Nơi Xa Nhất Là Ngay Bên Cạnh

Chương 116: Cúc sắc dụ hoặc




Cậu biết chỉ với chút hành động ấy căn bản là không cách nào thỏa mãn được y, rõ ràng là do mình đề xuất, cuối cùng lại không thể thỏa mãn y, Lâm Văn Tịch cảm thấy có chút hổ thẹn.

“Xin lỗi… Chủ nhân… Em tiếp tục…”

“Nếu như không thoải mái cũng không cần miễn cưỡng, không thích cứ nói, sau này cũng không cần giúp tôi làm thế này đâu.” Lê Diễm đau lòng hôn lên mắt cậu.

“Không phải… Chủ nhân… Em không có không thích.” Lần này là bởi vì tình huống đặc thù, Lâm Văn Tịch sợ nam nhân hiểu lầm, vội vã phản bác. Tâm tình của Lê Diễm lại trở nên khoái trá nở nụ cười.

“A? Thì ra Tiểu Tịch thích chuyện này ha.”

Lâm Văn Tịch đỏ mặt muốn gật đầu nhưng lại ngượng không dám gật, lập tức nhớ tới nam nhân còn chưa có phát tiết, thế là cậu xoay người sang chỗ khác, quỳ gối nằm xuống. Hai tay tách mông mình ra, chìa lỗ nhỏ hồng hồng về phía nam nhân.
“Chủ nhân… Ở đây thật là khó chịu… Em muốn thịt heo bổng của chủ nhân cắm vào…” Sau khi nói xong Lâm Văn Tịch cảm thấy xấu hổ tự cắn cắn môi dưới của mình.

Đột nhiên ánh mắt của Lê Diễm lóe lên tia sáng nguy hiểm híp lại một cái, dục hỏa trong mắt càng đậm, lập tức nở nụ cười, đè lên trên người của Lâm Văn Tịch từ phía sau, ngậm lấy vành tai của cậu, “Tiểu tao hóa, sao hôm nay lại nhiệt tình như thế.”

Cả người Lâm Văn Tịch chấn động, đây là lần đầu tiên nam nhân gọi cậu tiểu tao hóa, lần trước lúc nằm mộng cũng mơ thấy nam nhân gọi mình như thế, không nghĩ tới có một ngày nam nhân sẽ thực sự gọi vậy, không biết tại sao đột nhiên cả người đều trở nên phấn khởi…

“Bảo bối, tôi phát hiện, gọi em tao hóa, hình như em rất vui vẻ a, ở đây đều cứng rắn đến thế rồi.” Lê Diễm buồn cười nắm lấy phân thân đang hộc ra mật dịch của cậu.
“A… Không phải… Bởi vì…” Lâm Văn Tịch đỏ mặt muốn phản bác gì đó, nhưng lại bị nghẹn họng do chột dạ, cái gì cũng nói không nên lời. Sau đó nghe nam nhân phì cười một tiếng mới biết mình bị khi dễ, toàn thân đều nổi lên màu hồng nhạt, nếu không phải bởi vì quá tối nên nam nhân không thấy rõ lắm, phỏng chừng đã sớm biến thành dã thú nhào vào rồi.

Đột nhiên Lê Diễm dùng sức vỗ một cái lên mông nhỏ cong vểnh của Lâm Văn Tịch, hàm chứa ý cười nói, “Tiểu tao hóa, không phải muốn chủ nhân cắm vào sao? Vậy liền nâng mông của em cao lên một chút nữa đi.”

Lâm Văn Tịch chôn mặt vào trong sô pha, gương mặt tản ra nhiệt khí, cái mông lại nghe lời nhấc lên cao.

“Lại tách ra thêm chút nữa.”

