Niên Niên Hữu Dư

Chương 18




Niên Ấu Dư trở lại sinh hoạt bình thường, mặc âu phục đến công ty, nàng tốt nghiệp Thạc sĩ ở Mỹ năm 24 tuổi, sau đó theo sự sắp xếp của ba ba vào công ty làm, làm trợ lý của ba ba nàng một năm, sau đó chuyển sang làm Trưởng phòng, có khả năng năm nay sẽ lên Phó Tổng Giám Đốc. Kỳ thật lúc Niên Ấu Dư còn rất nhỏ ba ba nàng đã đưa nàng đến công ty, lời nói và việc làm của nàng lại rất mẫu mực, khiến mọi người đều cảm giác được đây là một đứa nhỏ ổn trọng nhu thuận, nhưng thực ra trong lòng ai nấy đều rõ ràng, đây là người thừa kế của Niên Tông Hán, lúc ấy nàng còn được mọi người trong công ty xưng là tiểu công chúa.

Từ khi ở Mỹ trở về, tiếp nhận công việc một cách chính thức, Niên Ấu Dư cũng không giống tiểu bạch thỏ ngượng ngùng như những gì Ninh Dĩ Tầm thấy. Tính cách Niên Ấu Dư không thể hiện cường thế ra bên ngoài, nhưng người khác tuyệt đối không dám cho rằng nàng yếu đuối, tuy rằng bình thường nàng luôn mang gương mặt mỉm cười, khiến người khác cảm thấy một loại thân thiết thản nhiên cùng ổn trọng, nhưng ai nấy đều thấy được, cô gái này rất cứng rắn, năng lực không thấp, tuyệt đối không phải người dễ dàng động đến được.

Đầu năm nay, Niên Tông Hán đã muốn đem cổ phần của mình cho Niên Ấu Dư, hắn định để Niên Ấu Dư hoàn toàn tiếp nhận công ty, sẽ đem toàn bộ số cổ phần còn lại chuyển sang danh nghĩa Niên Ấu Dư, về phần vợ mới cưới, tất nhiên Niên Tông Hán cũng sẽ không bạc đãi. Nhưng công ty này do hắn và vợ quá cố của hắn cũng nhau xây dựng nên, phải để cho con gái thừa kế, bất quá hắn cũng đã chuẩn bị cho vợ mới một số bất động sản lớn, mặc dù Ninh Dĩ Tầm không ít tiền, nhưng chắc chắn cũng sẽ bị giá trị xa xỉ của khối bất động sản này dọa nhảy dựng, phải biết rằng Trung Quốc chính là ‘tấc đất tấc vàng’. Tổng thể mà nói, gả cho Niên Tông Hán tuyệt đối sẽ không lỗ, nếu Ninh Dĩ Tầm không phải là Ninh Dĩ Tầm, chắc chắn cũng khó có thể gả cho dễ dàng như vậy, chẳng qua hiện tại Niên Tông Hán đối với Ninh Dĩ Tầm có chút bất mãn nho nhỏ, ít nhất là đối với nghề nghiệp của Ninh Dĩ Tầm có chút bất mãn.

Thậm chí Niên Tông Hán còn có suy nghĩ, hắn cưới Ninh Dĩ Tầm có phải là quyết định vội vàng hay không, dù sao lúc ấy hắn cũng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm xinh đẹp lại hiền lương, am hiểu ý người, ở giới giải trí cũng coi như sạch sẽ, mà điểm quan trọng nhất là con gái hắn khẳng định sẽ không bài xích, hơn nữa, một mình hắn khó tránh khỏi sẽ có lúc cảm thấy cô độc, mới động ý niệm muốn kết hôn. Nhưng là, ngay ngày hôm sau khi cưới vợ, vợ mới liền ra ngoài, đến nay đã hơn một tháng, cũng còn chưa trở về, đây là điều hắn không ngờ tới trước lúc kết hôn, vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Bất quá Niên Tông Hán vẫn xem như là nam nhân truyền thống có trách nhiệm, nếu đã kết hôn, hắn vẫn muốn sống tốt đẹp với Ninh Dĩ Tầm.

Niên Ấu Dư cũng ngóng trông Ninh Dĩ Tầm về, ít nhiều nàng cũng hy vọng Ninh Dĩ Tầm và ba ba mình có thể hảo hảo sống chung, dù sao bọn họ cũng đã kết hôn rồi.

