Tôn Lê bị đả kϊƈɦ mạnh nhưng cũng rất nhanh lấy lại tinh thần, phản xạ đầu tiên nghĩ đến là, Ninh Dĩ Tầm dụ dỗ con người ta! Tôn Lê tuyệt đối cho rằng Ninh Dĩ Tầm tán tỉnh Niên Ấu Dư, lấy tính cách của Niên Ấu Dư tuyệt đối không dám trêu chọc Ninh Dĩ Tầm trước, năm đó Niên Ấu Dư cuồng nhiệt Ninh Dĩ Tầm, Tôn Lê còn nói với nàng, chỉ cần tốn chút tiền, tồn chút tâm tư là sự quen biết Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư lại sống chết nói không muốn quấy rầy cuộc sống bình thường của Ninh Dĩ Tầm, yên lặng chú ý là tốt rồi, tính cách bị động như vậy, làm sao dám tán tỉnh Ninh Dĩ Tầm? Ninh Dĩ Tầm biết Niên Ấu Dư là fan cuồng của mình, quả thật chỉ cần một cái ngoắc tay liền có thể câu người được rồi. Ninh Dĩ Tầm chơi đùa thì chơi đùa, nhưng chơi đùa với kế nữ của mình, cũng quá là không đạo đức đi, Niên Ấu Dư cũng điên rồi, người nào có thể được, người nào không thể được, chẳng lẽ cậu ấy cũng không biết sao? Chỉ là một Ninh Dĩ Tầm, khiến cho não cậu ấy bay mất rồi sao?
Đối với đôi cẩu nữ nữ này Tôn Lê cũng đủ tức giận, Ninh Dĩ Tầm là hỗn đản, Niên Ấu Dư cũng chẳng phải tốt lành gì, dù sao chuyện này cũng cần người tình ta nguyện, Tôn Lê không muốn quản đến đôi cẩu nữ nữ này, nhưng không có cách nào để hạ đống hỏa trong người này được.
Rạp chiếu phim vốn đang tối, lại đột ngột sáng đèn lên, Ninh Dĩ Tầm cùng Niên Ấu Dư đang hôn khó bỏ khó phân hiển nhiên bị ánh sáng làm cho giật mình, các nàng theo phản xạ có điều kiện quay về phía sau, thấy được sắc mặt âm trầm của Tôn Lê.
Trong lòng Ninh Dĩ Tầm còn thầm nghĩ, sao lại là Tôn Lê, quả thực là âm hồn không tiêu tan.
Niên Ấu Dư lại thầm nghĩ, xong!
“Ninh Dĩ Tầm, chơi đùa với fan cuồng vui vẻ sao?” Tôn Lê mở miệng châm chọc nói.
“Nói khó nghe như vậy làm gì, Niên Ấu Dư cũng không phải chơi đùa với bạn thân như cô sao?” Ninh Dĩ Tầm lạnh mặt, không hờn giận nói.
“Ồ, tôi cũng quên mất, cậu ấy không chỉ là fan cuồng của cô, mà còn là kế nữ của cô, chơi lσạи ɭυâи kϊƈɦ thích lắm đúng không, trêи giường cũng cảm thấy đặc biệt thích đi? Lên giường ba người ta xong lại lên giường con gái người ta, hình như chơi như vậy cũng không giống người lắm!” Tôn Lê tiếp tục châm chọc nói, nếu đương sự không phải Niên Ấu Dư, Tôn Lê tuyệt đối còn muốn hủy hoại luôn thanh danh của Ninh Dĩ Tầm, ai không dính, lại dính với Niên Ấu Dư, quả thật làm cho người ta giận sôi!
“Đừng suy bụng ta ra bụng người!” Ninh Dĩ Tầm không cam lòng yếu thế trả lời, không khí trở nên giương cung bạt kiếm, Ninh Dĩ Tầm thực sự chán ghét người nào công kϊƈɦ mình kiểu như vậy.
“Chị ấy với ba mình chỉ là quan hệ trêи danh nghĩa mà thôi.” Niên Ấu Dư mở miệng nói, nàng biết Tôn Lê là đang suy nghĩ cho mình, nhưng nàng không muốn Tôn Lê đối nghịch với Ninh Dĩ Tầm, hai người đều là người thân cận với nàng.
“Niên Ấu Dư, chị ta là mẹ kế của cậu, chuyện này cả thế giới đều biết, cho dù chị ta không quan hệ với ba cậu, có ai biết? Chị ta vẫn là người của công chúng, vạn nhất truyền ra ngoài, cũng không phải hai người bị ảnh hưởng, ba cậu mới là người bị nặng nhất, ba cậu thương cậu như vậy, cậu cứ để cho ba cậu mang danh bị vợ cấm sừng đi toàn thế giới sao?” Tôn Lê đem lửa đạn chuyển hướng Niên Ấu Dư, hậu quả nghiêm trọng bao nhiêu, cô không tin Niên Ấu Dưu không biết, từ nhỏ Niên Ấu Dư chưa bao giờ làm chuyện gì khác người, bây giờ lại giống như bị Ninh Dĩ Tầm hạ cổ, quả thực là điên rồi.
“Chị ấy với ba mình sau một khoảng thời gian nữa sẽ ly hôn.” Niên Ấu Dư mở miệng nói.
