Chương 8 \( p2 \)
Trên đường chạy đi cả hai chẳng ai mở miệng nói với nhau câu nào Mỹ Linh vì chán khiến cô ngủ gật , Thiên Phong nhẹ đỗ xe vào bên đường lấy áo khoắc lên người cô rồi chạy tiếp .. thật ra anh có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng chắc gì cô đã chịu nói ?
Cả hai ở cạnh nhau đã gần hết nửa ngày thế mà cô vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt với anh , ngay cả lời nói cũng hạn chế
Ánh mắt khẽ liếc nhìn cô qua tấm kính chiếu hậu kia anh thấy cô ngủ rất an tĩnh , nhưng vẻ mặt vẫn có gì đó chẳng thể nào thả lỏng .. xuất khoảng thời gian qua cô đã gặp những gì ? Cuộc sống có tốt như những gì mình mong muốn ?
Cô bây giờ trở lên gầy hơn trước rất nhiều nhìn cũng rất đẹp nhưng anh vẫn thích cô như trước , lúc đó nhìn có da có thịt chứ không như bây giờ mỏng manh dễ vỡ
" Mỹ Linh,.. " đến nơi Thiên Phong còn đậu xe chờ cô ngủ hơn 15 phút nữa mới gọi dậy , Mỹ Linh cau mày từ từ mở mắt ra khẽ dụi mắt .. phải ngồi chờ hơn 1 phút cô mới thật sự tỉnh táo hơn
" Đến nơi rồi sao ? " Cô bước xuống đảo mắt nhìn xung quanh nơi này,.. tại sao Thiên Phong lại đưa cô đến đây ?
" Còn nhớ nơi này không ? " Mỹ Linh nghe vậy khẽ im lặng nơi này làm sao cô có thể quên ? Bao nhiêu ký ức tuổi thanh xuân cô đều gắn bó với nơi này , chính nó là nơi khiến cô hạnh phúc cũng là nơi khiến cô đau khổ nhất
" Trình Tổng cũng khá rảnh nhỉ ? Tôi tưởng đi đâu ai ngờ lại đi đến trường hoc này làm gì ? " Thiên Phong nghe vậy chỉ hít một hơi sâu rồi tiến vào bên trong , Mỹ Linh cũng chẳng phản bác đi phía sau lưng anh
Cả hai đi dạo quanh rất nhiều chỗ đến những nơi trước kia họ từng đến , những ký ức vui vẻ kia bỗng hiện trở lại trong đầu cả hai .. 5 năm qua vậy mà những ký ức lại chẳng thể phai nhòa
Chẳng biết cả hai đi đến những đâu cuối cùng họ cũng dừng chân ở một địa điểm cố định
" Mỹ Linh còn nhớ nơi này chứ ? " Cô nghe vậy lại chẳng có phản bác gì lớn , nơi này chính là nơi trước kia cô tỏ tình anh không chỉ một lần mà rất nhiều lần .. nhưng tất cả đều bị ảnh từ chối chẳng thương tiếc
" Nhớ thì sao ? Mà quên thì sao ? Tất cả cũng chỉ là những ký ức cần phải quên đi mà thôi .. có gì là quan trọng hay sao ? " Mỹ Linh nhẹ mỉm cười cô không phải muốn xóa bỏ những thứ trước kia , mọi việc trôi qua rồi nói không có thì cũng chẳng được .. chỉ là nhiều thứ không lên nói lại sẽ tốt hơn
" Sao lại không ? Rất quan trọng là đằng khác , Mỹ Linh nơi này lúc trước em từng theo đuổi anh bây giờ đổi ngược lại nhé .. bây giờ tới lượt anh theo đuổi ngược lại em có được không ? Mỹ Linh chúng ta hẹn hò nhé ? " Thiên Phong lấy trong túi một chiếc nhẫn quỳ xuống trước mặt cô nói , Mỹ Linh nãy giờ vẫn chưa thể hoàn hồn chuyện gì thế này ?
" Anh biết trước kia là do anh sai nhưng em có thể cho anh cơ hội bù đắp không ? Lúc đó là anh nợ em một thanh xuân .. còn bây giờ thì để anh trả lại em bằng quãng đời còn lại có được không ? Anh không muốn xin lỗi nữa nhưng anh muốn dùng hành động để chứng minh " Thiên Phong chẳng để cho cô phản bác liền nói tiếp , còn cô lúc này tai như chẳng nghe rõ cô đang nghe gì thế này ? Chuyện này là thế nào đây ?
" Trình Tổng có phải anh đang sai điều gì đó không ? Anh đứng lên đi giữa chúng ta là hợp tác thương mại .. không hề có tình cảm nam nữ như anh vừa nói " Mỹ Linh có chút né tránh khi nhìn vào mắt Thiên Phong , cô thừa nhận lúc trước cô yêu anh sâu đậm nhưng đó là quá khứ cô không muốn lặp lại
Bây giờ cô như đã hoàn toàn không còn hy vọng nơi anh điều cô muốn bây giờ nhanh ký hợp đồng , cô làm theo yêu cầu chỉ là muốn lấy điều mình cần lấy .. và điều cô biết chắc Thiên Phong sẽ không dễ gì chịu ký vào bản hợp đồng kia
" Em không cần phải cực khổ như vậy chỉ cần em đồng ý anh chấp nhận để mọi thứ chuyển qua tên em , lúc đó em muốn bảo nhiêu anh liền ký cho em bấy nhiêu .. như vậy là rất lời rồi " Mỹ Linh như điên lên với Thiên Phong anh đang nói điên khùng cái gì vậy ? Điều cô cần không phải là anh tỏ tình mà cô muốn nhanh chóng kết thúc hợp đồng .. sao cứ phải làm khó nhau thì mới được chứ ?
" Trình Tổng anh đừng làm điên khùng mấy cái này nữa , tôi thật sự không có hứng thú đâu .. anh có muốn hợp tác hay không thì nói một lời " Mỹ Linh có chút mất kiên nhẫn khó chịu nói
" Đương nhiên là hợp tác nếu chúng ta ở cùng một chỗ "