Những Ngày Tháng Tôi Trồng Rau

Chương 27




Cho nên Nguyên Gia Khánh quyết định chia làm hai việc với mẹ nguyên, cậu trồng trong không gian còn mẹ Nguyên thì trồng ở nhà sau.

Vừa lúc mặt trời đã bị chắn bởi ngôi nhà, sau nhà mát mẻ nên Nguyên Gia Khánh ngược lại cũng không sợ mẹ Nguyên bị phơi nắng.

Cả hai vào phòng công cụ lấy cuốc rồi đi làm việc riêng.

Nguyên Gia Khánh gieo hạt trong không gian rất thuận tiện, gieo thẳng xuống đất sau đó điều chỉnh tốc độ vẫn có thể trưởng thành trước ngày mai.

Gieo hạt xong Nguyên Gia Khánh không có lập tức rời khỏi không gian mà đứng suy nghĩ cạnh dòng suối nhỏ trong không gian.

Thật ra trông thấy hồi chiều Nguyên Kiến Đảng và Phùng Thành Anh mua nhiều đồ ăn như thế, cậu thật sự không hâm mộ chút nào, nhưng mà...

Sau khi bọn họ rời đi, Nguyên Gia Khánh lại đột nhiên phát hiện một cơ hội buôn bán khác.

Lúc ấy cậu ký hợp đồng với dược thiện Điền gia, cậu nhớ rõ ràng trong hợp đồng chưa hề nói cậu không thể bán rau quả cho những người, không biết có thể lợi dụng sơ hở này không.

Mà theo những gì Nguyên Gia Khánh biết, người ta nói không thể bán cho nhà khác là vì ngăn chặn sự cạnh tranh thương mại ác ý, không thể bán cho các nhà hàng hoặc các cửa hàng khác tương tự như dược thiện Điền gia nhưng nếu như cậu chỉ cho bán cho các tán hộ thì sao?

Thế này hẳn là không có vấn đề gì đi.

Mặc dù tán hộ mua ít hơn nhưng mỗi ngày có thể bán một cân kiếm không được ít tiền.

Mà khi Nguyên Gia Khánh còn đang quyết định có nên đi đến địa phương Nguyên Kiến Đảng và Phùng Thành Anh bán đồ ăn hay không để cho bọn khó chịu chơi.

Sau khi nghĩ cách giải quyết, một tảng đá trong lòng Nguyên Gia Khánh cuối cùng cũng rơi xuống. Bằng cách này mỗi ngày đều có thu nhập vậy cũng không cần lại để cho mẹ Nguyên ra ngoài làm những công việc chân tay.

Đang lúc cậu muốn xoay người chuẩn bị rời đi thì chợt nghe thấy tiếng nước chảy róc rách từ con suối phía sau.

"Tủm..."

Nguyên Gia Khánh nhìn lại thì nhìn thấy một con cá xuất hiện trong dòng suối.

Con cá kia không phải là các loại cá chép thường, cá trắm cỏ hay cá mè mà là một con cá sọc dài có hoa văn như một con cá chạch lớn.

Có thể nuôi cá ở trong con suối này sao?

Vậy cậu có thể rải bột cá vào, đây chẳng phải có thể bán nhiều thêm một loại!

Nguyên Gia Khánh hưng phấn muốn xoay vòng, vội vàng chạy tới nhà trúc gọi 345, hỏi cá bên ngoài có thể sống sót ở suối trong không gian không.

"Tôi cũng không biết, tôi còn không biết nước suối bên ngoài có cá! Là loại cá gì?"

345 cũng không đợi cậu trả lời,thẳng thắn bước đến bờ suối với đôi chân ngắn ngủn của mình mà lúc này Nguyên Gia Khánh lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh rồi.

Vừa rồi cậu chỉ nhìn thấy một con cá nhô lên khỏi mặt nước nhưng lúc này có vô số con cá lần lượt nhảy lên khỏi mặt nước, một mảnh dày đặc.

345 vội vàng cũng không biết đây là loại cá gì liền lên mạng tra cứu một phen nhưng không ngờ con cá này lại là cá chạch quý hiếm.

Cá chạch là một loài cá rất ít gặp, trên thị trường bây giờ cũng rất ít nhìn thấy mà trên lưng mọc dày đặc gai ngược nếu bị đâm vào vết thương sẽ khó lành vì xương cá của nó chứa một ít chất độc.

Nhưng dinh dưỡng của nó rất cao có tác dụng bổ huyết rất tốt cho người suy nhược cơ thể thiếu máu mà thịt cá thơm ngon trong thịt cá lại rất ít xương, dù chế biến như thế nào cũng rất ngon thật sự là một loại cá có giá trị dinh dưỡng cao loài cá có chất thịt ngon.

"Xem đi!"

Sau khi đọc những đoạn này cho Nguyên Gia Khánh nghe, 345 hét thẳng lên.

Trên mạng người ta nói con cá này khó mua ở thị trường, một trăm đồng một cân còn khó mua được mà bây giờ trong nước suối là một bầy cá chạch chẳng phải là kiếm lời lớn rồi sao.

