"A... a... Thật là khó chịu... A... Ngứa..."
Nam nhân cười nói: "Không phải là đang thao em sao? Như thế nào lại còn ngứa nữa?"
"A... Không phải ở đây... A... Là ở mặt trên... A...ha..."
Hai khỏa tinh hoàn no đủ đập vào cánh mông, phát sinh thanh âm "bành bạch", sỉ mao dày đặc của nam nhân không ngừng ma sát vào tiểu huyệt phía trên, thật ngứa, khiến nó không nhịn được mà co rút lại hơn nữa còn phân bố ra *** thủy.
"Mặt trên cũng muốn sao?"
"A...ha... Muốn... Muốn..." Lâm Văn Tịch triệt để buông xuống cảm giác xấu hổ, thầm nghĩ bị nam nhân lấp đầy mỗi một chỗ.
"Tiến vào cũng sao hả?" Nam nhân dùng thanh âm dễ nghe từng bước dẫn dụ thiếu niên đang bị bao vây bởi ***.
"Ưʍ... A... Muốn... Tiến vào... " Mặt sau đã bị nam nhân thao đến ẩm ướt, mặt sau thỏa mãn lại làm cho Lâm Văn Tịch càng cảm thấy mặt trước của mình rất là khó chịu.
Nghe được lời Lâm Văn Tịch nói, Lê Diễm hận không thể lập tức đi vào, tâm tình càng kích động không thôi, có phải việc này nói lên em ấy đã tiếp thu mình rồi phải không? Nên mới để cho mình chạm vào chỗ đó của em ấy... Thế nhưng...
"Em đã quên là nếu như muốn cái gì thì phải nói với chủ nhân như thế nào." Nam nhân giả vờ tức giận, dùng sức đâm vào một điểm kia của thiếu niên, nhằm "trừng phạt" cậu.
"A...ha... Không... A... a... Chủ nhân... A... Mặt trước của em... Cũng muốn... Thịt heo bổng.....Của chủ nhân.... A..."
Lê Diễm hôn hôn lên giọt nước mắt không biết là chảy xuống bởi vì tình cảm mãnh liệt hay là do cảm thấy thẹn, sau đó mới nói, "Lần đầu tiên của em có thể sẽ có chút đau."
Lâm Văn Tịch lắc đầu, "Không... Không sao cả... Em nghĩ muốn chủ nhân... Tiến vào... Bên trong rất là ngứa..."
Nghe bé con nói vậy, thật sự là Lê Diễm không nhịn được nữa rồi, bé con đơn thuần này câu dẫn nam nhân đến thật đúng là không khác gì hồ ly tinh. Mãnh lực trừu sáp vài cái ở bên trong cúc huyệt, đang lúc Lâm Văn Tịch liên tục kêu rên quyến rũ liền rút phân thân thô to ra, không để cho cậu có bất luận thời gian chuẩn bị gì liền tiến vào hoa huyệt hồng nhạt ở phía trên của cậu.
"A a a a..." Trong lúc nhất thời, *** thủy văng ra khắp nơi. Lâm Văn Tịch thất thần kêu to.
Một lát sau, Lê Diễm thấy có chất lỏng màu đỏ chảy ra, không khỏi cười cười, "Bảo bối, màиɠ ŧяiиᏂ của em đã bị phá rồi."
Lâm Văn Tịch vừa giống như thống khổ lại giống như vui sướng mà lấy tay bưng kín mặt mạnh mẽ lắc đầu, "Đừng nói... Không được nói... A..."
Cậu vậy mà đã thực sự để cho nam nhân tiến vào chỗ đó của mình. Tại sao lại có thể như vậy... Hơn nữa, tuy rằng rất đau, nhưng cũng thật thoải mái... Tại sao cậu lại có thể như vậy... Bên trong nóng quá...
Lê Diễm nở nụ cười, chỗ đó của em ấy quá thoải mái, còn muốn chặt hơn cả nữ nhân, nội bích ẩm ướt bao bọc lấy mình, có chút bất đồng với cúc huyệt, cảm giác giống như tơ tằm vậy, mút chặt đến mức khiến mình thoải mái dị thường, bất quá cái miệng nhỏ nhắn ở mặt sau của bé con này cũng thoải mái không kém.
