Ở trong trường hợp này, chỉ có làm loại chuyện đó đi? Sẽ giống như Lê Diễm làm với mình sao? Một lát sau, rốt cục Lâm Văn Tịch đứng lên nhìn ra ngoài cửa một chút, thấy nam nhân vẫn chưa có về, vì vậy cậu len lén khóa trái cửa, đỏ mặt, tiếp tục mở đĩa phim đó ra coi…
Quả nhiên rất nhanh trên màn ảnh liền xuất hiện hai nam nhân đang hôn nhau, Lâm Văn Tịch cảm thấy rất xấu hổ không dám nhìn thế nhưng lúc dời đường nhìn đi lại cảm thấy thật muốn nhìn, cho nên từ từ xoay đầu trở về.
Hai người hôn rất nhập tâm, Lâm Văn Tịch không tự chủ được mà kề mặt gần lại, nghĩ tới thời điểm Lê Diễm hôn mình, không biết có phải biểu tình của mình cũng hưởng thụ như vậy hay không nữa, phát hiện mình đang suy nghĩ tới cái gì khiến Lâm Văn Tịch cảm thấy rất xấu hổ, tư tưởng đang đấu tranh trong đầu càng không thể vãn hồi.
Rất nhanh nam nhân cởi bỏ quần áo trên người thiếu niên, thân thể ngây ngô của thiếu niên khiến Lâm Văn Tịch đỏ mặt, trừ mình và Lê Diễm lõa thể ra, cậu còn chưa từng xem qua những người khác lõa thể đâu. Thì ra cái phim này đúng như trong suy đoán của mình, là làm loại chuyện đó sao…
Không đợi Lâm Văn Tịch suy nghĩ gì thêm, thiếu niên kia cũng đã kéo quần của nam nhân ra, như lần trước mình đã làm cho Lê Diễm, cầm lấy chỗ đó của nam nhân, Lâm Văn Tịch che mắt, không dám nhìn thẳng vào cái đó của nam nhân trên màn hình, vừa nãy mới “thoáng nhìn qua” một cái, kỳ thực cậu đã thấy, cảm giác cũng không phải rất tốt, vẫn là của Lê Diễm lớn hơn, bộ dáng hay màu sắc đều tương đối đẹp hơn nhiều. Tuy rằng Lâm Văn Tịch thấy ý nghĩ của mình rất *** loạn, nhưng những chuyện khi nãy cậu nghĩ cũng chính là sự thật nha.
Chờ đến khi Lâm Văn Tịch buông tay ra, thiếu niên đã ngồi xổm xuống, liếm lên phần háng của nam nhân, cái lưỡi không ngừng liếm, thỉnh thoảng còn dùng sức mút một cái, làm cho nam nhân không chịu được mà thở gấp, Lâm Văn Tịch cảm thấy ngày đó mình làm thật kém, sau đó, thiếu niên chậm rãi ngậm lấy côn ŧᏂịŧ.
Lâm Văn Tịch đã xem đến ngẩn ngẩn ngơ ngơ, cái đó… Còn có thể ngậm vào như vậy sao? Hình như rất khó khăn nha? Lâm Văn Tịch nuốt nước miếng một cái, nhớ tới nơi đó của Lê Diễm thật lớn, cậu sờ sờ lên môi của mình, thực sự có thể ngậm vào được sao?
Trong màn hình cậu bé mang theo vẻ mặt hưởng thụ phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của nam nhân, một bên còn lấy tay xoa nắn, giống như Lê Diễm đã từng dạy mình, từ hai tinh hoàn lên côn ŧᏂịŧ, thoạt nhìn biểu tình của nam nhân cũng rất thoải mái, thiếu niên nhả côn ŧᏂịŧ ra, vươn lưỡi, cảnh thiếu niên liếm lên phần đỉnh đầu của nam nhân hiển hiện rất rõ ràng trên màn hình, Lâm Văn Tịch thấy rất rõ cảnh thiếu niên liếm cái vật kia. Bộ dáng của nam nhân giống như rất hưởng thụ, côn ŧᏂịŧ đỏ tím không ngừng chuyển động ra vào trong cái miệng nhỏ nhắn của thiếu niên, thậm chí còn chậm rãi trừu sáp, sau đó ngày càng trở nên kích động… Còn nói vài câu tiếng Nhật, Lâm Văn Tịch vẫn nghe không hiểu như trước.
Động tác mà Lâm Văn Tịch làm nhiều nhất đó chính là nuốt nước miếng, bởi vì cậu cảm thấy có vẻ càng ngày cổ họng của mình càng khô rồi…
Động tác trừu sáp của nam nhân càng lúc càng nhanh, một chút nước bọt của thiếu niên bị trào ra ngoài chảy xuống khóe miệng, sau đó nam nhân gầm nhẹ một tiếng rút vật đang ở trong miệng cậu ta ra, sau đó Lâm Văn Tịch thấy… Cậu ta nuốt toàn bộ cái chỗ đó vào… Thì ra cái vật kia, thực sự có thể ăn nha! Hơn nữa xét theo biểu tình của thiếu niên, hệt như đang uống một loại sữa thơm ngon, còn chưa đã ghiền mà liếm liếm môi nữa.
