ngắn vỡ vụn trôi lưng lửng trong đầu óc, thời điểm Lâm Văn Tịch nhìn thấy bộ trang phục y tá bị vứt trên mặt đất thoáng chốc cậu liền đỏ mặt, phía dưới giống như còn thực tủy biết vị mà kịch liệt co rút lại vài cái, sau đó bắt đầu phân bố ra dịch thể.
“Ưm… A…” Lâm Văn Tịch nhỏ giọng rêи ɾỉ một chút, cậu liền vội vàng che miệng mình lại, quay đầu qua nhìn nam nhân, may là, hình như y không có tỉnh lại.
Lâm Văn Tịch tiếp tục cẩn thận động, đợi đến khi phân thân thô to đã trượt ra được một nửa, nhưng lại đột nhiên sinh ra một ít cảm giác trống rỗng, cảm thấy ở chỗ sâu trong hoa huyệt của mình đang ngứa ngáy không chịu được, bên tai Lâm Văn Tịch dần dần phiếm hồng, nhìn nam nhân bên cạnh còn chưa có tỉnh lại, thở dài một hơi, thế là len lén, hạ thấp thân thể xuống, chậm rãi nuốt côn ŧᏂịŧ của nam nhân trở lại trong thân thể, sau đó không tự chủ được mà hơi luật động. Để cho côn ŧᏂịŧ của nam nhân hoàn toàn âu yếm bản thân mình.
“Ưm… A…” Cắn môi nhỏ giọng khẽ rên, cậu rất sợ sẽ đánh thức nam nhân.
Thời điểm Lâm Văn Tịch nhắm mắt lần thứ hai cảm nhận được thứ đó của nam nhân đang chậm rãi lấp đầy mình, đột nhiên cậu lại bị đỉnh vào một cách mãnh liệt, thịt heo bổng cứng rắn nóng hổi ở phía dưới thao đến chỗ sâu nhất, Lâm Văn Tịch còn chưa có phản ứng kịp đã bị đỉnh đến thất điên bát đảo.
“A a a… A…ha…”
“Bảo bối rất không ngoan a, mới sáng sớm đã tự mình chơi rồi.” Khí tức ấm áp phun vào bên tai.
Thì ra nam nhân đều biết hết cả rồi! Mặt Lâm Văn Tịch đỏ lên, nhìn nam nhân ở trước mặt chẳng biết đã mở mắt từ lúc nào kia.
“Chủ nhân… A…ha.. Khi nào thì…. Anh… A… Ưm a… Thức dậy…”
“Vừa mới.”
“A… Thức rồi… Mà sao… Lại muốn giả bộ ngủ…” Lâm Văn Tịch hơi nhếch môi lên, sao nam nhân lại có thể xấu xa như thế chứ…
“Tôi không có giả bộ a.” Nam nhân giả vờ vô tội nói, “Vốn dĩ tôi đang ngủ, thế nhưng có một tiểu *** oa mới sáng sớm liền dùng côn ŧᏂịŧ của nam nhân để tự chơi đùa, sao tôi có thể không tỉnh cho được đây?”
Nhìn vào đôi mắt mị hoặc của nam nhân, tim của Lâm Văn Tịch liền đập loạn nhịp, thế nhưng trong chớp mắt lại cảm thấy xấu hổ vì hành vi vừa nãy của mình
“Em… A…ha… Em vốn chỉ… Muốn lấy ra…” Bé con có chút chột dạ, lúc vừa mới bắt đầu đích thật là cậu muốn lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân đang sáp ở bên trong ra a, chỉ là không nghĩ tới, chính mình lại dễ dàng có cảm giác như vậy, sau đó liền không tự chủ được mà… Nếu như cậu biết nam nhân đã sớm tỉnh, mới sẽ không… Đều chỉ có thể tự trách thân thể *** đãng của mình thôi!
“Lấy ra? Tại sao lúc sau tôi lại cảm giác được tiểu người hầu đã tự mình sáp trở về nha? Chẳng lẽ là ảo giác?” Cảm giác được ánh mắt của bé con đang trốn tránh mình, Lê Diễm cười càng thêm vui vẻ hơn, đáng yêu chết đi được.