Ninh Dĩ Tầm đang trong thời kỳ nổi tiếng nhất, công việc sắp đến tràn đầy, thật vất vả mới sắp xếp được thời gian nghỉ kết hôn, nay Ninh Dĩ Tầm không cần nghỉ, công việc đương nhiên cũng không buông tha cô. Khi cô rời khỏi Niên gia tiếp nhận một quảng cáo về dầu gội, tóc cô hiện tại dài đến thắt lưng, chất tóc lại tốt, người lại xinh đẹp, còn đang nổi tiếng, khiến khách hàng thực sự vừa lòng, trả thù lao cũng rất xa xỉ. Đối với Ninh Dĩ Tầm hiện tại mà nói, cô kiếm tiền bao nhiêu thì cũng chỉ là một số hiệu thôi, cũng không khiến cô có cảm giác thỏa mãn quá lớn. Ngược lại nhìn bên đường nơi nơi đều là bảng quảng cáo của mình, lại có vài phần tự đắc.

Đối với chuyện một tháng không về nhà, cô hoàn toàn không để ở trong lòng, vẫn là Trần Tinh liều mạng nhắc nhở, cô còn có một vai diễn phải hoàn thành, một tháng không về, thực sự là không tốt. Vì thế Ninh Dĩ Tầm không thể không trở về, nhưng là lúc cô trở về cũng không nói cho cha con Niên gia biết, thậm chí lúc trở lại Tây Thành cô cũng không về Niên gia, mà ở biệt thự riêng của mình mấy ngày. Ở một trình độ nào đó mà nói, Ninh Dĩ Tầm là đương cử của nữ nhân không có trách nhiệm.

Đáng thương cha con Niên gia, cả ngày ngóng trông cô trở về.

……..//……..

Ninh Dĩ Tầm lái xe chuẩn bị về Niên gia, lúc sắp đến Niên gia, Ninh Dĩ Tầm nhận được điện thoại của Hàn Hân.

“Em đang ở đâu?” Trong điện thoại truyền đến âm thanh cực ôn nhu mà Ninh Dĩ Tầm quen thuộc, làm cho Ninh Dĩ Tầm có chút hoảng hốt, cô nghĩ bản thân mình có thể thờ ơ được, nhưng là cô xem nhẹ lực ảnh hưởng của nàng đối với mình.

“Còn có thể ở đâu, đương niên là ở nhà Niên Tông Hán, hiện tại tôi là Niên phu nhân.” Ninh Dĩ Tầm tự giễu nói.

“Hiện tại tôi đang công tác ở đây, có thời gian rảnh ăn cơm được không?” Hàn Hân nghe lời Ninh Dĩ Tầm nói xong, hơi dừng một lác, nhưng ngữ khí vẫn như thường, ôn nhu như nước, ít nhất Ninh Dĩ Tầm không nghe ra phản ứng gì khác của đối phương.

“Không rảnh.” Ninh Dĩ Tầm không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp từ chối.

“Tôi ở nhà hàng trung tâm chờ em, em đến hay không cũng không sao.” Đối với chuyện Ninh Dĩ Tầm từ chối, Hàn Hân cũng không ngoài ý muốn, bất quá nàng tin tưởng Ninh Dĩ Tầm nhất định sẽ đến.

“Tôi không đến.” Ninh Dĩ Tầm bất mãn đề cao âm lượng với Hàn Hân, Hàn Hân chính là như vậy, mỗi lần đều nói thật dễ nghe, thực tri kỷ bao dung, lần nào cũng là cô bị nắm mũi dắt đi, lần này cô sẽ không thuận theo ý nàng.

“Em đến hay không cũng không sao.” Ngữ khí Hàn Hân vẫn ôn nhu như nước, nàng ở cùng một chỗ với Ninh Dĩ Tầm hơn 10 năm, từng tâm tư nhỏ nhặt của Ninh Dĩ Tầm, nàng đều rõ ràng.

Đối với thái độ nhẹ nhàng bình thản của Hàn Hân Ninh Dĩ Tầm có chút tức giận, cô oán hận tắt điện thoại, cô không đi, cô không phải là sủng vật của Hàn Hân kêu cái là đến.

Ninh Dĩ Tầm nhìn thấy biệt thự Niên gia ở xa xa, đột nhiên thay đổi quay đầu xe một cái.

Niên Ấu Dư đi làm về, ở ngã tư không xa thấy được chiếc xe rất giống xe Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư nhìn biển số xe một chút, quả nhiên là xe của Ninh Dĩ Tầm. Đây là đường về nhà, nghĩ đến mình về nhà có thể thấy được Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư không khỏi có chút vui vẻ, xe của nàng không tự chủ theo sát phía sau xe của Ninh Dĩ Tầm. Thấy sắp về đến nhà, xe Ninh Dĩ Tầm thế nào lại đột ngột quay đầu.

Cú quay đầu này cực kỳ đột ngột, Niên Ấu Dư không khỏi có chút lo lắng, xuất phát từ bản năng, Niên Ấu Dư cũng lập tức quay đầu xe, tiếp tục đi theo sau xe Ninh Dĩ Tầm. Đi theo xe Ninh Dĩ Tầm một lúc sau, Niên Ấu Dư mới nghĩ đến chuyện theo đuôi Ninh Dĩ Tầm hình như không tốt lắm, nhưng là xuất phát từ sự quan tâm đặc biệt đối với Ninh Dĩ Tầm, nàng biết mình làm không đúng, nhưng vẫn không nhịn được mà tiếp tục theo xe Ninh Dĩ Tầm.

