Nợ Em Một Thanh Xuân

Chương 30:Chương 10 ( p2 )




Chương 10 \( p2 \)

Mỹ Linh bị tát một cái vô cớ khiến cô không kịp phản kháng đến khi cô nhận ra thì bên má rát rát , cô đã làm gì sai chứ không nói không rằng mà cô bị tát là thế nào ?

" Con khốn tao phải lột bộ mặt hồ ly của mày " bà ta tính đưa tay tát cô thêm một cái nữa thì bị một bàn tay khác chặn lại

" Mẹ làm gì vậy hả ? Tự nhiên mẹ đi đánh cậu ấy ? Mẹ đang làm loạn cái gì hả ? " Thiện Minh tức giận hất tay mẹ mình ra rồi kéo cô về phía sau , khốn kiếp sao mẹ anh biết được anh anh ở đây ?

" Thằng này sao mày có thể nói với mẹ như thế ? Có phải là tại con hồ ly này không hả ? " Bà ta nói với giọng tức giận hận không thể xé nát cô ra , con trai cưng của bà ta cư nhiên vì Mỹ Linh mà lại lớn tiếng với bà ta

" Mẹ nói cái gì chứ ai là hồ ly ? Cậu ấy không làm gì hết con đã nói rồi vì sao mẹ vẫn đến đây làm loạn ? " Thiện Minh thật không thể chịu nổi mẹ mình người mẹ của anh sao có thể biến thành thế này ? Anh biết cả nhà anh không thích Mỹ Linh nhưng cô không làm gì cả .. yên không lại bị đánh vô cớ ai mà không tức ? Nhưng cô nãy giờ vẫn im lặng đấy thôi cô quá hiền rồi

" Không phải là nó thì ai nữa là nó câu dẫn con đến đây , về đến nơi không thèm về nhà liền qua gặp nó .. chắc chắn nó bỏ bùa con rồi " Thiện Minh càng nghe càng đau đầu là anh tự nguyện chẳng ai ép hết , ngay cả cô còn không biết hôm nay anh trở về câu dẫn bằng cách nào ?

" Mẹ thôi đi con thật sự mệt mỏi lắm mẹ có biết không ? Về nhà lúc nào cũng như cái địa ngục thì ai muốn về ? Mẹ về nhà đi đừng ở đây làm loạn một lát con sẽ tự về " Thiện Minh tính kéo cô vào trong nhà thì bị mẹ mình chặn lại

" Con hồ ly tinh mày nói không bám lấy con tao bây giờ làm sao hả ? Mày có tự trọng không ? Ba mẹ mày kêu mày làm vậy phải không ? " Mỹ Linh bị xúc phạm một lần nữa liền nghiến răng , xúc phạm cô không sao nhưng sao lại dám kéo ba mẹ cô vào ? Họ chưa hề dính một chút về chuyện này tự nhiên cũng bị mắng ?

" Miệng bác sáng nay ăn gì mà có thể nói như vậy ? Tôi sai bác chửi tôi có thể nhịn nhưng ba mẹ tôi chưa làm gì hết .. bác đừng ỷ mình ăn học cao sang thì xúc phạm ai cũng được , bây giờ các người biến hết cho tôi đừng để tôi phải báo cảnh sát " Mỹ Linh tức giận hét lên cô nhịn đủ rồi cô từng nói bà ta phải quản tốt con trai , nếu trách thì trách nhà như địa ngục khiến con mình không muốn về

" Mỹ Linh,.. " Thiện Minh muốn giải thích nhưng cũng bị cô đẩy ra khỏi cổng, nếu muốn nói thì tìm nơi khác cô không cho phép họ làm loạn ở nhà ba mẹ cô .. là cô vô dụng xuất khoảng thời gian qua mãi chẳng làm gì lên hồn , để ba mẹ bị người khác sỉ nhục mà không làm được gì

~~

" Mẹ vừa lòng chưa ? Sao mẹ lại có thể trở lên như thế chứ ? " Thiện Minh tức giận nghiến răng gằn lên từng chữ , ánh mắt cũng vì thế mà trở lên đục ngầu

" Con sao có thể nói với mẹ bằng cái giọng đó hả ? Mẹ làm vậy cũng là muốn tốt cho con " Thiện Minh nghe vậy cười khinh bỉ muốn tốt ? Hay là vì muốn kiếm lợi cho cái công ty kia ? Xuất khoảng thời gian qua ngay cả việc quyết định hạnh phúc anh cũng không có .. không gian riêng tư càng không

" Mẹ đừng nói gì nữa tất cả là vì theo ý của ba mẹ hai người từng xem ý kiến của con chưa ? Mọi thứ con đều làm theo ba mẹ bây giờ đến cả hạnh phúc con cũng không được chọn , hai người sinh ra con có khác gì là cổ máy sống theo ý hai người " bây giờ anh mới hiểu ra vì sao Mỹ Linh lại chặn cuộc gọi .. thì ra mọi việc là do mẹ anh đến làm loạn ép buộc cô phải làm như vậy , cô không sai người sai là anh tất cả lỗi đều do anh cứ bám cô không buông

" Con sao lại ngốc cứ bám lấy nó không buông ? Ba mẹ biết ba mẹ ích kỷ nhưng tất cả đều vì tương lai của con .. chúng ta chỉ có một mình con làm sao có thể để còn chịu thiệt ? " Thiện Minh như muốn điên lên anh phải nói thế nào họ mới hiểu đây ? Thiện Minh như chẳng kiềm chế được leo lên xe rời đi anh quá mệt với cuộc sống này rồi

" Thiện Minh,.. " bà ta đứng gọi Thiện Minh nhưng vô ích anh đã chạy xe đi rất xa , bà ta làm vậy tất cả cũng chỉ là muốn tốt cho Thiện Minh mà thôi .. bà ta sao có thể để một kẻ moi tiền vào nhà ?

~~

" Mỹ Linh nếu con muốn khóc thì cứ khóc "