Lâm Văn Tịch ngoan ngoãn tách nơi đó của mình ra càng rộng, kỳ thực bản thân chủ động chọn cái tư thế này cũng là do không muốn để cho lúc nam nhân ngoan thao áp đến cục cưng.
“Quả nhiên rất đói khát nha, đều đã chảy nước rồi kìa.” Vốn dĩ vừa nãy nam nhân muốn sáp vào trong, bây giờ thấy lỗ nhỏ chảy nhiều nước ra bên ngoài như vậy, nhịn không được đưa ngón tay vào xoay xoay. Ngón tay dính không ít dịch thể, sau đó đưa đến bên môi Lâm Văn Tịch, “Có muốn nếm thử không bảo bối?”

Như là đã bị đầu độc, Lâm Văn Tịch vươn cái lưỡi đỏ tươi ra ngậm lấy ngón tay của Lê Diễm, quấn lấy liếʍ ʍúŧ. Cái thứ bên trên còn có mùi khiến cho người khác đỏ mặt, đột nhiên Lâm Văn Tịch cảm thấy thật ra thì vẫn là dịch thể của nam nhân có mùi vị tương đối khá hơn, thế nhưng lập tức lại bị suy nghĩ *** loạn của chính mình dọa sợ.

Ngón tay của Lê Diễm đưa vào trong miệng Lâm Văn Tịch, từ từ chuyển động, đùa bỡn đầu lưỡi của cậu, sau đó lại cắm vào thêm một ngón nữa, khẽ nắm kéo đầu lưỡi của Lâm Văn Tịch, nước bọt theo ngón tay của nam nhân chậm rãi trượt ra khỏi miệng, rơi xuống ghế sa lon, phía sau bị đầu đỉnh to lớn của nam nhân đỉnh, sau đó từ từ cắm vào trong.
“A…” Miệng bị ngón tay của nam nhân lấp đầy, không phát ra được thanh âm rêи ɾỉ quá lớn, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy cái nơi phía sau đã rất lâu rồi chưa được người khác đụng vào của mình dần dần bị chống ra, ngay lập tức miệng huyệt có cảm giác trướng trướng, bên trong vẫn còn khép chặt, tựa như đang đợi nam nhân tiến vào khai thác thêm một bước nữa.

Nào ngờ vào lúc này Lê Diễm lại ngừng lại, chỉ đâm đầu đỉnh vào, sau đó khẽ trừu sáp tại miệng huyệt Lâm Văn Tịch, tuy rằng vừa nãy đã làm trơn, tiểu huyệt cũng tự động phân bố ra một ít dịch thể, thế nhưng Lê Diễm vẫn cảm thấy bên trong rất chặt, rốt cuộc cũng không có trực tiếp cắm xuống, sau đó từ từ dùng vật to lớn cọ xát trước sau, tiểu huyệt bắt đầu không ngừng ngọ nguậy, giống như là muốn mút toàn bộ côn ŧᏂịŧ của nam nhân vào, thế nhưng Lê Diễm cũng không có hành động gì khác, anh chịu đựng kᏂoáı ©ảʍ mãnh liệt, chỉ ma sát tại miệng huyệt của Lâm Văn Tịch.
“Ưm a… A…” Lúc đầu chẳng qua là Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy bên ngoài bị chống đỡ rất dữ, bên trong cũng bị sáp sáp, nhưng rất nhanh tiểu huyệt cứ như tìm về cảm giác, bên trong từ từ phân bố ra ngày càng nhiều dịch thể, khiến bên trong cũng càng thêm trơn ướt, nam nhân lại vẫn cứ không tiến vào như cũ, chỉ trừu sáp tại miệng huyệt, khiến cho Lâm Văn Tịch có chút vội vã siết chặt thêm một ít, nam nhân lại ác liệt lui ra bên ngoài một chút.

