“Cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh.” Nghe những lời anh ta nói Thu Ý Hàm mới có phản ứng lại.
“Em không muốn thấy anh, vậy anh ở bên ngoài chờ em, có chuyện gì thì gọi anh.” Lúc này mà lại bức cô, ngược lại chẳng có tác dụng gì, dù sao sớm muộn gì cô cũng là của anh.
—
“Theo em trở về được không?” Dịch Thủy Tâm đứng trước mặt Trình Dịch Phong, nhưng dường như cô nghĩ quá đơn giản rồi.
“Cô ấy là người của anh à?” Người đẹp gợi cảm ôm lấy cổ Trình Dịch Phong.
“Chỉ là đứa em gái mà thôi.” Trình Dịch Phong nhấc tay cô gái này ra, đi tới quầy bar lấy hai ly rượu.
Không nên vì vậy mà tức giận, tuy rằng lúc này Dịch Thủy Tâm rất muốn bỏ đi vì không thích nơi này, nhưng nhìn thấy ghế bên cạnh còn trống cô liền ngồi xuống. Vốn cô không muốn uống rượu, nhưng có rất nhiều đàn ông tới mời rượu cô, cô định từ chối nhưng rồi lại vẫn uống hết.
Trình Dịch Phong nhìn thấy cô đầu óc đơn giản lại không biết cự tuyệt, bị bọn đàn ông thối kia lợi dụng, xem ra cô đã say rồi, thế mà lại có tên không biết sống chết là gì dám bỏ tay vào trong quần áo của cô.
“Muốn đến khách sạn hay ở trong xe vậy?” Người đẹp gợi cảm đùa nghịch nút áo của anh.
Trình Dịch Phong căn bản không hế nghe cô ta nói chuyện, anh đi đến bên cạnh Dịch Thủy Tâm, mặc kệ sự ngạc nhiên của những tên đàn ông khác ôm cô đi ra ngoài.
Thật vất vả mới đưa cô về tới khách sạn của họ, nhưng Dịch Thủy Tâm này đúng là không biết an phận mà.
…
Ngày hôm sau, Trình Dịch Phong nhìn thấy vết máu ở trên giường cùng với Dịch Thủy Tâm và chăn mền lộn xộn, dù anh không nhớ rõ ràng lắm nhưng cũng đủ biết đã xảy ra chuyện gì. Nhưng tối qua anh không có say, chắc chắn là trong rượu có vấn đề. Thật không ngờ anh lại trúng kế, nhưng cũng may đối tượng là cô. Nếu sự việc đã phát sinh như vậy, là người đàn ông, anh phải có trách nhiệm với cô..
“Em đi tắm trước đi, rồi đi thay quần áo, chúng ta xuống dưới ăn chút gì đó, tiện thể nói chuyện luôn.” Trình Dịch Phong luôn thích sạch sẽ cầm lấy quần áo trên đất mặc vào rồi đứng bên cửa sổ nhìn ra thành phố.
“Đi thôi!” Thấy Dịch Thủy Tâm đã chuẩn bị xong, Trình Dịch Phong tỏ ý cô có thể đi ra ngoài, lúc này anh thật sự rất rối loạn.
“Tâm Nhi, sao em lại ở chỗ này?” Trọng Lâm trở về lấy cho Thu Ý Hàm vài bộ quần áo, không nghĩ tới anh lại nhìn thấy Tâm Nhi, hơn nữa cô còn ở chung một chỗ với Trình Dịch Phong.
“Anh hai, em..” Dịch Thủy Tâm không biết nên nói cái gì.
“Em lập tức mua vé bay về ngay cho anh!” Chuyện con bé tới đây khẳng định Ý Hàm sớm đã biết, cô lại cố ý gạt anh.
“Em…” Dịch Thủy Tâm nhìn thấy sắc mặt khó coi của Trình Dịch Phong, xem ra anh lại giận rồi, trước tiên cô cứ nên rời khỏi đây đã! “Dạ”
Tuy rằng cô gật đầu, nhưng Trọng Lâm rất hiểu tính cô, khẳng định là đứa em này sẽ không ngoan ngoãn vâng lời. Thôi bỏ đi, Ý Hàm một mình ở bệnh viện, anh cần lập tức tới đó với cô. Tâm Nhi cũng không còn nhỏ nữa, anh không nên quản thúc con bé nữa, trong một số việc nó cũng nên có suy nghĩ riêng của mình. Nếu Tâm Nhi quyết định sẽ ở cùng với Trình Dịch Phong, thì anh đành phải xin lỗi người bạn thân của mình vậy.
“Ý Hàm, đồ này là anh nhờ người mang đến, cái này là anh đi mua cho em, em ăn đi.” Từ lúc xảy ra việc hôm qua tới giờ Thu Ý Hàm vẫn không nói chuyện với anh.
“Anh đi ra ngoài trước, em nhất định phải ăn đó.” Trọng Lâm đành phải làm giống tối hôm qua, ra bên ngoài chờ cô.