"Bảo bối, hai cái miệng nhỏ nhắn của em thật sự là rất lợi hại a." Lê Diễm ôn nhu hôn cậu, anh thực sự sắp mê luyến thân thể của cậu rồi. Thời gian trước đây khi làm cùng nữ nhân anh hoàn toàn không tìm được loại cảm giác cùng "nhiệt tình" của hiện tại.
"Không... Không được nói... A...ha... A..." Nam nhân không để ý tới cậu, bắt đầu dùng sức mãnh liệt thao cậu. Thẳng tiến đến hoa tâm của tiểu huyệt, khiến cậu thoải mái đến hút khí nhiều lần.
"Có phải cảm giác rất khác nhau không?" Nam nhân cười hỏi cậu.
"A...ha... A... Muốn hỏng mất... Không cần lại... A..." Nam nhân không ngừng đỉnh lộng vào cái địa phương kia của mình, dường như là đang muốn đâm nát nó.
"Cái miệng nhỏ nhắn ở mặt sau của em đang bất mãn nha, sao lại chảy nhiều nước như vậy."
"A...ha... A... Ưm a..." Lâm Văn Tịch rêи ɾỉ, chỉ cảm thấy thân thể đã sắp không còn là của mình nữa rồi, thời điểm nam nhân thỏa mãn mặt trên thì mặt dưới lại cảm thấy thật trống rỗng.
Vào lúc Lâm Văn Tịch còn đang thất thần, nam nhân nói: "Bảo bối, em ngay cả màиɠ ŧяiиᏂ đều có, có thể hay không cũng có đáy huyệt̠ đi?"
"Ưʍ... a... Không... Làm sao mà... A..." Lâm Văn Tịch lại một lần nữa bị nam nhân thao đến rơi lệ, ngay cả nói cũng nói không rõ.
"Để tôi giúp em tìm đáy huyệt̠ đi."
Lời nói kế tiếp của nam nhân dọa Lâm Văn Tịch đến mức thân thể đều run rẩy cả lên, cứ như vậy cậu liền bắn ra...
"Bảo bối, em bắn."
Lâm Văn Tịch lúng túng lắc đầu, cậu không hề nghĩ tới chính mình có thể *** đãng đến mức độ này, cứ như vậy liền bắn. Lê Diễm cũng không để cho cậu có cơ hội nói chuyện, cố sức tách rộng hai chân cậu ra, sau đó đem phân thân thô to của mình ra bên ngoài một ít, chỉ chừa lại đầu đỉnh, bởi vì bên trong không chiếm được thỏa mãn, hoa huyệt của Lâm Văn Tịch khó chịu đến co rút lại, *** thủy chảy ra càng thêm lợi hại hơn.
Lê Diễm động thân một cái, theo một tiếng "xì" đâm côn ŧᏂịŧ của mình vào chỗ sâu nhất.
"A... a! Không... A...ha... Quá sâu! A..."
Lê Diễm không để ý tới cậu, tiếp tục dùng sức đỉnh vào bên trong.
"Ưʍ...a... ruột cũng muốn hỏng mất... A... A...ha... Không..." Lâm Văn Tịch bị làm đến không ngừng rơi nước mắt, thanh âm cũng nghẹn ngào, nam nhân lại thao lộng cậu không chút lưu tình. Thẳng đến khi cảm giác được đầu đỉnh của mình đụng tới một chỗ.
"A... a! Đừng đỉnh vào đó!! A... Đừng mà... A..." Lâm Văn Tịch lắc đầu, chảy xuống từng dòng từng dòng nước mắt, không biết nam nhân đỉnh tới chỗ nào của mình, thế nhưng thật là khó chịu...
"Tìm được rồi." Nam nhân cười nói.
"A... Đau... Đừng cử động... A... A...ha..." Nam nhân không ngừng đâm vào chỗ đó, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy vừa đau vừa thoải mái, trong lúc nhất thời vô cùng hoảng hốt.
