Nhìn thấy hai anh em như thế này, Thu Ý Hàm ở cạnh nói nhỏ bên tai Trọng Lâm, nói một ít chuyện mà bây giờ anh cần phải biết. Sự tình đã phát triển tới tình huống này, Tâm nhi không gả cho Trình Dịch Phong cũng không được, cô cũng không nghĩ tới chuyện anh sẽ ngăn cản bọn họ kết hôn.
Nhưng nhìn anh khẩn trương như vậy, khẳng định là cảm thấy động cơ của Trình Dịch Phong không chỉ… mà còn tinh khiết, hiện tại chỉ đành hy vọng kết quả không cần quá xấu.
“Anh với Ý Hàm đưa em về.” Nghe được Thu Ý Hàm nói Tâm nhi đã có thai với Trình Dịch Phong, lại nhìn đến vẻ mặt sắp khóc của Tâm nhi, anh rốt cuộc cũng không đành lòng, chuyện ngày mai để ngày mai giải quyết đi.
Lúc Trọng Lâm và Thu Ý Hàm đưa Dịch Thủy Tâm về tới nơi, Trình Dịch Phong đã đứng ở đó chờ, xem ra là biết Dịch Thủy Tâm đi nơi nào.
Trình Dịch Phong ôm lấy Dịch Thủy Tâm, nghiền ngẫm nhìn Trọng Lâm, sở dĩ anh không sợ Trọng Lâm chơi xấu là bởi vì, anh có lòng tin đối với tình yêu của Dịch Thủy Tâm. Trọng Lâm không phải là một người dễ đối phó, anh cũng không ngốc mà lấy cứng đối cứng với anh ta, nhưng anh đang nắm giữ một lợi thế to lớn, đó chính là Dịch Thủy Tâm.
Nhìn thấy sắc mặt Trọng Lâm trở nên khó coi, Trình Dịch Phong có một loại khoái cảm khi trả được thù, bất quá hết thảy cũng vừa mới bắt đầu thôi, anh càng chờ mong nhìn thấy biểu tình ngày mai của Trọng Thiên, ông ta có thể hộc máu chết ngay tại chỗ hay không, nếu thật như vậy, thì giúp anh giảm bớt một cái phiền toái, mẹ anh trên trời có linh thiêng hẳn cũng có thể an lòng!
“Ngày mai tốt nhất cậu đừng giở trò gì, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.” Trọng Lâm cho Trình Dịch Phong một lời cảnh cáo cuối cùng. Ngày mai, ở hôn lễ, anh sẽ ngầm sắp xếp người của mình ở bên trong, nếu Trình Dịch Phong dám làm ra chuyện gì, anh nhất định sẽ lấy mạng hắn.
Dịch Thủy Tâm cảm thấy chị Hàm, không đúng, hẳn là chị dâu, cô lại quên nữa, ngượng ngùng liếc nhìn chị dâu một cái, trước đó cũng gọi sai rồi, không biết chị dâu có thể không vui hay không, bất quá cô cảm thấy chị dâu hẳn sẽ không so đo chuyện này với cô!
Cô cảm thấy chị dâu với anh hai thật sự đã nghĩ quá nhiều, ngày mai không phải chỉ là một hôn lễ thôi sao? Xảy ra chuyện gì chứ, giống như cô vậy, vui vẻ chờ đợi đến thời khắc đó, không cần tưởng chuyện này nghĩ chuyện kia, như vậy mệt biết bao!
Cô rúc vào trong lòng Trình Dịch Phong, như cô gái nhỏ hạnh phúc vui cười như hoa. Thu Ý Hàm từ đầu đến cuối cũng không nói quá một câu, bởi vì hiện tại dường như cô đã ngộ ra một điều, tất cả mọi việc mà Trình Dịch Phong đã bí mật thực hiện cho tới bây giờ đều có liên quan tới Trọng Gia.
Anh ta nhẫn nhịn lâu như vậy, đoán chừng ngày mai chính là thời điểm bùng nổ, nhìn thấy vẻ mặt ngọt ngào của Tâm nhi, trong lòng Thu Ý Hàm thầm thở dài một hơi, anh ta đã chuẩn bị xong tất cả rồi sao.
“Chị dâu, ngày mai chị nhất định phải mặc thật đẹp, cùng với anh hai, hai người cùng nhau tới tham gia hôn lễ của em đó!” Dịch Thủy Tâm buông tay ôm trình Dịch Phong ra, nắm tay Thu Ý Hàm, trong mắt tất cả đều là sự chờ mong.
“Em nha, chị mặc đẹp quá không phải sẽ đoạt hết nổi bật của cô dâu mới là em đây sao?” Thu Ý Hàm như người chị gõ nhẹ lên trán Dịch Thủy Tâm. Hôn lễ của Tâm nhi, nhất định cô sẽ đi, bất quá việc này cũng không liên quan đến chuyện giữa cô và Trọng Lâm. Ngày mai tình hình khẳng định sẽ rất hỗn loạn, cô muốn cùng Tâm nhi vượt qua toàn bộ hành trình của buổi hôn lễ, Trình Dịch Phong, rốt cuộc thì anh ta muốn làm gì?