Sau đó thiếu niên đẩy nam nhân ngã xuống giường, tiếp theo cầm lấy một lọ gì đó đổ lên trên tay mình, bỗng dưng lại tự đưa tay xuống phía dưới!
Bình thường đều là Lê Diễm làm trơn giúp cậu, căn bản cậu chưa từng nghĩ tới mình có thể làm ra một chuyện *** loạn như thế, màn hình chuyển sang chỗ đó của thiếu niên, nhìn cậu ta chậm rãi đưa hai ngón tay dính dầu bôi trơn chậm rãi tiến vào phía sau của mình, sau đó trừu động, đồng thời trong miệng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ. Bộ dáng nhìn qua giống như rất thoải mái. Màn hình vẫn đang chiếu cái nơi khiến người khác cảm thấy xấu hổ kia, đợi đến khi sáp vào không sai biệt lắm, cậu ta liền rút ra, chỗ kia của nam nhân cũng đã cương cứng, thiếu niên nhảy qua ngồi lên trên lưng của nam nhân, đỡ lấy cái thứ đang gắng gượng đó, từ từ ngồi xuống.
Lâm Văn Tịch lại bị dọa hết hồn. Không có biện pháp, ngay cả AV cậu đều chưa có xem qua, lần đầu tiên lại tiếp xúc đến một bộ GV nặng như vậy, làm sao có thể không bị chấn động được chứ.
Rất nhanh hai người ở bên trong liền khí thế ngất trời, trong lúc nhất thời tiếng trừu sáp, rêи ɾỉ tràn ngập cả phòng, mặt của Lâm Văn Tịch đỏ đến không thể đỏ hơn, nhanh chóng luống cuống tay chân giảm thấp âm thanh lại.
Hình như cái tư thế kia có thể đi vào rất sâu, biểu tình của thiếu niên vừa đau lại phi thường thoải mái, tay chống lấy ***g ngực của nam nhân, liều mạng chuyển động thắt lưng, trong miệng còn vừa nói cái gì đó.
Cho tới bây giờ cậu với Lê Diễm chưa thử qua cái tư thế này, hình như, rất *** loạn a… Bởi vì thiếu niên kia vẫn không ngừng chuyển động lên xuống, thỉnh thoảng vẫn ngồi ở trên thân nam nhân xoay tròn ma sát, là một tư thế làm cho người khác thấy rất ngượng ngùng, thế nhưng, bộ dáng thật giống như rất thoải mái a…
Lâm Văn Tịch không biết mình dùng cách gì mà xem xong cái phim kia, chỉ biết là càng về sau bọn họ càng thay đổi thật nhiều thật nhiều tư thế mà cậu khó có thể tưởng tượng ra, làm rất nhiều lần, lúc cầm lấy đĩa phim ra mặt của cậu đã nóng đến có thể luộc chín trứng luôn rồi, hơn nữa khi nhìn đến nó sẽ nhớ tới nội dung bên trong, làm hại cậu nhanh chóng bỏ lại vào trong bao cứ như sắp phỏng tay tới nơi. Sau đó liền quăng về dưới gối nằm. Cậu nghĩ nhất định là mình điên rồi nên mới có thể coi hết phim, hơn nữa cậu còn bi kịch phát hiện, phía dưới của mình thế mà đã ướt, hai cái tiểu huyệt đều kêu gào, hơn nữa bởi vì đang mặc trang phục hầu gái, cũng bởi vì đang cương mà phân thân phía trước chống cả váy lên. Ở bên trong mặc quần chữ T không quá thoải mái, bởi vì cảm giác ẩm ướt nên khi bị gió lạnh thổi tới liền cảm thấy một trận quái dị. Thật là muốn, cởi bộ trang phục này ra, nhưng nam nhân đã nói nếu như mình dám tự ý cởi ra, khi trở về anh sẽ trừng phạt cậu…
Hiện tại mặt trước lại rất khó chịu, Lâm Văn Tịch liều mạng kẹp chặt hai chân, muốn để mình có thể dễ chịu hơn một chút, thế nhưng lại càng thêm không biết làm sao. Lần trước Lê Diễm đã từng dạy cho cậu tự an ủi, kỳ thực cậu cũng biết nên làm thế nào, nhưng làm loại chuyện này vào ban ngày khiến Lâm Văn Tịch không có biện pháp nào làm được cả, hiện tại trời vẫn còn đang rất sáng, quang minh chính đại làm chuyện tục tĩu như vậy, chuyện như thế này trước đây cho dù Lâm Văn Tịch có nghĩ cũng không dám nghĩ, không, phải nói là căn bản chưa từng nghĩ tới.