Nợ Em Một Thanh Xuân

Chương 32:Chương 12 ( p2 )




Chương 12 \( p2 \)

Lời Thiện Minh vừa hết cô bỗng dưng hoá đã anh đang nói gì vậy chứ ? Mỹ Linh không ngờ Thiện Minh nói như vậy nhất thời không biết lên phản ứng thế nào

" Thiện Minh cậu buông tớ ra chúng ta từ từ rồi nói " cô muốn đẩy Thiện Minh ra nhưng ngược lại anh lại càng ôm chặt hơn

" Tớ không buông nếu cậu không đồng ý cả đời này tớ cũng sẽ ôm cậu như vậy " Mỹ Linh đành hết cách đẩy nhẹ Thiện Minh ra rồi nhìn vào mắt anh .. cô phải làm sao bây giờ đây ?

" Thiện Minh chúng ta không thể giữa chúng ta chỉ có tình bạn " cô thừa nhận cô yêu anh nhưng cô không thể gây khó dễ cho anh , lúc nãy cô thật sự rất muốn đồng ý .. nhưng lí trí lại thắng con tim cô không cách nào đồng ý được

Cô cũng chẳng muốn vì cô mà gia đình họ mãi chẳng thể nào hòa thuận , cô cũng không có cách nào nhìn Thiện Minh trong bóng tối còn mình mãi ở ngoài sáng .. xuất khoảng thời gian qua cô thật sự rất biết ơn anh , người luôn âm thầm giúp đỡ động viên cô về mọi mặt

" Chúng ta có thể Mỹ Linh bây giờ chúng ta ở cùng một chỗ có được không ? Theo đuổi em 10 năm có thể không dài nhưng đủ để anh chắc chắn mình cần em cỡ , mở lòng với anh có được không ? Khó khăn chúng ta cùng vượt qua " Thiện Minh nhìn thẳng vào mắt cô nói bây giờ anh rất nghiêm túc , có thể ảnh không bằng được người lúc trước trong lòng cô .. nhưng bây giờ anh có thể làm tốt hơn

Mỹ Linh đến lúc này lại chẳng khống chế được giọt nước mắt cô không hiểu vì sao mình khóc , có lẽ người quan tâm cô ngoài ba mẹ còn có Thiện Minh .. bao nhiêu điều anh làm có thể nói cả đời này cô trả không hết , cô nên đồng ý hay không ? Bản thân cô có xứng với Thiện Minh hay không ?

" Mỹ Linh chúng ta có thể thử nếu không hợp anh sẽ buông tay để em chọn người xứng hơn , còn bây giờ có thể đồng ý với anh không ? Chúng ta hẹn hò có khó khăn cùng nắm tay nhau vượt qua " lúc này cô ôm chặt Thiện Minh đồng ý đúng vậy không thử sao biết được , tại sao cô không thể cho mình hạnh phúc ? Khoảng thời gian qua cô mệt mỏi nhiều rồi bây giờ cô cần tìm bờ vai

" Được rồi đừng khóc nữa giống như con mèo mít ướt rồi " Mỹ Linh bật cười lau nước mắt là ai làm cô khóc ? Bây giờ còn dám gọi cô là con mèo mít ướt nữa chứ

Thiện Minh hạnh phúc ôm cô vào lòng bây giờ anh có thể đường đường chính chính bảo vệ cô , còn có thể là đồng cam cộng khổ chia sẻ vui buồn với cô .. anh không tốt nhưng anh sẽ luôn dành cho cô những điều tốt nhất có thể

~~

" Đừng mơ mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận nó " mẹ Thiện Minh tức giận hét lớn bà ta sao có thể chấp nhận người con dâu là Mỹ Linh , chuyện đó chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra

" Cái đó thì tuỳ theo mẹ con chỉ báo cho mẹ biết mà thôi .. chấp nhận hay không chấp nhận thì tùy mẹ , hạnh phúc của con thì chắc chắn con sẽ không buông bỏ " Thiện Minh nói xong lấy cái áo khoắc trên sofa đứng lên , anh muốn nói ở đây là không cho phép mẹ mình làm tổn thương cô nữa .. từ giờ anh đồng ý ai xúc phạm cô ngày cả mẹ mình

" Tốt nhất con lên chấm dứt với nó mẹ không chắc sẽ làm ra chuyện gì đâu , đừng thách thức sự kiên nhẫn của mẹ con tốt nhất lên kết hôn cùng người mẹ chọn " Thiện Minh nghiến răng không thèm phản kháng mà quay bước bỏ đi , lúc này bà ta như muốn nổi điên lên hận không thể giết Mỹ Linh

~~

" Về bản hợp đồng này em tính làm sao ? " Thiện Minh khẽ nhìn cô công ty hiện tại đều do ba anh nắm quyền ông ấy chắc chắn không giúp cô , ông ta nói trừ khi anh cắt đứt quan hệ với cô nếu không việc đó sẽ không bao giờ sảy ra .. bây giờ việc này cũng đang khiến cho anh điên lên đây

" Không sao em tự suy nghĩ được anh đừng lo lắng " Mỹ Linh miệng nói vậy thôi chứ trong lòng cô đang đấu tranh rất nhiều , yêu cầu Thiên Phong đưa ra cô không thể để Thiện Minh biết , huống chi anh còn không biết người ký bản hợp đồng này là Thién Phong .. mà dù biết thì cũng có sao cô đã từ chối rồi

Điều cô bây giờ lo lắng là công ty nếu tiếp tục thế này sẽ không trụ nổi , công ty mất thì xây dựng lại nhưng công sức bao nhiêu người đóng góp thì thế nào ? Trước khi về đây cô đã hứa sẽ hoàn thành tốt bản hợp đồng này .. bây giờ trở lại thì lên giải thích thế nào cho hợp lý đây ?

" Đừng lo lắng từ từ cũng sẽ có cách giải quyết "