Vẫn còn sớm, còn chưa tới 9 giờ ánh nắng dịu nhẹ chờn vờn nơi góc phố, soi mình trên mảng tường vàng rêu ủ thời gian.
Gia Ý mất nữa tiếng mới tìm được quán há cảo đã lâu không tới.
Vừa nhìn thấy cậu bà chủ liền tươi cười bắt chuyện " Đã lâu rồi cháu không đến nhỉ? ".
Ngồi vào bàn, Gia Ý cười cười đáp " Cháu lười quá.
Dạo gần đây thân thể không tốt nên không có khẩu vị ".
" Cho cháu 1 phần như trước nhé ".
" Được thôi cháu ngồi đợi ta một lát ".
Đôi tay bà chủ thoăn thoắt nhanh chóng làm xong.
Bát há cảo nóng hổi được bưng tới.
Gia Ý cuối đầu, chăm chú dùng đũa gắp từng bánh há cảo nóng hổi.