Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 64: Cái giá phải trả.




Chương 64: Cái giá phải trả.

"Đây là phần ăn mà ngươi đã bỏ lỡ vào lần họp vừa rồi, còn đây là cưa máy, có thể dùng để đốn hạ, chặt khá nhiều thứ, nó sẽ tiêu tốn năng lượng Ki nên lượng sức mà dùng, cuối cùng là thổ đặc sản của thế giới hai tên kia.

Cyberware trung cấp Steel Knuckl·es, với thứ này thì lực ngón tay của ngươi sẽ được tăng cường, có thể so sánh với những kẻ tập võ sở hữu nội lực hơn 20 thạch, thậm chí độ linh hoạt của nó còn vượt qua đám tu luyện tuyệt học liên quan đến mấy đòn trảo hay chỉ.

Ngoài ra thì nó còn có khả năng bám tường, độ bền cũng cực kỳ cao, nếu sử dụng đúng cách thì thậm chí có thể phối với tuyệt học để tối đa hóa sức mạnh của nó, chỉ là thứ đồ chơi này cần vào tay đúng kẻ thì mới được."

Nghe thấy chuyện mười ngón tay nhỏ bé làm bằng loại kim loại nào đó trên tay mình có thể khiến lực ngón tay của mình ngay lập tức tới ngưỡng cao thủ 20 thạch thì Zoe có chút không thể tin được.

Mỗi thạch đổi ra đâu đó được 150kg, tức 20 thạch là cũng vào khoảng 3000kg, đổi ra là được 3 tấn, hiểu đơn giản thì chỉ cần với mười ngón tay này, Zoe hoàn toàn có thể nhấc được cả cá sấu, thậm chí là hà mã lên một cách dễ dàng.

Đương nhiên chỉ là nhấc lên thôi chứ lên cao hơn nữa thì trọng lực sẽ tải trọng trực tiếp lên toàn cơ thể của cô ta, đến lúc đó thì đù hối hận cũng chẳng còn kịp nữa rồi, vậy nên cùng lắm là dùng để lật hay đấm vẫn là lý tưởng nhất.

Mà nếu đem đi so sánh thì lực này chắc tầm đâu đó ngang võ giả hạng hai trong giang hồ rồi, tạp kỹ giang hồ thì có trăm nhà nhưng võ giả đến cuối cùng vẫn là con đường dễ tiếp cận nhất, võ giả chỉ thực sự là võ giả khi tức trữ được nội lực tạo ra được Ki.

Ki lại chia thành hai mặt âm và dương, nghe đồn rằng có một số loại thể chất vừa mới ra sinh đã sở hữu một trong hai loại Ki này, nếu phối hợp với nội công phù hợp thì cảnh giới võ giả sẽ tăng như diều gặp gió.

Đương nhiên võ giả chỉ dễ tiếp cận nhất chứ không phải là mạnh nhất, các nhà khác đều có rất nhiều chiêu trò khác nhau như quân tử chính khí của nho gia, tiên thuật của đạo sĩ, phép thuật của thầy mo, v.v, chỉ có võ giả là lộ vẻ hơi quá đơn thuần.

Đồng ý là vì tính dễ tiếp cận của nó nên số lượng võ giả vẫn rất đông đảo kéo theo đó là rất nhiều kỳ tài cùng công pháp đi kèm ra đời nhưng cuối cùng thì nó vẫn thiếu một cái chất gì đó để được như những nhà khác trong bách gia.

Ngoài ra thì võ giả chia thành những cảnh giới cơ bản như sau, võ giả hạng ba, mới bắt đầu giai đoạn tích trữ, võ giả hạng hai, sử dụng được nội lực, võ giả hạng nhất, ngoại phóng, có thể dùng để điều khiển vật thể.

Trong đó thì cực hạn của võ giả hạng ba là đâu đó 10 thạch, võ giả hạng hai là 100 thạch, Steel Knuckl·es có thể tạo lực tối đa là 20 thạch nên nằm trong lớp sơ kỳ của võ giả hạng hai, còn võ giả hạng nhất là 1000 thạch.

Nghe đồn bên trên còn có thánh cảnh và lục địa thần tiên nữa nhưng đến cuối cùng cũng chỉ là lời đồn vì võ giả hạng nhất cũng thuộc dạng kỳ trân dị bảo rồi, trấn nam vương, cha của Zoe cũng chính là một võ giả hạng nhất.

Ông ta không chỉ dừng lại ở việc là trụ cột vững chắc cho lòng quân mà còn là bức tường kiên cố nhất để chống lại những cuộc t·ấn c·ông như vũ bạo của man di phương Nam, gọi ông ta là đệ nhất chiến thần tại đại quốc cũng không sai.

