Nợ Một Lời Xin Lỗi

Chương 24




Cả hai cùng đến quầy rượu..

"Cô chọn đi,đây là loại rượu trái cây do chính tay nữ hoàng x làm nên mỗi ly có giá 2000 usd,cũng không đắt lắm đâu"

"Không đắt…"

"Tôi có thể uống thoải mái đúng không?"

"Uhm,độ cồn vừa phải nhưng tôi nghĩ cô nên uống ít"

"Ực ực… ngon thật đó"

"Tôi chưa nói xong "

"Tôi muốn thêm 1 ly nữa"

"Cô đứng yên đây tôi nghe điện thoại"

"Được được anh cứ đi đi"

"Rượu ngon quá như nước ngọt có ga vậy hihi"

Lỗ Gia Ngọc nhìn thấy Vương Thừa Nhi từ xa liền đi nhanh lại,hôm nay ả mặc bộ váy nude trong suốt nhìn như khoả thân ôm sát người,khoe tất cả đường cong vốn có đúng là thân hình gợi cảm phổng phao…

"Nè! Sao cô lại ở đây "

"A chào chị Gia Ngọc"

"Ai bảo cô gọi thẳng tên tôi,phó giám đốc gọi lại đi"

"A dạ thư ký Vương xin chào phó giám đốc Lỗ "

Ăn mặc kỳ dị làm phụ nữ như mình còn ngại nhìn hjx,hơi chóng mặt rồi chắc là ngưng uống thôi…

"Được cô lấy cho tôi miếng bánh ngọt đi"

"Chị Lỗ không có tay ạ?"

Con khốn này dám không nghe mình,nhịn..phải cố để làm tròn kế hoạch

"Chị xin lỗi,tại chân chị hơi đau đứng cũng lâu bây giờ gặp cái ghế mừng quá muốn ngồi,em lấy giúp chị được không"

"Được"

Vương Thừa Nhi đi lấy đĩa và chọn bánh ngọt cho Lỗ Gia Ngọc! Ả ta tính đúng!Cho viên thuốc mê vào móng tay rồi dễ dàng cho vào ly Vương Thừa Nhi,mọi thứ bây giờ chỉ chờ Vương Thừa Nhi uống

"Của chị"

"Cảm ơn em,nào nào cạn với chị một ly đi"

"Một ly thôi nha tôi sắp say rồi"

Đợi Vương Thừa Nhi uống cạn ly cô ta lại giở trò

"Oái chị xin lỗi,làm bánh rơi vào váy em rồi thôi chị dẫn em vào nhà vệ sinh "

"Được rồi không sao tôi tự đi được"

Hôm nay mệt thế nhỉ,chắc tại mình say rồi biết vậy không tham uống…



Chóng mặt quá…

Vừa đi đến nhà vệ sinh Vương Thừa Nhi ngất đi vì viên thuốc ngủ liều mạnh …

"Hành động đi"

Lỗ Gia Ngọc ra hiệu cho mấy gã mặc vest nhìn sang trọng nhưng chính là bọn côn đồ trà trộn vào

…..

Ngay lúc này ngoài sảnh Đoàn Thiếu Dương quay trở vào không thấy Vương Thừa Nhi..hắn lấy điện thoại ra gọi thầm nghĩ cô ta vào nhà vệ sinh

Nhưng sao cô ta bắt máy lại không nói gì…?Không phải… là tiếng đàn ông

"Em đẹp lắm ở đây của em cũng đẹp,bọn anh sẽ chia nhau ra làm em thoải mái "

"roẹt,…roẹt…"tiếng vải rách

Cô ta dám lăng nhăng trong buổi tiệc

"Cô ở đâu" hét to

"Tút tút "…

"Tôi phải tìm ra cô"…

Đoàn Thiếu Dương chạy lên tầng thấy ba tên đi ngược lại liền nghi ngờ

"Alo,Phong Hạ phong toả buổi tiệc không cho ai ra khỏi đây"

Trong buổi tiệc ông bà Đoàn vừa xuất hiện thì tự dưng xảy ra chuyện nhốn nháo?

"Chuyện gì vậy hả con?"