“Không phải… Em… A nha… A… Đừng… Nơi đó… A…” Đột nhiên nam nhân tăng mạnh tốc độ trừu sáp, nhất thời khiến những lời thốt ra khỏi miệng Lâm Văn Tịch đều biến thành tiếng rêи ɾỉ, có chút chán ghét nện vài cái vào trong ngực nam nhân.
“Nếu như tiểu người hầu muốn, có thể nói chủ nhân cho em nha, tự mình chơi đùa, làm thế nào sáp được sâu như vậy chứ? Có thể thỏa mãn được Tiểu Tịch *** đãng của chúng ta hay sao?”
Lời nam nhân nói ra khiến Lâm Văn Tịch xấu hổ đến mức lấy tay che mắt lại, sao mà càng ngày nam nhân lại càng xấu xa hơn vậy kìa. Tuy rằng đích thật là chủ nhân sáp thì sẽ càng sâu càng thoải mái hơn… A mình lại nghĩ đi đâu rồi nè! Lâm Văn Tịch thực sự muốn học làm đà điểu.
“Bảo bối, hiện tại mới xấu hổ đã chậm rồi nha.” Nam nhân cười tà, kéo một chân của cậu lên, tiến vào cậu từ tư thế nằm nghiêng, “Còn nhớ rõ tối qua là ai chủ động, ngồi trên lưng của tôi xoay cả đêm hay không? Hơn nữa còn một bên lắc lắc một bên kêu tôi dùng đại ‘châm đồng’ đâm chết em ấy.”
Tối hôm qua cậu đã nói những lời *** uế như vậy sao? Hơn nữa cậu còn tự mình ngồi ở trên lưng của nam nhân? Lâm Văn Tịch vừa nghe thấy như vậy nhất thời mặt mũi đều biến thành quả cà chua, tại sao cậu không nhớ cái gì hết vậy kìa, tuy rằng trong đầu có vài đoạn ngắn vụn vặt, thế nhưng căn bản là không nhớ rõ những chi tiết này a. Đại châm đồng? Lâm Văn Tịch ngượng đến đỏ mặt, cậu nhớ rõ bên trong GV cũng có nói như vậy, chẳng lẽ mình…
“Mới… Mới sẽ không… A…ha…” Lâm Văn Tịch cắn răng phản bác.
“Vẫn là chỗ này của Tiểu Tịch thành thật nhất a. Chỉ cần tôi cắm vào liền nhiệt tình quấn quít lấy, thời điểm rút ra lại không ngừng cắn chặt. Đáng tiếc tối qua không có mang máy quay theo nha, không thôi liền quay lại rồi.” Nam nhân cười hôn cậu.
“Đừng quay mà…” Lâm Văn Tịch lắc đầu, đột nhiên nhớ tới lần trước nam nhân đã từng quay lại cảnh cậu mặc trang phục hầu gái, thực sự là mất mặt gần chết, thế mà nam nhân còn không chịu xóa, nói là muốn giữ lại để chậm rãi thưởng thức.
Nam nhân trừu sáp vài cái, thậm chí Lâm Văn Tịch đã cảm giác được dịch thể ở bên trong đang vương vãi khắp nơi, chẳng lẽ ngay cả dịch thể cũng được giữ lại ở bên trong hả? Hiện tại dịch thể khô khốc gặp phải độ nóng nên mới tan chảy, rất nhanh liền sinh ra tiếng nước.
“Tối hôm qua đã bắn rất nhiều nha, sao mà hôm nay chỗ này của Tiểu Tịch chỉ chảy ra ít như thế vậy kìa?” Nam nhân vừa sáp vừa hỏi.
“A…ha… Em không biết… A…” Hiện tại cậu cũng hiểu được là rất nhiều a. Mỗi lần nam nhân trừu động liền có thể cảm nhận được có cái gì đó đang chuyển động ở bên trong mình, cảm giác đầy đầy.