Nợ Em Một Đời An Yên

Chương 18: 18: Cá Tháng Tư







Trên đời này khó đoán nhất là tâm tư của người khác, khó điều khiển nhất là tình cảm của chính mình và khó giữ nhất là lòng người đã đổi thay.

Gia Ý cảm thấy câu nói này rất đúng.

Hôm ấy là một ngày đầu tháng tư thời tiết mùa xuân se lạnh dần khi vào thời khắc giao mùa.

Dạo quanh đường phố Bắc Kinh trong những ngày này, đến đâu ta cũng bắt gặp đóa loa kèn trắng dịu dàng một màu e ấp, khiến lòng người không khỏi xôn xao trên những gánh hàng dong rong ruổi các nẻo đường.

Sắc hoa trắng như thực như mơ thu hút mọi ánh nhìn.

Không khoe sắc rực rỡ, cũng không thơm ngát như những loài hoa khác, cái sắc trắng tinh khôi mà giản dị của hoa loa kèn ấy như tô điểm thêm cho vẻ dịu dàng, thanh lịch của đất trời.

Gia Ý và Hạo Hiên cùng nhau đi dạo.

Nhìn người đàn ông kế bên, bất giác trong lòng Gia Ý có một chút ngọt ngào.

Giờ đây cậu có cảm giác Hạo Hiên và mình là một gia đình.

Nhìn những tán cây ngàn sao đua nhau khoe sắc rực rỡ khiến kí ức về khung cảnh người con trai năm ấy sau khi tan học liền nắm tay cậu kéo cậu kéo đến dưới gốc cây.


Gương mặt đỏ lên vì ngại ngùng mà lắp bắp nói: " Dù...!dù biết là sẽ rất khó nhưng anh sẽ luôn bên cạnh bảo vệ cho em.


Gia Ý, anh yêu em ".

Chỉ vỏn vẹn như thế cũng đã khiến trái tim cậu rung động.