“A… Chủ nhân… Tiến vào… Đừng như vậy… Ưm…”

“Chỗ này của Tiểu Tịch mút thật giỏi a.” Lê Diễm xoa mông của Lâm Văn Tịch, cảm nhận kᏂoáı ©ảʍ chặt khít cùng nóng ấm ở bên trong. Sau đó rút ra chỉ chừa lại đầu đỉnh ở trong, nhìn nơi đó từ từ khép lại, tinh tế cọ xát vào nếp uốn xinh đẹp, sau đó cắm vào một chút, rồi lại rút ra, cứ như vậy mà lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Lâm Văn Tịch bị cái hành động khiêu khích đi vào rồi lại đi ra, muốn lại không chiếm được của nam nhân khiến cho toàn thân phát nhiệt, toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào nơi đó, từ từ bị dằn vặt đến rối tinh rối mù, bên trong không ngừng kêu gào, nam nhân cứ hết lần này tới lần khác không chịu để cho cậu được thỏa mãn. Cái loại kᏂoáı ©ảʍ chỉ có ở một tầng cạn ở bên ngoài này, tầng sâu càng thêm đói khát khiến cho Lâm Văn Tịch cảm thấy phi thường không dễ chịu, hoa tâm cứ như có hàng ngàn con kiến đang bò vào, muốn nam nhân tiến vào, tận bên trong muốn vật to dài của nam nhân cắm vào, Lâm Văn Tịch lại cảm thấy bên trong ngứa hơn nữa rồi. Bắt đầu ý loạn tình mê, ánh mắt mất đi tiêu cự, trong bóng đêm cảm giác toàn thân đều tập trung vào chỗ tiếp xúc với nam nhân.
“A… Chủ nhân… Cho em… Nhanh đâm vào thao em… Hức hức… Em muốn côn ŧᏂịŧ của chủ nhân…” Lâm Văn Tịch kêu lên, còn mình thì không ngừng xoay eo, hướng về phía phân thân của nam nhân, muốn y sáp đến càng sâu, muốn y cho mình thỏa mãn, quên mất nam nhân là gì của mình, cũng quên mất những chuyện không vui trước đây, thầm muốn được kᏂoáı ©ảʍ từ nơi đó của nam nhân mang đến có thể thỏa mãn cho thể xác và tinh thần của mình, để cho bản thân cảm nhận được nam nhân đang thực sự ở bên cạnh mình, ở trong cơ thể mình.

“Bảo bối, không ngờ em lại tự xoay, thật tao a.” Nam nhân cười liếm lên vành tai cậu. Khiến cho đôi mắt của Lâm Văn Tịch bị bịt kín bởi một tầng hơi nước. Lê Diễm đè eo cậu lại nhìn về phía tao huyệt đang không ngừng cắn nuốt phân thân của mình, cười đến vẻ mặt tà mị.
“A…ha… Đừng… Tiến vào… Sáp đến bên trong… Ngứa quá… Ô ô…” Không còn quản nổi chuyện gì nữa, trực tiếp khóc hô lên, nam nhân dằn vặt mình như vậy khiến thể xác và tinh thần của Lâm Văn Tịch đều rất khó nhịn, hầu như mỗi lần mình muốn nam nhân đều sẽ trực tiếp cắm vào, hơn nữa còn đánh thẳng lên chỗ sâu nhất trong cúc huyệt, khiến dòng điện trực tiếp kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ vào thần kinh của mình. Thế nhưng lần này, dù có làm cách nào nam nhân cũng không chịu tiến vào toàn bộ, tiểu huyệt chỉ có thể đáng thương ngậm lấy đầu đỉnh chắc nịch, biết rất rõ ràng cái loại kᏂoáı ©ảʍ sâu tận xương tủy ngay tại phía trước, nhưng làm thế nào cũng không đạt được đỉnh điểm khiến cho Lâm Văn Tịch khó nhịn đến mức phải khóc lên.

“Tiến vào một chút, thế này phải không?” Lê Diễm cố ý chỉ cắm vào một chút, sau đó liền dừng lại.
“Ưm… Cứ như vậy… Tiếp tục a… Em muốn… Hức hức… Cho em…” Thắt lưng hướng về sau lại bị đè xuống, nam nhân không chịu thỏa mãn bản thân, Lâm Văn Tịch có muốn tự mình thỏa mãn cũng không được, cái loại cảm giác cấp thiết này bắt đầu khiến cho cậu bất an loạn xoay vòng eo, muốn để nam nhân buông mình ra, nuốt lấy toàn bộ cái thứ to nóng đó vào trong cơ thể của mình.