Nợ Em Một Lời Yêu Thương

Chương 38: Chồng Tôi Là Tên Biến Thái, Vô Liêm Sỉ




" Anh ..Em không thèm nói chuyện với anh nữa .''

An Nhiên bày ra bộ mặt giận dỗi rồi xoay mặt đi hướng khác.

Long Thần không những không tức giận ngược lại anh còn rất vui. Vợ anh đang làm nũng với anh mà.

" Bà xã~''

''...''

" Anh xin lỗi em ,anh sai rồi..Tha lỗi cho ông xã nha bà xã..''

"..."

Long Thần mè nheo.

" Bà xã~ em cũng biết anh ăn chay mấy tháng nay rồi còn gì.''

" Còn giận nữa là anh ĂN em luôn đấy..Hửm, thế nào ?''

Giận đến mấy cũng không thể chịu nổi cái kiểu dày vò này.

" LONG THẦN BIẾN THÁI,ANH CÚT NGAY CHO TÔI...AAAAAA .''

Long Thần được đà lấn tới.

" Anh vẫn luôn như vậy mà . Vốn dĩ với em anh không cần đến mấy cái gọi là biến thái hay không , hoặc là liêm sỉ gì đó... chậc..chậc ..chậc.. chậc.. Em không thấy anh như này rất quyến rũ à bà xã~ ''

Hết lời nói đến hành động của Long Thần đều khiến cõi lòng của An Nhiên thấy rất gợi đòn , nhưng mà với tình hình hiện tại e là ...



Nếu không phải cô đang mang bầu thì tuyệt đối cô..cô đã bị anh ăn sạch sẽ luôn rồi chứ nói gì là đánh đòn anh ta.

Giờ cô mới phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng chính là chồng cô là một tên biến thái ,vô liêm sỉ.

" Xì ! Có người còn đẹp hơn anh quyến rũ hơn anh nhiều . Anh đừng có tự luyến như thế ."

An Nhiên nhanh nhảu thản nhiên trả lời mà không hay rằng hũ giấm của ai kia lại tràn ra ngoài. Mặt Long Thần tối sầm lại, ánh mắt trở nên sắc bén.

" Em mới nói cái gì ? ''

An Nhiên lúc này mới giật mình bởi giọng nói của anh phát ra như quỷ sai đến từ địa ngục đòi mạng. Thật khiến người ta hoảng sợ .

Thôi chuyến này toang rồi .

" Hehe... Ông xã à ! Em nói mặc dù có người đẹp hơn anh hay quyến rũ hơn nữa thì chỗ này chỉ đủ chứa mình anh thôi .''

An Nhiên vừa nói vừa cầm lấy tay anh đưa lên áp vào ngực trái của mình. Sự thật chính là như vậy,cô yêu anh và anh cũng yêu cô.

Sau nhiều lần trải qua cô đã rút ra một kinh nghiệm . Đó là phải nịnh và dỗ ngọt may ra còn vượt qua kiếp nạn.Nhưng mà biến thái thì mãi là biến thái thôi.

Long Thần mỉm cười thỏa mãn.

" Mềm quá lại to nữa chứ !''

An Nhiên đen mặt nhìn anh chằm chằm.

" Đúng là. ..A..''

Lời chưa dứt phía ngực trái lập tức cảm nhận được cơn đau.

" Vừa to vừa mềm anh rất thích nha bà xã'



" Á ... Long Thần anh bị điên rồi . Em..em ...con đang ở đây ,anh không được làm bậy .''

Hết cách rồi , mẹ phải lấy con ra làm bia đỡ đạn thôi . Xin lỗi con nha , cứu mẹ lần này huhu...

" Bảo bối ,ngoan con nhắm mắt bịt tai lại hãy coi như không nghe thấy gì. Khi nào lớn ba nhất định sẽ đưa con đi chơi nhiều nơi. Hơn nữa ,con muốn có em thì phải ..ngoan ngoãn nghe lời ba .''

Ôi mẹ ơi ! Đây là lời của người lớn nói với trẻ em sao ?

" Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi .. hừm.''

" Anh không cần mọc ngà voi ,anh chỉ cần được hôn em ,cắn em là đủ và còn....''

" Còn? Còn gì nữa ? Anh nói..anh mau nói đi.''

An Nhiên chừng mắt nhìn anh nguy hiểm nói.

Anh dám nói không .

Tất nhiên là không rồi.

" Bà xã bớt giận bớt giận . Nổi giận nhanh già lắm ..hì hì.''

Anh nhanh chóng lấy lòng vợ, phải biết vợ anh một khi đã giận thì dai lắm .

" Ý anh là tôi già lắm rồi . Hừm, anh giỏi lắm hôm nay còn dám chê tôi già ? ANH CÚT KHỎI PHÒNG CHO TÔI .''

Khuôn mặt anh giờ đây không còn vẻ lạnh lùng như thường thấy ở công ty nữa ,thay vào đó chính là khuôn mặt khôi hài hết sức. Cười xấu hơn cả khóc nữa.

" Bà xã à ! Em đừng giận nữa mà ,nha...nha ''