Nơi Tôi Làm Việc Có Chút Không Bình Thường

Chương 24




Khoảng 1 tiếng chạy xe thì cũng gần đến nhà Mạch Ngôn, nhưng Thẩm Uyên thấy đường này rất lạ với cả không phải đường đi về của con gái mình.

" Ngư Ngư đây đâu phải là đường về nhà con đâu? "

" À dạ đúng rồi mẹ, con không còn ở chỗ củ nữa rồi "

" Sao vậy? Chẳng phải chỗ đó cũng rất tốt sao con? "

" À dạ..."

Uyển Ngư bối rồi chẳng biết giải thích như nào cho mẹ nghe đây nữa, nhưng rồi nhớ đến lời của Mạch Ngôn đã nói với cô trước đó.

Uyển Ngư liền nhìn mẹ rồi ngập ngừng rồi giải thích cho mẹ hiểu.

" Tại nơi con ở lúc trước không có an ninh an toàn còn bị mất vài món đồ nên con quyết định đi thuê chỗ khác rồi vô tình thuê trúng chỗ con ở hiện tại "

Đúng lúc đó xe cũng dừng lại tại cổng căn biệt thự của Mạch Ngôn, mẹ Uyển Ngư xuống xe rồi nhìn căn biệt thự trước mặt mà ngạc nhiên nhìn cô.

" Con...con thuê căn biệt thự này sao? "

Mẹ Uyển Ngư nhìn cô hỏi rồi chỉ tay về phía của căn biệt thự kia, cô trả tiền cho bác tài rồi đi đến gần chỗ mẹ.

" Không đâu mẹ, con chỉ thuê 1 căn phòng trong khu biệt thự này thôi ạ "

" Nhưng...nhưng nó mắc vậy sao con đủ tiền để thuê chúng? "

Mẹ Uyển Ngư khẩn trương mà nói với cô.

" Mẹ yên tâm, chủ nhà rất tốt anh ấy cho con thuê với giá rẻ thôi, với cả ở đây an ninh rất an toàn mẹ đừng lo "

" Thôi trời tối rồi con dẫn mẹ vào trong rồi nói chuyện ở ngoài nói chuyện sẽ rất nguy hiểm "

Uyển Ngư liền đi đến chỗ chuông rồi ấn chuông cô quay lưng đi đến chỗ mẹ đứng và chờ cổng mở ra hẳn.

Cổng được mở ra Uyển Ngư liền dìu mẹ đi vào bên trong, mẹ cô có chút không nguyện ý vào trong nhưng cô nói thêm vài lời ngọt ngào thì mẹ cũng chịu đi vào.

Khi vào bên trong nhà Uyển Ngư dìu mẹ đi đến sopha mà ngồi xuống, có đi vào bếp lấy cốc nước rồi đi ra đưa cho mẹ.

Còn Thẩm Uyên ngồi xuống sopha mà nhìn xung quanh căn biệt thự mà e dè, bởi vì trong đây đồ toàn hàng hiệu đắc tiền.

Nếu không cẩn thận sẽ làm vỡ đồ thì sẽ không có tiền mà đền mất, nếu vậy thì chẳng phải để con gái trả tiền, rồi lỡ không đủ thì sẽ bị đuổi ra ngoài mất.

Uyển Ngư cũng đi từ bếp ra tay thì cầm một cốc nước rồi đến chỗ ngồi của mẹ và cô ngồi xuống.

Mẹ thấy Uyển Ngư đi ra liền hỏi cô về chủ của căn biệt thự này, cô cũng đành nói về Mạch Ngôn cho mẹ cô nghe.

" Ngư Ngư chủ căn biệt thự này là ai? Người như nào? Có tốt không con? "

" Mẹ khoan đã, hỏi từ từ thôi con sẽ nói mẹ nghe hết...chủ căn biệt là một người rất giỏi và tài năng "

" Anh ấy là chủ của các khách sạn và nhà hàng nổi tiếng khắp nước đó mẹ với cả anh ấy rất tốt mẹ yên tâm đi "

" Con nói thật sao? Đúng là người tài giỏi thật đó, chắc chắn người này sáng lạng còn có rất đẹp trai cho xem "

Uyển Ngư nghe mẹ nói đến đây thì tỏ vẻ ngạc nhiên mà nhìn mẹ của cô.

" Sao...sao mẹ biết anh ấy rất đẹp trai vậy? "

Mẹ nghe Uyển Ngư hỏi vậy liền nhìn sang cô rồi khẽ mỉm cười.

" Con nói thật sao? Vậy thì người này mẹ nhất định phải gặp rồi "

" Ơ mẹ...mẹ chấp nhận nhanh vậy sao? "

" Tất nhiên rồi, con thuê nhà có ông chủ tài giỏi và tốt bụng như thế thì mẹ yên tâm rồi "

Uyển Ngư nhìn mẹ mà cười trừ, trời ơi mẹ ơi Mạch Ngôn chẳng tốt bụng hay gì đâu anh đã ép con gái mẹ đến đây ở đây đó.

Uyển Ngư thở dài rồi mẹ cô đột nhiên lên tiếng hỏi cô.

" Nè Ngư Ngư mẹ ngủ cùng con như mấy lần trước nha "

Uyển Ngư đang uống nước nghe được mẹ nói thế cô liền đánh rơi cốc nước xuống sàn, hốt hoảng nhìn sang mẹ cô đang tỏ vẻ mặt lo lắng.

