“Hiện tại lại phát sinh vấn đề mới.” Trình Dịch Phong báo cáo lại tình hình mới của tập đoàn Thu thị khi Ý Hàm trở về.
“Khách hàng lớn bên Mỹ muốn hủy toàn bộ hợp đồng với Thu thị.”
Vấn đề lần này so với vấn đề các mục khoản càng uy hiếp đến sự phát triển của Thu thị.
“Trước tiên mang những tài liệu liên quan đến vấn đề lần trước mà anh nói cho tôi xem qua đã.” Thu Ý Hàm cảm thấy hai sự việc này nhất định có liên hệ gì đó.
Xem xong tất cả tài liệu Thu Ý Hàm càng thêm xác định những điều cô suy đoán.” Anh thấy hai sự việc lần này như thế nào?” Ý Hàm muốn nghe quan điểm của Trình Dịch Phong.
…
“Uhm, anh nói rất có lý, xem ra chúng ta cần phải qua Mỹ một chuyến.” Thu Ý Hàm quyết định tự mình qua xem tình hình bên kia.
“Còn vấn đề bên này thì để cho Cáo già giải quyết đi.” Thu Ý Hàm muốn mượn cơ hội lần này thăm dò cha mình một chút.
“Em chắc chắn muốn đi qua đó với tôi?” Chuyện này hơi khác với điều Trình Dịch Phong đã tính.
“Uhm, Thư ký Trần cũng đáng tin, nhưng hiện tại người tôi có thể tin tưởng cũng chỉ có anh.” Thu Ý Hàm hy vọng lần này anh ta cũng có thể giúp đỡ cô.
“Khi nào chúng ta khởi hành?” Chỉ cần cẩn thận một chút, đối với kế hoạch của anh chắc cũng không ảnh hưởng gì.
“Hôm nay, anh lập trở về chuẩn bị đồ đạc, chuyện này phải càng nhanh càng tốt.” Trực giác Thu Ý Hàm mách bảo hôm nay mà không đi ngay, sẽ tạo thành cục diện không thể cứu vãn. Trước khi cô cướp được Thu thị từ tay lão cáo già đó, cô không cho phép bất cứ kẻ nào đến phá rối.
“Anh rất thích màu đen à?” Thu Ý Hàm nhìn thấy quần áo của anh ta, từ lúc biết anh đến giờ, quần áo anh ta mặc đa số đều là màu đen, cô không quên chuyện giúp Dịch Thủy Tâm hỏi sở thích của anh ta.
“Không nên hỏi tôi thích cái gì, bằng không tôi có thể sẽ có hi vọng đối với em!” Lời Trình Dịch Phong nói làm cho Thu Ý Hàm lặng người.
“Ha ha ha ha, em thật đáng yêu!” Sợ bị cô phát hiện, Trình Dịch Phong cố ý nói thêm những lời này.
Thu Ý Hàm nhẹ nhõm hẳn, cô còn tưởng rằng… Vừa rồi anh ta thật sự đã dọa được cô.
—
Có nên nói cho cái người phiền phức kia chuyện anh phải đi công tác không đây? Thôi quên đi, nói ra khẳng định cô ta lại quấn quýt đòi đi; mà không nói, phỏng chừng cô ta sẽ ngốc ngếch một mực chờ đợi ở chỗ này! Trình Dịch Phong đang chuẩn bị đồ đạc chợt nghĩ đến Dịch Thủy Tâm liền cảm thấy nhức đầu. Dán tờ giấy ở trên cửa đi, cô ta nhìn thấy thì xem như anh đã nói, không nhìn thấy càng hợp ý anh hơn.
—
“Em muốn qua Mỹ đi công tác?” Trọng Lâm qua điện thoại hỏi lại ThuÝ Hàm. “Một mình em đi? Vết thương của em còn chưa khỏi, sao em lại xuất viện ngay như vậy?”
“Không phải, còn có Trình Dịch Phong nữa.” Thu Ý Hàm nói với Trọng Lâm. “Không cần lo lắng, em xử lý xong mọi chuyện rồi sẽ quay về ngay thôi.”
Nghe được cô một mình cùng với một người đàn ông xuất ngoại, Trọng Lâm thấy khó chịu trong lòng. Coi như tự làm tự chịu vậy, tập đoàn Thu thị gặp phải vấn đề này, không ít thì nhiều cũng liên quan tới anh.
“Hôm nay anh không thể đi cùng em rồi, đợi anh xử lý xong công việc, ngày mai sẽ đi qua tìm em.” Trọng Lâm vẫn lo lắng một mình cô ở cùng với một người đàn ông, dù sao cô còn chưa hoàn toàn tiếp nhận anh, nếu như bị người khác nhân lúc không có anh mà chen vào thì sao đây.