Hai trái tim đang dần dần kéo ngắn khoảng cách,dường như đang sắp hoà làm một.
Nếu một ngày không có người kia chắc chắn người còn lại cũng đau khổ vì mãi nhớ thương một người.
Một đôi chân thon dài trắng muốt bước ra khỏi chiếc xe taxi . Đứng trước một tập đoàn Long Thị , không ngần ngại bước thẳng vào sảnh cũng không sang chỗ lễ tân ngang nhiên bước vào thang máy bấm lên tầng cao nhất của tập đoàn. Phải, chính là Đường Hân. Căn bản mọi người đều không ý kiến gì là bởi vì trước đó Long Thần từng nói không được ngăn cản cô ta. Nếu không thì lập tức bị đuổi việc.
Khoảng hai ba tháng trước số lần cô ta đến đây thực sự còn nhiều hơn cả chủ tịch phu nhân.Nhưng lần nào ra về cũng có người của vị chủ tịch đưa về. Ngược lại chủ tịch phu nhân lại chưa từng nhận được sự ưu ái đó dù chỉ một lần.
Rất thương chủ tịch phu nhân nhưng suy cho cùng bọn họ cũng chỉ là phận người làm công ăn lương , nào dám lên mặt dạy đời của chủ tịch cao cao tại thượng.
Một nhân viên lễ tân chép miệng buồn bã nói chuyện với người bên cạnh.
" Này, sao tôi lại thấy thương cho vợ chủ tịch thế nhỉ? Cô ấy thật khổ..a~ ''
Người kia cũng không khác gì mấy.
" Tôi cũng thấy vậy. Cái cô gì .. ừm... Đường.. Đường... Mặt Đường gì đó õng a õng ẹo đi như con rắn , thấy ghét. Mà tôi còn nghe nói cô ta là bạn thân của vợ chủ tịch đấy.''
Cô lễ tân há hốc mồm, thật bất ngờ.
" Đúng là trên đời này có quá nhiều chuyện có thể xảy ra mà... Bỏ chồng mình ra cướp chồng bạn , tôi thắc mắc cô ta đã dùng mỹ phẩm nhãn hiệu gì mà da mặt có thể dày lên như thế? Thật ngưỡng mộ....''
Người kia lại tỏ vẻ ngán ngẩm.
" Nên biết cô ta họ Đường , là họ Đường đấy. Mặt dày khỏi nói mà lại còn chai , lì đặc biệt cứng .''
" Suy cho cùng tội cho phu nhân chủ tịch a~''
Tại biệt thự Long gia.
An Nhiên mấy hôm nay tâm trạng rất tốt, đặc biệt tốt. Cô quyết định hôm nay sẽ dành cho anh một bất ngờ.
" Không biết khi anh ấy nhìn thấy nó có vui vẻ không hay hợp khẩu vị không nhỉ?
ừm... Thôi thì hai mẹ con mình cực khổ một chút để cho ba vui vẻ . "
Cô vừa làm vừa trò chuyện với con.
Người ta nói phụ nữ có thai thường không kiểm soát được cảm xúc hay cáu giận các kiểu nhưng cô thì hoàn toàn ngược lại.
Đứng trước cửa phòng làm việc của Long Thần ,hồi nãy thì vui vẻ bây giờ thì...
Một giọng nói không thể quen thuộc hơn phát ra, vừa nghe đã biết không phải hạng tốt lành gì.
" Thần~ , Người ta nhớ anh không được sao? Mấy tháng nay anh không thèm quan tâm đến người ta gì hết.. hức hức...Hay anh đã hết yêu em rồi?..huhu.''
Câu đầu thì nũng nịu mấy câu sau liền trách móc đối phương. Người ta nói quân tử khó qua ải mỹ nhân, nhìn thấy một cô gái liễu yếu đào tơ nước mắt lưng tròng,phàm là một người đàn ông tất nhiên đều sẽ không kiềm lòng được muốn bao dung che chở cho cô ấy ngay tức khắc.
Đường Hân tất nhiên là đã biết điều đó và áp dụng nhiều lần . Đúng như cô ta suy nghĩ Long Thần không kiêng dè mà ôm cô ta không ngừng an ủi.
Đấy là mấy tháng trước.
Còn bây giờ thì...
" Cô nói xong chưa? Nếu xong rồi, giờ đến lượt tôi.
Thứ nhất, tôi và cô chưa từng có quan hệ yêu đương.
Thứ hai,cô là người đã có chồng tôi cũng đã có vợ con.
Thứ ba, người tôi yêu không phải là cô .
Vậy nên mời cô bước ra khỏi phòng làm việc của tôi ngay lập tức.''
Long Thần lạnh nhạt buông lời cay đắng khiến cõi lòng Đường Hân tan nát.
Cây lớn không những không bấu được mà còn mất đi.
Làm sao tôi có thể buông tha cho anh dễ dàng như vậy được?
Đường Hân cũng nhanh chóng lật mặt.
" Haha ... Bây giờ biết yêu cô ta rồi à? ..Ha, cũng thú vị đấy! Cứ chờ xem thứ Đường Hân tôi không có tuyệt đối không ai có thể có được...haha...''
Khí lạnh bao quanh căn phòng.
" Hậu quả của việc dám đụng vào vợ con tôi , tôi không nói cô cũng tự biết?''
Long Thần trong lòng cũng thầm cảm thán ,bản thân mình thật manly vì vợ vì con không ngại gạt bỏ những bông hoa hồng đen bên cạnh.