Rất nhanh Niên Ấu Dư phát hiện nơi Ninh Dĩ Tầm đi đến, là nhà hàng cực xa hoa, Ninh Dĩ Tầm đến nơi này làm gì, Niên Ấu Dư quan tâm mãnh liệt muốn lén lút đi theo Ninh Dĩ Tầm, nhưng là được dạy dỗ nghiêm túc không cho nàng tiếp tục làm như vậy, vì thế Niên Ấu Dư ngồi ở trêи xe chờ, nàng không xem Ninh Dĩ Tầm tìm ai, nhưng có thể cùng nhau trở về đi.

Lúc Ninh Dĩ Tầm đi vào, Hàn Hân đã gọi một bàn đồ ăn, đều là món cô thích ăn, Ninh Dĩ Tầm nhìn bụng Hàn Hân, thật tốt, cũng không phải giống bộ dạng có thai, nếu không Ninh Dĩ Tầm chắc chắn sẽ cảm thấy mình hỏng mất.

“Em đến.” Hàn Hân mỉm cười với Ninh Dĩ Tầm, nhìn dung nhan xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm, nàng nghĩ chính mình vẫn thực thích Ninh Dĩ Tầm. Ninh Dĩ Tầm là mỹ nhân như vậy, vô luận là nhìn bao nhiêu lần cũng không cảm thấy ngán, cá tính của nàng lại rất giống người này, phân biệt và xâm lược cực mạnh.

“Chị đừng vội đắc ý, tôi cũng không quan tâm chị.” Ninh Dĩ Tầm cũng chán ghét bộ dạng thua kém của mình, người ta kêu một cái cô liền lập tức chạy đến.

“Chúng ta quen nhau lâu như vậy, tôi nghĩ em sẽ hiểu tôi.” Đối với lời nói gay gắt của Ninh Dĩ Tầm Hàn Hân không để ý chút nào, nàng biêt trong lòng Ninh Dĩ Tầm còn có oán hận.

“Tôi cũng nghĩ bản thân mình hiểu chị, nhưng là tôi phát hiện mình sai rồi, thực chất tôi không hiểu gì chị cả.” Ninh Dĩ Tầm nói ra xong, liền phát hiện mình giống như một oán phụ.

Hàn Hân thấy cả người Ninh Dĩ Tầm đều phát ra buồn chán, hơi hơi thở dài một cái, nhưng cũng chỉ ôn nhu mỉm cười với Ninh Dĩ Tầm, cái gì cũng không nói.

Mỗi khi Hàn Hân nhìn mình như vậy, Ninh Dĩ Tầm đều cảm thấy là bản thân mình gây sự, nhưng là lần này, cô chỉ cảm thấy thật phẫn nộ.

“Chị với hắn ta lên giường? Mang thai?” Ninh Dĩ Tầm nhìn thẳng mặt Hàn Hân hỏi.

Hàn Hân nghe vậy khẽ nhíu mày, vấn đề này, nàng không muốn trả lời.

“Hắn khiến chị thoải mái hơn đúng không?” Ninh Dĩ Tầm biết rõ lời nói của mình rất đả thương người, nhưng cô vẫn không có cách nào khắc chế được, cô biết trong lòng mình đã muốn có quỷ.

“Làm cho tôi khổ sở khiến em thấy thoải mái hơn một chút sao?” Hàn Hân hỏi ngược lại.

Ninh Dĩ Tầm mím môi không nói.

“Tôi không muốn trở thành người lạ với em, giờ cũng không thể là tình nhân của em, nhưng tôi muốn là bạn bè với em.” Hàn Hân ôm lấy Ninh Dĩ Tầm nói, nàng không muốn mất Ninh Dĩ Tầm, mặc dù là bạn cũng tốt.

“Chị như vậy rất tham lam biết không, muốn bắt cá với gấu có thể sao?” Ninh Dĩ Tầm đẩy khỏi cái ôm của Hàn Hân, trừ khi có một ngày cô không còn thương, có lẽ sẽ làm được, nhưng là hiện tại cô làm không được.

Hàn Hân nhìn Ninh Dĩ Tầm đẩy mình ra, trong lòng buồn bã thất vọng.

“Có lẽ, thật sự là tôi rất tham.” Hàn Hân sâu kín thở dài một hơi, đây là lần thứ hai nàng thở dài, đối với mọi chuyện đều có thể tiếp nhận, đối với chuyện bỏ qua người mình yêu như vậy, trừ bỏ bất đắc dĩ, nàng không còn cách nào khác.