“Niên Ấu Dư, khi nào thì cậu lại nghĩ như chuyện đương nhiên như vậy, cho dù chị ta có trở thành vợ trước của ba cậu, cậu cho rằng hai người có thể sao? Lấy ba người ta, rồi lấy luôn con gái người ta, cho dù có ly hôn thì người khác đánh giá chị ta ra sao, nhìn hai người như thế nào?” Tôn Lê lại tiếp tục hỏi Niên Ấu Dư.
“Tình cảm của chúng ta sẽ không đưa ra tầm mắt công chúng.” Niên Ấu Dư cúi đầu nói.
“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, trêи đời này cái gì thiếu chứ ngoài ý muốn không thiếu, các người kìm lòng không được hôn môi bị tôi nhìn thấy, đây có tính là một loại ngoài ý muốn không? Hơn nữa tình cảm không thể ra ngoài ánh sáng là chuyện cậu muốn sao?” Tôn Lê hừ lạnh hỏi ngược lại.
“Không có lần ngoài ý muốn sau nữa, vật mình sở hữu được vốn là do mình quyết định từ bỏ hay nhận lấy, nếu mình chấp nhận, tự nhiên những chuyện không thừa nhận đều mất đi.” Niên Ấu Dư còn thực nghiêm túc nói.
“Đây là quyết định khăng khăng một mực của cậu sao?” Tôn Lê nhìn bộ dáng Niên Ấu Dư như lợn chết không sợ nước sôi, thực sự có cảm giác buồn bực đến giận sôi.
“Uhm, mình thích chị ấy, thích đến nguyện ý vì chị ấy mà gánh hết mọi hậu quả.” Niên Ấu Dư thản nhiên nói, rất nhiều chuyện, nàng đã từng nghĩ đến rồi.
“Cho dù hai người cố ý giấu diếm được cả thế giới thì sao, cậu có nghĩ đến cảm nhận của ba cậu không? Chú ấy tuyệt đối không muốn nhìn đến chuyện như vậy, may mắn là ba cậu không có bị bệnh tim, nếu không mình sợ cậu khiến cho ba cậu tức chết rồi!” Nếu Niên thúc biết, sợ là còn phải phun ra một ngụm máu đi. Nhìn thái độ Niên Ấu Dư kiên định như vậy, bây giờ cô đã biết, người chưa bao giờ phản nghịch, nếu phản nghịch sẽ là chí mạng, bởi vì bướng bỉnh không nghe bất kỳ ai nói gì.
“Ba mình thương mình, tuy rằng ban đầu khó có thể chấp nhận, nhưng mình tin tưởng có một ngày, ba mình nhất định sẽ chấp nhận lựa chọn của mình.” Kỳ thật khi Niên Ấu Dư nói những lời này, cũng không quá chắc chắn, nhưng nếu bản thân nàng không thuyết phục được mình, sao có thể thuyết phục được người khác đây?
“Ha ha!” Tôn Lê cười lạnh, đầu óc Niên Ấu Dư quả nhiên bị nước vào.
“Tôn Lê, mình biết cậu quan tâm mình, cảm ơn cậu, mình tự có chừng mực.” Niên Ấu Dư ôn nhu nói với Tôn Lê.
“Nếu thực sự đúng mực cậu sẽ không cùng chị ta ở chung một chỗ, tùy cậu vậy, dù sao đến lúc đó người bị ảnh hưởng cũng không phải mình.” Tôn Lê tức giận nói, dù sao cũng là bạn thân từ nhỏ, những đều nên nói cô cũng đã nói rồi, Niên Ấu Dư cũng là người trưởng thành rồi, cậu ấy muốn chơi với lửa, mình còn có cách nào, chẳng lẽ lấy dây thừng trói cậu ấy lại sao.
Tôn Lê nói xong lập tức rời khỏi rạp chiếu phim, hiện tại cô một chút cũng không muốn nhìn đến hai người này, miễn cho mình phiền loạn.
Niên Dĩ Tầm vốn đang chán ghét Tôn Lê, nhưng nghe Tôn Lê nói chuyện với Niên Ấu Dư xong, biết Tôn Lê cũng chỉ là quan tâm với Niên Ấu Dư thôi. Hơn nữa bản thân cô hình như thật sự tồi tệ, quyết định bốc đồng của mình thực sự có khả năng khiến cho Niên Ấu Dư bất nghĩa. Rõ ràng bản thân mình biết được hậu quả, nhưng mình luôn xem nhẹ không quan tâm, chỉ khi bị người khác đường đường chính chính phơi bày ra, như dao cắt bén ngọt, khiến cho lòng cô run sợ, giờ cô mới ý thức được chuyện mình làm không đạo đức đến cỡ nào. So sánh với mình, Niên Ấu Dư phải nhận áp lực lớn hơn rất nhiều, dù sao Niên Tông Hán cũng là ba của Niên Ấu Dư chứ không phải ba của mình.
“Thực xin lỗi…” Ninh Dĩ Tầm theo bản năng giải thích với Niên Ấu Dư, nếu ban đầu bản thân mình không trêu chọc Niên Ấu Dư như vậy, có lẽ…..
“Chị hối hận sao?” Một chút Niên Ấu Dư cũng không muốn nghe Ninh Dĩ Tầm giải thích, giải thích như vậy đại biểu cho chuyện Ninh Dĩ Tầm không kiên định, ít nhất tình cảm ở thời điểm này, không đúng l;à đương nhiên, nàng không hy vọng trong lòng Ninh Dĩ Tầm có quá nhiều gánh nặng, đặc biệt là vì mình mà áy náy.