Dịch Thủy Tâm ngượng ngùng lè lưỡi, dường như chị dâu nói rất đúng, bất quá nếu người tranh nổi bật với cô là chị dâu, cô cũng sẽ không để ý đến vậy, tuy rằng vẫn sẽ có chút xíu chút xíu một chút.
Nhìn thấy Tâm nhi vui vẻ như vậy, Trọng Lâm cũng biết nói nữa cũng không ích gì, anh dặn dò Dịch Thủy Tâm vài lời, sau đó Trọng Lâm cùng Thu Ý Hàm sóng đôi rời đi.
“Anh rất lo lắng chuyện ngày mai.” Trọng Lâm đến giờ vẫn chưa về phòng nghỉ ngơi, giọng điệu Thu Ý Hàm không phải nghi vấn, mà là khẳng định, bởi vì cô cũng rất lo lắng hôn lễ ngày mai của Tâm nhi.
Không chỉ là dự cảm, mà từ ánh mắt Trình Dịch Phong nhìn Trọng Lâm, cô vẫn luôn cảm thấy ánh mắt Trình Dịch Phong nhìn anh rất kỳ quái, hôm nay cô mới phát hiện loại này chính là trong ánh mắt hàm chưa nồng đậm hận ý.
Tuy rằng cô cũng từng bị Trình Dịch Phong bán đứng một lần, nhưng chỉ cần Trình Dịch Phong có thể đối tốt với Tâm nhi, chuyện trước kia cô có thể không so đo, nhưng điều cô lo sợ chính là Trình Dịch Phong cũng lấy Tâm nhi làm ván cầu.
“Em và Trình Dịch Phong quen biết lâu như vậy, em có biết hắn ta còn có người nhà nào hay không?” Trọng Lâm tựa vào trên ghế sô pha nhíu mày hỏi Thu Ý Hàm những chuyện có liên quan tới Trình Dịch Phong.
Nhưng là hỏi cũng không thể ra được kết quả gì, bởi vì Thu Ý Hàm từ lúc gặp Trình Dịch Phong lúc ban đầu, giữa hai người cũng chỉ là quan hệ giao dịch. Cô không thích tò mò chuyện riêng tư của người khác, nên tự nhiên cái gì cũng không hỏi.
Dù vậy, thật sự có một lần trong lúc vô tình, khi cô nhắc tới người nhà anh ta, Trình Dịch Phong lập tức liền thay đổi sắc mặt. Lúc ấy Thu Ý Hàm chỉ cảm thấy anh ta chắc cũng như mình có xung đột với người nhà, cho nên cũng không nghĩ gì nhiều. Trọng Lâm vừa hỏi như vậy, Thu Ý Hàm liền cảm thấy được việc này rõ ràng ở bên trong khẳng định có tồn tại mối liên hệ nào đó.
Thấy Thu Ý Hàm trầm mặc, Trọng Lâm hiểu cô cũng không biết rõ những tình huống khác. “Không nghĩ tới chúng ta còn có thể ngồi cùng nhau như vậy.” Tuy là vì chuyện của Tâm nhi, nhưng cô không bài xích anh, như vậy Trọng Lâm đã thỏa mãn rồi.
Buổi tối này, hai người đều không trở về phòng, vẫn ngồi ở sô pha đến hừng đông, chẳng qua là Thu Ý Hàm bởi vì mệt mỏi mà tựa vào trong lòng Trọng Lâm nằm ngủ.
Chính vì thế mà Trọng Lâm lại càng không muốn ngủ, ông trời biết anh mong mỗi đêm đều được nhìn thấy vẻ mặt lúc ngủ của Thu Ý Hàm biết bao nhiêu, nhưng anh đã làm sai chuyện khiến cô không vui, nên anh tự phạt mình, vẫn phạt đến ngày nào đó cô tha thứ cho anh mới thôi.
Thu Ý Hàm động đậy ở trong lòng Trọng Lâm, cho đến tìm được tư thế thoải mái hơn mới an phận. A Li chuẩn bị làm bữa sáng nhìn thấy hình ảnh này cũng cúi đầu, thẹn thùng đi xuống bếp.
“Dậy đi, A Li đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi, trở về phòng rửa mặt một chút rồi đi xuống ăn vài thứ.” Tiếng Trọng Lâm từ đỉnh đầu truyền đến, hơi thở ấm nóng phả tới mặt Thu Ý Hàm.
Lúc này cô mới ý thức được tình huống hiện tại của chính mình, cô gần như hoàn toàn bám víu trên người Trọng Lâm, hai chân vòng qua thắt lưng anh, hai tay ôm lấy cổ anh, đầu còn tựa trên bờ vai anh.
Mặt cô bỗng chốc liền đỏ bừng lên, nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng của cô, Trọng Lâm cảm thấy thân thể của mình có một chút khác thường, Ý Hàm hẳn là cũng cảm giác được. Bởi vì cô nhảy ngay xuống, sau khi nói năng lộn xộn không biết là nói cái gì, liền chạy lên lầu.