Điều đáng tiếc duy nhất ở đây là thứ này đến cuối cùng cũng chỉ tạo lực mà thôi, không có nội công thì không thể nào so với võ giả hạng hai được, nhưng như vậy thôi thì Zoe cũng đã hạnh phúc lắm rồi.



Bởi vì dù có là võ giả hạng nhất đi nữa thì ăn đạn vẫn c·hết như thường nên nếu như đối phương không đề phòng thì với lực t·ấn c·ông 20 thạch này, Zoe hoàn toàn có thể g·iết c·hết cả đệ nhất thiên hạ chỉ bằng một đấm duy nhất nếu đánh đúng chỗ yếu hại.

Hơn cả thứ này không chỉ dừng lại ở khả năng tạo lực thông thường, ngài ấy còn nhấn mạnh rằng nó có độ linh hoạt còn cao hơn cả ngón tay của những cao thủ tu luyện tuyệt học hàng đầu liên quan đến những chiêu như trảo và chỉ.

Đây đều là hai loại võ kỹ cần liên tục rèn luyện ngón tay đến cực hạn cả, nếu thứ này ngay từ đầu đã có độ linh hoạt còn cao hơn cả ngón tay của những kẻ tốn gần cả đời người chỉ vì một võ kỹ duy nhất thì quả đúng là quá kinh khủng rồi.

Thậm chí nó còn có thể bám tường nữa, nghe qua thôi đã thấy tính thực dụng cực cao rồi, chỉ là không biết ý cần phải vào tay đúng kẻ của ngài ấy là như thế nào, chẳng lẽ cô ta không phù hợp với nó hay sao?

"Ngài có thể giải thích rõ hơn được không ạ?"

"Tức ngươi cần một thần y để giúp mình lắp thứ này vào tay, quy trình cũng rất đơn giản, chặt cả mười ngón tay đi rồi tiến hành khâu mạch máu lại là được rồi, thứ này là hàng cyberware trung cấp nên nó tự có chức năng liên kết với dây thần kinh."

"Ý của ngài là phải chặt cả mười ngón tay thì mới dùng được thứ này?"

Zoe vừa hốt hoảng vừa nhìn xuống đôi tay bé nhỏ của mình, cô ta đến đổ máu cũng chưa từng trừ một số trường hợp đặc thù nhất định, giờ lại nói cô ta phải chặt đứt cả mười ngón tay thì mới dùng được thì này thì cô ta không sợ mới là lạ đấy.

"Nếu ngươi không muốn thì có thể không lấy."

Hắn nói ra với một giọng điệu đầy ý mỉa mai, đúng vậy, hắn đang cố tình kích thích Zoe và đúng như hắn dự đoán, cô ta ngay lập tức nhảy dựng lên rồi tỏ vẻ như bản thân không hề quan tâm đến mấy chuyện đó nữa.

Cô ta vẫn rất thông minh, nếu cô ta ngay lập tức phủ định bằng lời nói thì không khác gì tự thừa nhận rằng bản thân có tật giật mình nhưng nếu chọn cách im lặng thì cô ta vừa có thể tỏ ý chấp nhận món quà này nhưng đồng thời cũng vừa giữ được chính kiến ban đầu của bản thân.

Tìm một thần y có thể giúp Zoe khâu lại các ngóm tay thật ra cũng không khó, ngay tại đây cũng có mấy vị rồi, dù sao đây cũng là tiền tuyến phương Nam, danh y đều có cả nhưng quan trọng nhất vẫn là đủ lòng quyết tâm để làm những chuyện mà kẻ khác không dám làm.

Còn về cái cưa kia thì thật ra nó đã được cải tiến sơ qua dựa vào Diamond Heart, ban đầu hắn tưởng là Diamond Heart chỉ là trang sức thông thường nên đến thông tin hắn cũng không đọc, ai ngờ nó lại là một dạng tài nguyên có thể cường hóa vật phẩm.

Thế là khi cất đống đồ vào kho thì hắn đã để lẫn lộn hai thứ này vào lại với nhau và vào buổi sáng ngày hôm nay, khi tỉnh dậy, chuẩn bị dọn dẹp tầng dưới để mở hàng thì hắn phát hiện ra rằng cái cưa máy đã biến thành ra như vậy.

Giờ nó không chỉ còn hạn chế bởi điện nữa mà có thể thay thế bằng mọi dạng năng lượng, đương nhiên khả năng của nó vẫn không thay đổi, chỉ là thứ này vốn dĩ đã là đồ tốt rồi nên cường hóa thêm nữa cũng chẳng để làm gì.