"Bảo bối, biết tôi đỉnh vào nơi nào của em không? Chính là miệng đáy huyệt̠ đó." Lúc này nam nhân cười đến dị thường tà mị. Lâm Văn Tịch cảm giác hiện tại anh đã hóa thân thành ác ma rồi. Hại cậu sợ đến mức liều mạng lắc đầu.
"A... Không được... Chỗ đó... Em sẽ chết... A... A...ha... Chậm lại..."
"Sẽ không chết. Chỉ biết là em sẽ sướng chết thôi." Lê Diễm cười cười hôn lên môi thiếu niên, mãnh lực thao đến miệng đáy huyệt̠ của cậu. Lần đầu tiên Lê Diễm cảm thấy sự ma sát của áo mưa rất gò bó, khi anh làm cùng người khác chưa bao giờ không mang thứ này, thế nhưng vào lúc này đây, anh thực sự muốn vứt bỏ cái thứ đó cho rồi. Dù sao bé con này cũng rất sạch sẽ... Cho nên Lê Diễm nói làm liền làm, dứt khoát tháo nó ra.
Đang thoải mái đến khó nhịn đột nhiên Lâm Văn Tịch cảm giác được nam nhân rời khỏi, cậu liền bất mãn giãy dụa, hậu huyệt cũng liều mạng co rút lại.
"Tiến... Tiến vào..." Lâm Văn Tịch đã khóc đến mức thanh âm đều khàn khàn, cậu không biết có phải là mình đã làm sai điều gì hay không, sao Lê Diễm lại muốn trừng phạt cậu nữa rồi?
"Chủ nhân... Em muốn... Thịt heo bổng... Của anh... Nhanh... Tiến vào thao em..." Thiếu niên hàm chứa lệ mở miệng nói. Cảm giác trống rỗng thật sự rất khó chịu. Vì sao lúc này nam nhân còn muốn "trừng phạt" cậu nữa cơ chứ.
Bởi vì đột nhiên Lâm Văn Tịch nói những lời này thiếu chút nữa Lê Diễm liền phun máu mũi, trực tiếp xé áo mưa trên phân thân mình ra, "Bảo bối, em thực sự là quá *** đãng mà, chủ nhân chỉ đi cởϊ áσ mưa ra một cái em liền chờ không kịp rồi, hiện tại để chủ nhân tiếp tục thao em nào." Lê Diễm nói xong liền trực tiếp đâm cự vật của mình vào.
"A... a! ..." Biết mình hiểu lầm, Lâm Văn Tịch mắc cỡ đến sắp muốn chết luôn rồi, thì ra không phải là Lê Diễm muốn trừng phạt mình, nhưng mình lại đi chủ động nói những lời *** đãng như vậy, thật... mất mặt a...
Lâm Văn Tịch cắn chặt răng không muốn lên tiếng, Lê Diễm biết bé con này đang suy nghĩ cái gì, cố ý đỉnh vào địa phương càng sâu, khiến cho cậu tuy không muốn phát ra âm thanh nhưng là không thể nào kiếm nén lại được.
"Không cho phép cắn, kêu ra."
Lâm Văn Tịch lắc đầu.
"Không nghe lời nói của chủ nhân sao?" Lê Diễm nói xong chợt tăng nhanh tốc độ, bắt đầu dùng sức thao lộng cậu.
"A... a... A...ha... Không được... Chậm một chút... A... Ưʍ... Quá sâu......"
"Lúc này mới ngoan."
"A...ha... A... Ưʍ... a... Đừng đỉnh vào đó... A!"
Lần đầu tiên Lê Diễm cảm thấy không thể khống chế được bản thân mình, không chỉ cởi bỏ áo mưa, còn là lần đầu tiên ác liệt như vậy, không ngừng thao lộng vào miệng đáy huyệt̠ của bé con, thấy bộ dáng em ấy khóc lóc cầu xin tha thứ lại càng thêm cố sức.
Theo sự trừu động của nam nhân, dưới thân hai người đều dính dấp đến không chịu được, ướt thành một mảnh, dịch thể chảy dọc theo khe mông xuống tiểu huyệt phía dưới, có hơi ngứa ngáy. Lê Diễm biết mặt dưới của cậu cũng muốn, trực tiếp rút côn ŧᏂịŧ ra, cắm vào mặt dưới.