Nguyên Gia Khánh thiếu chút nữa bị những con cá đại biểu tài phú làm choáng váng đầu óc nhưng tốt xấu gì vẫn suy nghĩ nhiều hơn 345.

Cậu nhìn dòng suối nhỏ từ trên núi uốn lượn chảy xuống, vốn không nhìn thấy đầu nguồn của con suối nhỏ cũng không biết thứ gì đang liên tục vận chuyển nước chảy xuống dưới, mà những con cá này lỡ như có liên quan đến thứ trên núi hoặc một thứ nào đó trong không gian thì làm sao bây giờ.

Hơn nữa con cá này lại đột nhiên xuất hiện mà còn là một bầy cá lớn thấy thế nào cũng có vẻ không được tự nhiên.

Ai ngờ 345 đánh gãy thẳng suy đoán của cậu, dáng vẻ như đứa trẻ đã trông thấy nhiều.

"Dù bộ não của tôi thông minh như tôi không biết nguyên lý của không gian nhưng ở tinh cầu của chúng tôi thì mọi thứ trong không gian đều có tùy tiện ăn, dù sao không gian cổ xưa này được tạo ra để mọi người có thể ăn thực phẩm xanh lành mạnh nào có nhiều kiêng kị như vậy, nếu cậu không yên tâm chúng ta lên núi xem thử thì chẳng phải sẽ biết."

Nghe 345 đề nghị, quả thực Nguyên Gia Khánh rất muốn lên núi xem thử một chút nhưng dự tính thời gian đã không còn sớm, tạm thời bỏ qua ý nghĩ này đi ra ngoài không gian với 345.

Sắc trời bên ngoài đã dần chuyển sang màu cam, Nguyên Gia Khánh ra sau nhà xem xét, vài miếng đất đã xới xong, hạt giống cũng đã gieo nhưng vẫn chưa tưới nước.

Trước khi tiến vào không gian Nguyên Gia Khánh đã đặc biệt dặn dò mẹ Nguyên không được tưới nước cho những hạt giống này mà chờ cậu đến tới, cậu muốn lấy nước trong không gian tới.

Cậu điều chỉnh tỉ lệ nước giếng bên ngoài với nước trong không gian theo tỷ lệ trước đó đã thí nghiệm rồi tới vào trong vườn rau nhà mình.

Lần này cậu tăng tỉ lệ nước trong không gian lên một chút vì sau khi suy nghĩ, nếu để cho những rau quả này phát triển với tốc độ bình thường ở bên ngoài sẽ mất hai đến ba tháng, thời gian sinh trưởng này quá dài.

Cho nên cậu điều chỉnh cho nó trưởng thành trong một tháng, kiểu này không quá chậm cũng không làm người khác quá chú ý.

Nếu như đến lúc đó có ai hỏi tại sao trong nhà cậu tự nhiên có nhiều rau quả như vậy mà còn trưởng thành nhanh như thế thì cậu cũng có thể nói cậu mua thẳng cây giống ở bên ngoài về trồng để không ai có thể nghi ngờ gì nữa. Suy cho cùng quả thực có rất nhiều người mua cây giống của người khác về trồng, điều này có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và rắc rối.

Mẹ Nguyên nghe thấy tiếng cũng từ trong nhà ra giúp đỡ.

Cùng lúc đó Nguyên Gia Khánh cũng nói cách kiếm tiền mà cậu nghĩ ra trong không gian cho mẹ Nguyên nhưng mẹ Nguyên nghe xong thì hơi do dự.

"Khánh Khánh, nhà chúng ta cũng đi bán đồ ăn mà còn cố ý tới chỗ bác gái bác cả của con bán, kiểu này không được tốt lắm?"

Dù mẹ Nguyên cũng không thích một nhà bác cả nhưng kiểu này thấy thế nào cũng có vẻ tranh đoạt buôn bán với người khác, chưa kể buổi chiều hai nhà còn đã cãi nhau.

Nguyên Gia Khánh nghe vậy cũng không dao động chút nào nói không chừng trong thị trấn có nhiều người còn bán nhiều loại rau quả hơn, nhà bọn họ bán rau quả cũng không nhiều thì nhà bọn họ cũng không ít, ai cũng kiếm tiền bằng năng lực của mình sao có thể nói là đoạt mối làm ăn.

Hơn nữa ở thị trấn thực sự là nơi bán rau quả tốt nhất mà gần nhà nhất, nếu xa hơn cậu sẽ phải lãng phí càng nhiều thời gian lên đường mà không quen thuộc nhiều chỗ có thể gây ra nhiều rắc rối hơn.

Cậu phân tích từng cái một cho mẹ Nguyên nghe, mẹ Nguyên nghe xong cũng thấy hợp tình hợp lý không cách nào có thể phản bác chỉ là nhiều lần nhấn mạnh ngày mai bà phải đi theo cậu.

"Vâng, một mình con không thể xử lý được đương nhiên cần mẹ giúp đỡ con."