Đoàn phu nhân bước tới hỏi Phong Hạ và Phong Tranh

"Thưa bác gái Dương bảo con làm vì có chuyện con cũng không rõ,nhưng con chắc là Dương có việc mới bảo con làm vậy,mong mọi người bình tĩnh"

"Uhm"



Đoàn Thiếu Dương đi từng phòng đạp cửa mạnh để bắt gian cho tại trận…nhưng không…

Nhìn trên giường quần áo Vương Thừa Nhi bị lột sạch cổ có vài vết hằn

"Không đúng mình mới lên đây chỉ có 3 phút không xảy ra chuyện gì đâu,Nhi à nghe tôi nói không?"

"Nhi???em tỉnh lại cho tôi? "

"Không bị gì không quan trọng chỉ cần còn sống em có nghe không"

Giọng nói trầm ấm run lên …

Hắn đưa tay lên mũi Vương Thừa Nhi "còn sống"

"Alo Phong Tranh lên tầng trên nhanh,đi một mình"



Hắn vuốt tóc Vương Thừa Nhi rồi lấy chăn đắp kín người

Mọi chuyện tôi sẽ điều tra rõ,cho dù là hợp đồng thì danh nghĩa em vẫn là người của tôi,ai dám đụng đến là không nể mặt tôi rồi

"Cạch"

"Tôi đoán ngay là có chuyện mà,một lúc không thấy em ấy đâu vừa rời tầm mắt là có chuyện rồi,xem ra làm người phụ nữ của anh cũng rất mệt mỏi"

"Xem cô ấy sao rồi "

"Có vẻ bị tác dụng của thuốc mê liều mạnh nên không phản ứng gì rồi…một lúc sẽ tỉnh"

"Cổ …em ấy "

"Đừng nói gì cả,ở đây chăm sóc cô ấy,tôi giao em ấy cho cậu"

"Không sợ tôi thịt em ấy à"

"Cậu đi với tôi bao năm rồi,cho dù cậu có suy nghĩ lệch lạc một chút tôi cũng tin cậu không phá huỷ tình anh em đâu"

"Chết tiệt,anh đe doạ tôi ấy à,đi lo công việc của anh đi" hjx anh ta biết mình có tình cảm với Nhi..xem ra anh ta nói đúng mình chỉ nên dừng lại ở mức bạn bè …

Mỗi lần gặp em sao mỗi lần không lành lặn như vậy…Vương Thừa Nhi sao em có thể là một cô gái cứng cỏi như vậy…

Ánh mắt Phong Tranh ngồi nhìn Vương Thừa Nhi vừa đau vừa thương…nhưng lại bất lực…

…..

"Phong Hạ có thấy ai khả nghi không"

"Dương có chuyện gì vậy con"

"Mẹ về con sẽ kể cho mẹ nghe sau,bây giờ cứ tiếp tục tiệc mọi chuyện mẹ đừng quan tâm"

"Dương,Thừa Nhi đâu con?"

"Em ấy mệt nên nằm nghỉ trên phòng rồi,mẹ đừng lo hôm nay mẹ quan tâm ba nhiều hơn đi"

"Vậy hôm nay không nhắc đến chuyện kết hôn của con vậy lần sau mẹ sẽ công khai sau"

"Không cần,em ấy không quan tâm chuyện đó con cũng vậy"

"Nhưng mẹ và ba quan tâm"

"Em xong chưa khách đang đợi" Đoàn lão gia gọi Phu nhân

"Mẹ tiếp khách đây, con cứ làm việc con"

Phong Hạ đứng cạnh đợi Dương nói chuyện với Phu nhân xong hắn mới dám mở miệng hỏi

"Dương cụ thể là sao"

"Vương Thừa Nhi bị hại hiện đang tìm ba tên tình nghi,lúc tôi lên tầng thấy ba tên đi ngược xuống nhưng do bận tìm Vương Thừa Nhi nên mới kêu cậu phong toả không cho ra vào"

"Không thấy ai khả nghi,thiếp mời ai cũng có mới được vào"

"Tìm kỹ đi,ba tên đó không có trong giới kinh doanh,rõ ràng nhìn không đúng dân kinh doanh,dáng dấp cao lớn bậm trợn"

"Uhm để gọi cho anh em tìm kỹ"