Lý do mà hắn chuyển nhượng sang cho Zoe cũng là vì hắn nghĩ rằng ở thế giới của cô ta thì thứ này sẽ có chỗ dùng rộng hơn, dù sao đến hợp kim chuyên dùng để chế tạo phần giáy của các cyberware hạng nặng dành cho công tượng cùng quân sự thì này cũng chặt được như bơ nên ở thế giới này thì nó căn bản là thần khí theo nghĩa đen luôn rồi.

"Nếu không còn gì nữa thì ta đi đây."

"Cung tiễn ngài."

"À mà hình như ngươi có kể chuyện của ta cho những kẻ khác biết có đúng không?"

Nghe đến ngang đây thì mồ hôi của Zoe chảy ngược lên, cô ta hình như đã làm ra một chuyện hết sức ngu xuẩn nào đó, nhưng hiện tại việc duy nhất mà cô ta có thể làm lúc này chính là cầu xin sự thương xót của ngài ấy.

Chỉ là hắn cũng không quan tâm lắm liệu phản ứng của Zoe sẽ ra làm sao, bình thãn cũng được, chột dạ cũng được hay thậm chí là giật nảy mình như lúc này cũng chẳng sao cả, bởi vì kết quả đã sớm có ngay từ đầu rồi.

"Đó là lý do ta không nói cho ngươi biết chuyện trận pháp này chỉ được dựng ở trong phòng khóa kín cùng chỉ có bản thân kẻ thực hiện ở trong đó đấy, mà ta cũng không thích chuyện bản thân đầu tư một cách sai lầm đâu nên hy vọng là ngươi có thể cho ta thấy ít nhất ngươi đáng giá được bằng chừng này."

Nói xong lời này thì trận pháp cũng bắt đầu sụp đổ, thời gian bắt đầu trôi lại bình thường, trong cơn hoang mang Zoe đã thấy được tất cả, từ cảnh tượng những con mắt đỏ mở ra hệt như thứ mà cô ta đã thấy trên cái trụ kia.

Đến cả những cảnh tượng sau đó, tất cả đều thoáng chốc vụt vào đầu cô ta, thậm chí kinh khủng hơn là dù cô ta đã cố gắng nhắm thật chặt mắt, ngồi co rúm vào một góc thì cô ta vẫn có thể liên tục tưởng tượng ra được những hình ảnh sau đó.

Không chỉ dừng ngang đó, ngay cả khi thời gian bên trong và bên ngoài đã một lần nữa trùng khớp với nhau thì cơn ác mộng vẫn chưa kết thúc, hàng loạt tiếng la hét từ bên ngoài kia dội vào đây khiến tinh thần của Zoe càng ngày càng sụp đổ hơn.

Là do cô ta, tất cả là do cô ta, cô ta là tội đồ không chỉ của mỗi trấn nam phủ này mà còn là toàn bộ đại quốc, không, toàn bộ thế giới này, chính cô ta đã phạm húy vào một tồn tại không thể hiểu rõ, chính cô ta đã kể cho những kẻ khác nghe về sự tồn tại trước của mọi khái niệm kia.

Chính cô ta đã phạm vào sai lầm ngu xuẩn trước một tồn tại như vậy không chỉ một mà đến tận hai lần, mọi chuyện đã có thể ổn nếu như cô ta đóng chặt cái miệng của mình vào và giữ lấy bí mật này cho bản thân.

Nhưng không, cô ta đã kể chuyện này lại cho những kẻ xung quanh trong khi chưa hề hỏi ý của kẻ đó, giờ đây tiếng la hét, tiếng va đập, mùi khói lửa, những hình ảnh liên tục lướt qua đầu của cô ta về viễn cảnh mở màn cho sự kết thúc của tất cả đã đẩy cô ta đến bờ vực của sự sụp đổ.

Vào đúng lúc đó thì trên bầu trời có một tia sáng xẹt qua rồi đáp thẳng vào đài tế lễ mà Zoe đang co rúm trên đó nhằm trốn tránh sự thật ngoài kia, kẻ đó cởi áo choàng của mình xuống rồi nhẹ nhàng phủ lên người của cô ta.

"Quận chúa! Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức, phụ vương của ngài đã phát điên rồi, hơn cả còn có không ít binh lính, dân chúng tiếp xúc với ngài ấy cũng bị phát điên theo, những binh lính đủ tỉnh táo đã cố gắng phản kháng.



Thậm chí còn sử dụng đến cả tiên thuật hàng ma của đạo sĩ cùng phép thuật của thầy mo nhưng tất cả đều vô dụng, thậm chí thiên giám khi đang cố tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra bằng thiên tuệ cũng hóa điên ngay lập tức khi cố gắng đào sâu hơn.