" Con sao vậy? Con không bị miễn văng lên người chứ? "

" Con...con không sao mẹ, con dọn dẹp chỗ này "

" Bộ con có chuyện gì giấu mẹ nên không muốn cho mẹ ngủ cùng đó chứ? "

Uyển Ngư đang dọn dẹp thì nghe mẹ nói trúng tim đen liền giật nảy mình rồi cười ngượng mà nhìn mẹ.

" Có đâu mẹ, con nào có giấu mẹ chuyện gì chứ? Mẹ phải tin con gái của mẹ chứ? "

" Tin được không? "

Mẹ nhìn Uyển Ngư với ánh mắt đầy sự nghi ngờ, cô cười trừ rồi nói.

" Tin được mà mẹ "

Uyển Ngư nói xong liền quay lại dọn dẹp tiếp rồi len lén lấy điện thoại ra nhắn tin cho Mạch Ngôn.

" Mẹ bảo sẽ ngủ cùng với tôi đó, bây giờ phải làm sao đây? "

Uyển Ngư nhìn chăm chăm vào màng hình chờ tin nhắn mà chờ Mạch Ngôn trả lời, đến 5 phút sau anh mới trả lời lại tin nhắn của cô.

" Em cứ dẫn mẹ lên căn phòng đối diện phòng của hai chúng ta đi "

" Được sao? "

" Được "

Uyển Ngư thấy tin nhắn của Mạch Ngôn trả lời vậy rồi cũng không nhắn lại nữa mà ngồi kế bên mẹ.

" Mẹ, chủ nhà anh ấy nói mẹ lên phòng đối diện phòng con ở "

" Nhưng như vậy sẽ không được, chẳng phải phòng đó cho người khác thuê sao? "

" Không sao đâu mẹ, hiện tại đây là căn biệt thự mới nên chưa ai đến thuê ngoài con cả "

" Thôi mẹ sẽ ở cùng với con, nào mau dẫn mẹ lên phòng con đi "

Mẹ Uyển Ngư đứng lên cầm đồ định đi lên lầu, cô thấy thế liền ngăn mẹ lại rồi hấp tấp nói tiếp.

" Mẹ cứ lên phòng đó ở đi dù gì đó cũng là ý tốt của anh ấy, anh ấy biết mẹ lên chơi nên đặc biệt chuẩn bị cho mẹ 1 phòng riêng đó "

Mẹ Uyển Ngư nghe rồi cũng suy nghĩ gì đó lúc lâu rồi cũng đừng chấp nhận, cô liền thở vào nhẹ nhõm rồi dẫn mẹ lên phòng để nghĩ ngơi.

Lên đến phòng Uyển Ngư xách đồ vào bên trong phòng rồi phụ mẹ dọn đồ ra sắp xếp lại đàng hoàng.

Xong xuôi Uyển Ngư liền đi ra khỏi phòng để cho mẹ nghĩ ngơi, cô nhìn đồng hồ điện thoại cũng đã hơn 6 giờ chiều rồi.

Uyển Ngư liền đi xuống dưới nhà rồi đi vào nhà bếp để chuẩn bị đồ ăn tối, hôm nay có mẹ lên nên cô quyết định nấu vài món ngon ngon.

Uyển Ngư liền đi đến tủ lạnh mở cửa ra rồi lấy những thứ cần thiết để nấu, cô vừa nấu vừa suy nghĩ.

Từ lúc Uyển Ngư dọn vào đây ở thì luôn có cảm giác rất lạ, nó cứ lành lạnh đến khó tả lâu lâu lại có cảm giác như bị theo dõi vậy.

Nhưng rất nhanh Uyển Ngư liền gạt bỏ chuyện đó qua 1 bên rồi chăm chú mà chuẩn bị cho bữa tối, sau 1 tiếng rưỡi thì bữa tối cũng xong.

Uyển Ngư đang bày đồ ăn lên bàn thì cũng là lúc cánh cửa ra vào mở ra, người bước vào là Mạch Ngôn.

" Anh về rồi sao? "

Mạch Ngôn nhìn Uyển Ngư rồi khẽ gật đầu nhẹ.

" Anh về rồi thì mau lên phòng tắm rồi xuống ăn luôn đi "

" Được "

Nói rồi Mạch Ngôn cũng đi lên lầu tắm sạch sẽ, còn Uyển Ngư dưới này bày đồ ăn xong thì đi lên phòng để gọi mẹ xuống ăn tối.

Uyển Ngư dìu mẹ xuống tới lầu thì nhìn thấy Mạch Ngôn đã ngồi ở bàn ăn từ lúc nào rồi, cô dìu mẹ đến đó.

Mẹ Uyển Ngư thấy Mạch Ngôn liền nhìn cô rồi chỉ anh mà hỏi.

" Ngư Ngư đây là ai vậy con? "

" À đây là chủ của nơi này, cũng là Ông Chủ nơi con làm hiện tại đó mẹ "

" À hóa ra là vậy "

Mẹ Uyển Ngư nghe tồi nói liền cười tươi rồi quay sang nhìn Mạch Ngôn, còn cô nhìn về phía anh và mẹ mà mồ hôi đổ ướt hết áo.

" Cảm ơn con đã giúp đỡ cho con gái của bác "

" Không có gì đâu, chuyện nhỏ thôi bác "

Mạch Ngôn cười nhẹ rồi liếc nhìn Uyển Ngư phía sau đang lo lắng.