Chương 56 : Thất Đại Thần Thú.
Kế hoạch của Trương Vệ thì phải gọi là cạn lời. Vì nó quá là liều lĩnh, giống như một canh bạc lớn.
Nhưng ngoài cách thử ra thì chàng không còn lựa chọn nào khác. Dự định của chàng chính là liều mình tiến vào bên trong Bắc Đẩu Thất Tinh trận bằng khinh công. Nếu chẳng may có điều ngoài ý muốn diễn ra chàng sẽ tùy cơ ứng biến. Với trường hợp xấu nhất sẽ dùng đến thứ mà Kinh Như Tuyết đã đưa cho từ trước.
Khi nãy chàng đã tận mắt chứng kiến tất cả sự thần kỳ đến từ nó, nên chàng tin rằng thứ này không phải là đan dược tầm thường. Nếu Kinh Như Tuyết đã dặn khi nào gặp hiểm cảnh thì dùng đến, ắt hẳn thứ này có một công dụng khác nữa mà chàng chưa từng được biết đến.
Thế hiểm cảnh là khi nào? Chẳng phải là nếu vào trận pháp gặp trường hợp xấu đấy ư?
Chàng đánh cược một lần, lấy thân mình làm vật thí nghiệm. Được thì tốt không thì coi như là tận số, dù gì cũng không có lựa chọn thứ ba.
Trong lúc suy nghĩ đến cách giải trận pháp chàng cũng đã đồng thời nghĩ đến phương án để thoát khỏi nơi này. Nhưng nhìn thử mà xem, khoảng cách từ nơi này đến trên kia hơn 700 trượng. Với khả năng hiện tại chàng đừng nói là lên trên, chàng còn chưa từng bay cao đến như vậy.
Hơn nữa dù có bay lên tới trên đó với sức của chàng làm sau có thể dời núi lấp biển. Đồng thời với biểu cảm khi nãy của Thẩm Y Y chàng cũng phần nào hiểu ra, nàng ta cũng biết sợ thì có nghĩa nơi này một khi đã vào thì không dễ gì mà ra ngoài. Vậy chỉ còn cách tiến vào bên trong.
Thật ra vẫn còn một cách nữa, tình hình của chàng bây giờ cũng gọi là sắp nguy cấp. Không thoát được khỏi đây thì dăm bữa nửa tháng không c·hết đói thì cũng c·hết khát.
Dùng đan dược của Kinh Như Tuyết cũng xem như là một giải pháp, nhưng nhở không phát huy công dụng lúc này thì sau. Chàng không muốn mạo hiểu như thế vì đan dược này rất ít, nên thà rằng chàng sẽ dùng nó vào chuyện này.
Đã miễn cưỡng coi đây là một cách, nên Trương Vệ nở nụ cười lém lỉnh.
Chàng hít vào một hơi, sau đó vận lên chân khí. Chân khí cấp tốc luân chuyển xuống bàn chân bọc lấy bộ phận đó bằng nguồn năng lượng nóng tựa lửa. Như một mũi tên rời khỏi dây chàng lướt đi với tốc độ nhanh vào trận pháp để lại trên quãng đường vừa đi qua những vệt sáng màu đỏ.
Vì khoảng cách đến trụ trung tâm rất ngắn nên chỉ trong một giây là chàng đã tiến đến và chỉ cần một chút nữa thôi là vượt qua được nó đặng tiến vào khoảng sân trống bên trong.
Nhưng nửa thân trên của chàng vừa vượt qua bức tượng đá đỏ ở bên trong.
Thì ngay lập tức địa đồ thay đổi. Các cột trụ lúc đầu đã ngay lập tức xếp thành hình dạng sao Bắc Đẩu.
Quá trình diễn ra quá nhanh, Trương Vệ chỉ kịp nghe đến âm thanh.
Cạch... Cạch.
Lên hai tiếng mà trận pháp đã được bài bố xong. Với tốc độ này có muốn tránh cũng không thể tránh được.
Chàng ngay lập tức bị vây vào giữa bởi bốn chòm sao, khóa chàng lại thành một vòng tròn. Tiếp sau đó là một cổ năng lượng vô hình từ đâu đó giáng xuống cơ thể phàm nhân của Trương Vệ khiến đôi chân chàng nặng như đeo chì.
Một cái nhấc chân lên lúc này cũng muôn vàn là khó khăn. Khiến mọi dự định của chàng xem như là uổng phí.
Đây chỉ mới là khởi đầu.
Trận pháp khi đã vào đúng khuôn mẫu. Thì những cột trụ với bảy màu sắc khác nhau đó lại bắt đầu hóa thân.
Bắt đầu với tượng đá điêu khắc trên đỉnh trụ bị vỡ ra và rửa trôi đi những màu sắc của thạch vôi. Sau đó biến hóa dần dần tạo nên một cơ thể hoàn chỉnh.