Tuy giữ không được thành thì bề tôi xứng tội c·hết nhưng quận chúa phải rời đi ngay lập tức, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu, hầu hết những kẻ nhiễm bệnh đều theo phụ vương của ngài hướng về phương Bắc những vẫn có một số ít còn lại đi về các hướng khác."

"Là do ta, là do ta cả, vì ta mà tất cả đang dần đi đến hồi kết của nó, cả thế giới này đang phải đối mặt với một t·hảm h·ọa chưa từng có!"

Hắn rất bất ngờ trước những lời nói này của Zoe, kết hợp thêm hành động co rúm này của cô ta thì đây là lần đầu tiên hắn thấy được mặt này của cô ta, tuy không quá hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nhìn sơ xung quanh thì có vẻ như cô ta đã phạm húy vào một vị nào đó.

Chỉ là hắn vẫn còn quá nhiều chuyện chưa kiểu vậy nên Zoe, với tư cách là kẻ duy nhất mà hắn tin rằng là biết được sự thật đằng sau tất cả phải sống để nói ra sự thật này, ngoài ra thì cũng không thể để huyết mạch của trấn nam vương bị đứt đoạn ở đây được.

Vậy nên hắn cũng chẳng nghĩ quá nhiều về chuyện này nữa thay vào đó thì hắn bắt đầu phân tích đường chạy của cả hai, phương Bắc rõ ràng là không thể rồi, đại quân của ngài ấy đang càn quét tất cả.

Thậm chí trấn nam vương lúc này có khi còn mạnh hơn cả trước đó nhiều lần, có xu thế vào bán thánh rồi, hơn cả lúc cả hai v·a c·hạm trên tường thành thì hắn cảm nhận được chuyện ngài ấy vẫn mạnh lên sau từng chiêu một.

Nếu không phải bên dưới bị công phá quá nhanh khiến ngài ấy đổi sự chú ý xuống bên dưới thì chắc giờ hắn cũng đã trở thành một trong số những quân lính bên trong quân đoàn bất tử kia rồi.

Đúng vậy, bọn họ bất tử, khi thủ trên tường thành hắn đã chặt phăng đầu của không ít kẻ, thậm chí còn dùng thương để phá vỡ phần nửa đầu trên nhưng tất cả đều còn sống, thậm chí là có thể ăn xác của kẻ khác để khôi phục lại phần bị tổn thương.

Tuy thời gian rất ngắn nhưng hắn cũng đã thấy qua cảnh tượng một lão già cụt một tay ăn một đứa bé sơ sinh xong thì ngay lập tức mọc lại cánh tay bị đứt kia, rõ ràng là quá kinh khủng, đến thần tiên trong truyền thuyết e cũng khó lòng mà làm được như vậy.

Phương Tây và phương Đông cũng là một sự lựa chọn không tồi nhưng gần đây đều có làng mạc xung quanh cả, nếu chạy về hai hướng đó thì với khả năng nhiễm bệnh này, khả năng cao cả hai sẽ bị tóm lại không lâu sau đó.

Dù sao lần chạy trốn này hắn cũng không chỉ có một mình mà còn bế theo Zoe nữa, đây cũng có thể xem như là một dạng gánh nặng rồi, đó còn chưa kể đến chuyện lương thực, nước uống dọc đường.

Phương Nam là sự lựa chọn cuối cùng, ngăn cách giữa đám man di phương Nam cùng đại quốc là dãy Uclis hùng vỹ, đến mức độ mà từ trước đến nay chỉ nghe rằng man di phương Nam kéo quân sang đại quốc để đánh nhau chứ đại quốc chưa từng kéo quân sang đó để đánh ngược lại.

Đương nhiên đại quốc không sợ man di phương Nam mà là địa hình hiểm trở của dãy Uclis không thích hợp để khiển quân sang, nếu có đi thì cũng chỉ có thể thông qua đường biển nhưng man di lại rất mạnh về thủy chiến.

Đại quốc trong lịch sử từng bị sự quấy phá của man di mà bạo nộ, kéo hàng chục ngàn binh lính theo đường biển sang mặt bên kia của dãy Uclis để trả thù nhưng chưa một lần thành công dành thắng lợi trở về.

Thậm chí có những lần chỉ có vài chục binh lính là thành công trở về theo diện lang thang trên biển hàng tháng trời và được dân làng chài gần đó vớt lên, vậy nên cũng không thể khinh thường man di phương Nam được.

Nếu dọc theo dãy Uclis mà chạy qua phương Nam thì tuy đường sẽ rất khó khăn hiểm trở, thậm chí có khi c·hết dọc đường lúc nào không hay nhưng còn đỡ hơn là phải chạy vào khu đông dân cư để rồi đối mặt với nguy cơ bị nhiễm bệnh.