Đứng trước gương, Thu Ý Hàm không thể tin được cái người mặt đỏ như quả táo kia là chính mình. Đêm qua cô ấy thế mà lại duy trì tư thế đó, cứ ngủ như vậy ở trong lòng Trọng Lâm!
Lúc ăn bữa sáng, cô cũng không dám nhìn Trọng Lâm, Thu Ý Hàm sao cô lại trở nên nhát gan như vậy, này cũng không giống cô. Hơn nữa người này còn là người từng làm tổn thương cô – Trọng Lâm, cô có thể đừng như cô nữ sinh ham mê sắc đẹp của anh ta hay không.
*
Tâm nhi là tiểu thư nhà họ Trọng, hiện tại cũng coi như là em gái của chính mình, đến tham gia hôn lễ của em ấy tất nhiên không thể tùy ý. Hiện tại Thu Ý Hàm đang ở trong tiệm của một người bạn của Trọng Lâm để chọn lựa lễ phục phải mặc hôm nay.
Chiếc váy này hình như hơi chật, Thu Ý Hàm không kéo được khóa kéo phía sau lưng mình, đột nhiên ở phía sau có thêm một đôi bàn tay to, giúp cô một chút, không cần suy nghĩ, người đứng ở sau cô khẳng định là Trọng Lâm.
Trừ anh ra, sẽ không có ai ở trong lúc cô đang thay quần áo đột nhiên đi vào, tuy rằng vừa mới rồi là giúp cô, nhưng biết rõ cô đang thay quần áo, anh còn theo đi vào. Khi nãy cô nghĩ Trọng Lâm ở bên ngoài sẽ không có ai đi vào, cho nên cũng không có khóa cửa lại, ai ngờ tuy rằng không có người khác, nhưng chính Trọng Lâm lại đi vào.
Xoay người lại, Thu Ý Hàm dưới ánh nhìn chăm chú của anh cũng không biết nên làm gì bây giờ, anh chặn ngay cửa cũng làm cho cô không thể đi ra. “Em muốn ra ngoài.” Trọng Lâm cũng không có làm chuyện gì khác, cũng không có nói gì khác, cứ như vậy Thu Ý Hàm có chút không rõ ràng lắm vừa mới rồi anh đang nghĩ gì.
“Lấy cái này, đi trang điểm lại một chút.” Trọng Lâm sau khi ngắm cô một vòng liền trực tiếp đến quầy quẹt thẻ, sao anh có thể bá đạo như vậy? Chính cô còn chưa ngắm kỹ, cũng chưa nói muốn mặc cái này hay không, dựa vào cái gì mà anh dám quyết định ngay như vậy.
Nhìn chính mình trong gương, bộ lễ phục này thật sự đã tôn hết tất cả ưu điểm trên người cô, nhưng cô vẫn quyết định phải đổi một bộ khác, nguyên nhân chính là vì Trọng Lâm tự chủ trương.
Không đợi cô có cơ hội lấy được một bộ khác, Trọng Lâm đã muốn đem cô ấn ngồi xuống ghế hoá trang rồi. “Không có thời gian.” Bốn chữ này của Trọng Lâm đã quyết định giúp Thu Ý Hàm không có thêm động tác gì khác.
Khi họ đi vào khách sạn, người cũng không qúa đông, bởi vì họ tới rất sớm, thời gian vốn dĩ là một chút cũng không khẩn trương. Nhưng giờ cũng đã đến nơi đây, cuối cùng cô cũng không thể nói cô cố ý đi ra ngoài đổi bộ lễ phục!
Thu Ý Hàm không như Trọng Lâm ở lại phía trước, mà tới phòng cô dâu xem tình hình Tâm nhi chuẩn bị tới đâu. Nhìn thấy Thu Ý Hàm, Dịch Thủy Tâm cũng bất chấp mới trang điểm được một nửa, xách váy lên bước tới trước mặt Thu Ý Hàm.
Vẫn là Thu Ý Hàm đẩy cô quay lại, không quên trêu ghẹo cô này cô dâu mới cũng tra tấn chuyên gia trang điểm quá mức rồi, nào có ai đang trang điểm đến một nửa lại đột nhiên bỏ chạy.
“Vì sao em cảm thấy được anh hai và chị cũng không mấy vui mừng cho em, có phải thật sự có chuyện gì em không biết hay không?” Dịch Thủy Tâm không biết là chính mình cảm thấy được cái gì, hay chỉ là chứng sợ hãi trước hôn nhân bình thường.
Đã tới tình trạng này, Thu Ý Hàm cũng không thể nhiều lời, chỉ có thể đứng trên phương diện một người chị gái an ủi cô, nói cô không cần suy quá nghĩ. Nhưng có một số việc không phải ta không nghĩ đến nó thì nó sẽ không đến? Hôm nay cô luôn có một loại dự cảm bất hảo.
Theo Tâm nhi nói, Trình Dịch Phong hiện tại đang ở phía trước tiếp đón tân khách. Nhưng là sự thật lại là như thế nào, các cô ai cũng không biết.