Đầu tiên là trên cột trụ đỏ ứng với sao Thiên Xu là một con ngựa đỏ rực như máu với một cái sừng tê giác trên đầu "Hãn Huyết Phi Mã." xuất hiện uy dũng cùng tiếng hú gầm vang.
Đồng dạng xuất hiện trên trụ vàng ứng sao Thiên Tuyền là một con lươn vàng thân như thân rồng, đầu như con dê "U Minh Chi Thiện."
Thứ ba là trụ màu đen ứng sao Thiên Cơ là một bướm to màu đen to lớn tuy nhiên có hai cặp cánh, mỗi cánh đều có những đôi mắt to lớn ở trên đó "Thiên Hoàng Tứ Lan Hồ Điệp."
Ở vị trí thứ tư là trụ màu trắng ứng sao Thiên Quyền trấn giữ nó là một con bạch tuộc trắng, với hàng trăm xúc tu và bốn con mắt "Chương ngư Huyễn Thú."
Ở vị trí thứ năm là trụ xanh lá ứng sao Ngọc Hành trấn giữ nơi này là một con bọ ngựa xanh với cánh như đại bàng và càng như càng cua "Đường Lang Lôi Thủ."
Ở vị trí thứ sáu là trụ xanh dương ứng sao Khai Dương trấn giữ nơi này là một con gà xanh nước biển. Với nửa thân trước là gà, nửa thân sau là rồng "Lam Sơn Kê Hoàng."
Vị trí còn lại là trụ bạc ứng sao Dao Quang trấn giữ nơi này là một con voi bạc. Với thân thể nữ là rắn nữa là voi "Cửu Vân Ngân Tượng."
Tất cả hiện thân ứng với màu sắc và vị trí của nó trong Bắc Đẩu Thất Tinh Trận. Sự xuất hiện một cách hào nhoáng của Thất Đại Thần Thú Thượng Cổ khiến ai may mắn chứng kiến cũng đều mở mang tầm mắt.
Nhưng đối với Trương Vệ thì tạm thời không thể vui nổi, cơ thể chàng đã không còn nghe lời nữa. Như thể lực hút của của cả đại lục đang tác động lên chàng hút chàng xuống lòng đất. Khiến mặt đất dưới chân Trương Vệ bị khắc lên những đường kẻ nứt. Chuyện này chưa xong thì chuyện khác lại đến.
Những vị Thần Thú chẳng nói, chẳng rằng liền ra tay trước để mà thị uy.
Bảy vị, bảy cổ năng lượng khác nhau đồng loạt công kích về phía chàng. Đứng trước tình hình này, Trương Vệ đâu còn cách nào khác là phải đương đầu.
Chàng vung tay phải ra phía trước như tư thế xuất chường những các ngón tay không bá·m s·át vào nhau. Nhẹ nhàng tung ra chiêu thức:
"Hỏa Khiên."
Võ kỹ vừa xuất liền tạo ra một tấm khiến với quần lửa đỏ bao quanh với hình dáng tựa bán nguyệt, ôm trọn lấy người của Trương Vệ.
Tuy đã kịp phản ứng nhưng suy cho cùng chàng cũng là người phàm có chút tu đạo. Sau có thể đem so với những Thần thú này kia chứ.
Chưa đến ba giây cầm cự, những cổ năng lượng của Thất Thần Thú đã xuyên phá thứ cản trở yếu ớt mà nhắm trực diện vào người chàng.
Đánh vằn chàng ra xa vài trượng và nằm bò ra đất.
Dòng máu lại lần nữa phải chảy xuống, báo hiệu những điều khó khăn trước mắt mà chàng sẽ phải đối diện.
Thất Đại Thần Thú với kích thước không quá to lớn, như thể đây chỉ là bản thể thu nhỏ của họ mà thôi. Cùng lắm họ chỉ to bằng kích thước của một chú voi trưởng thành.
Vì thế cũng xem là một điều may mắn, vì trong sách cổ có ghi chép về Thất Đại Thần Thú này đủ sức làm Kinh Hãi Thế Tục chỉ bằng một tiếng gầm. Kích thước to lớn có thể che mờ cả ánh nắng mặt trời giữa trưa.
Sức mạnh thì không cần phải bàn tới, vì họ đều đã nằm trong hàng ngũ của Thần Thánh.
Bảy vị, sau khi chào hỏi một cách không mấy thân thiện thì đã di chuyển lại gần Trương Vệ. Chuyển dịch những ánh nhìn sắc lạnh về phía chàng.
Trong bảy vị, thì Hãn Huyết Phi Mã là thần thú đặt biệt nhất. Nó có một chút quần mây bồng bềnh quanh người. Và nó có thể cũng là người dẫn đầu.
Hãn Huyết chậm rãi di chuyển lên trước. Dùng đôi mắt đỏ rực ngắm nhìn con người nhỏ bé bên dưới mà tỏ rõ ý coi thường.