Những Năm Tháng Tôi Tung Hoành Ở Hai Giới Âm Dương

Chương 23




Chuyện Tuân Lan là đứa tiểu tam đã gây náo loạn trên Weibo suốt một ngày.

Người xem náo nhiệt, bỏ đá xuống giếng và công khai mắng chửi nhiều vô số kể, quần chúng dạo Weibo ăn dưa cả ngày, ai mà có dè ăn đến cuối thì phát hiện mẹ nó dưa này có máu.

Gốc của bài Weibo dài thòn là được đăng từ Weibo của Tằng Linh.

Bởi vì điện thoại bị Lưu Quan Vũ theo dõi, chứng cứ Tằng Linh giữ lại được cũng không nhiều, ngoài những bức ảnh do chị Lưu gửi đến, Tằng Linh còn nhờ Phùng Nhã Nam chụp ảnh tấm lưng hiện tại của cô, vết thương rõ ràng nhất trên đó chính là vết thương sau gáy bị Lưu Quan Vũ cắn gần như muốn sứt cả thịt ra.

Đăng tải những bức ảnh này lên, còn lại đều là lời kể thuật lại trong mấy năm qua bị Lưu Quan Vũ khống chế của Tằng Linh.

Viết từ khi bắt đầu mối quan hệ của hai người, đến giai đoạn sau yêu nhau Lưu Quan Vũ dần bộc lộ ham mu.ốn kiểm soát, nhưng cô đã lầm tưởng rằng do không có cảm giác an toàn vì quá quan tâm cô; Sau khi kết hôn thì giám sát vòng bạn bè của cô, không cho phép cô nói chuyện quá nhiều với người khác, thậm chí còn quy định thời gian ra ngoài; về sau càng nghiêm trọng hơn, không cho phép cô đi làm việc, phát triển gay gắt đến mức cô thậm chí không thể ra ngoài theo ý muốn; cuối cùng khi cô không thể chịu đựng được, muốn phản kháng mà đưa ra yêu cầu ly hôn thì mới biết được mình đã bị lén chụp rất nhiều ảnh, cũng vì sự hèn nhát yếu đuối của mình nên luôn bị nó kiểm soát...

Đám quần chúng ăn dưa bị Weibo này làm cho chấn động đến mức đầu nhất thời chưa load kịp, Lưu Quan Vũ luôn đối mặt với người bên ngoài bằng vẻ dịu dàng tao nhã, bên trong thế mà là một tên biến thái điên khùng như vậy sao?! Cái gọi là ân ái ngọt ngào, một cuộc hôn nhân làm ai ai cũng hâm mộ, nhưng chân tướng bên dưới cái vẻ ấy lại khủng khiếp như vậy!

Câu chuyện qua lời tự thuật của Tằng Linh, trong câu chữ lộ sự bình tĩnh và lý trí, nhưng chính vì như thế mới càng khiến người đọc không rét mà run.

Dẫu gì Tằng Linh đã từng là một hoa đán cực nổi tiếng một thời, là người của công chúng, một minh tinh, ấy mà cô cũng sẽ gặp phải một chuyện tuyệt vọng và bất lực như vậy. Vậy nếu đổi lại là những người bình thường khác, đặc biệt là phụ nữ bình thường thì sao.

Người ta thường nói phụ nữ gả chồng là lần đầu thai thứ hai, nhất định phải lau mắt xem xét cho thật kỹ, nhưng đối mặt với một người cực giỏi ngụy trang như vậy, ai dám đảm bảo rằng mình sẽ có một đôi mắt tinh tường có thể nhìn thấu tất thảy, dự đoán tương lai chứ.

Weibo này sau đó lại được Tằng Linh share lại.

[ @Tằng Linh: Tuân Lan không phải nam tiểu tam, tôi cũng không ngoại tình trong hôn nhân. Đêm qua chỉ là tôi lại bị Lưu Quan Vũ uy hiếp một lần nữa, vì vậy tinh thần sụp đổ nên chọn cách thức cực đoan. Tôi nhảy xuống hồ muốn kết thúc tất thảy những nỗi đau đớn này, nhưng Tuân Lan tình cờ nhìn thấy nên cứu tôi ra khỏi hồ. Cảm ơn cậu, @Tuân Lan. //@Tằng Linh: Nói về bốn năm tôi bị chồng tôi là Lưu Quan Vũ kiểm soát... ]

Nhưng lúc này mọi người đều không rảnh để ý tới Tuân Lan.

Nếu như bài Weibo này của Tằng Linh gây ra rất nhiều làn sóng trên Weibo, thì khi Weibo liên quan đến Ngô Yến vừa xuất hiện, làn sóng này ngay lập tức khuấy động thành sóng gió động trời.

Nhật ký của Ngô Yến có hơn hai mươi bài viết, trong ghi chép của cô, quá trình cô bị Lưu Quan Vũ khống chế về cơ bản giống y như lời tự thuật của Tằng Linh, giữa những dòng chữ đều lộ sự tuyệt vọng làm người thở không nổi.

Trong hơn một trăm bức ảnh mà Ngô Yến lưu giữ, càng ghi lại rõ ràng Lưu Quan Vũ chẳng khác gì ma quỷ thế nào, hiển hiện ham m.uốn kiểm soát của gã từng chút một.

Cho dù trong lời kể của Tằng Linh hay trong nhật ký và hình ảnh của Ngô Yến, đều từng nhắc đến nhiều lần việc các cô đã đau khổ cầu xin Lưu Quan Vũ, cầu xin gã ta tha cho các cô, nhưng Lưu Quan Vũ lại nhẹ nhàng bâng quơ mà nói rằng các cô đừng có mơ, trừ khi các cô chết, nếu không thì suốt đời cũng đừng mong có thể thoát khỏi khống chế của gã.

Ngay khi họ nghĩ rằng đây đã là sự ác độc của lòng người mà họ không thể tưởng tượng được thì đoạn ghi âm trước khi Ngô Yến tự tử được đăng lên.

Nghe giọng nữ suy sụp khóc nức nở trong đoạn ghi âm, vô số người không khỏi cùng rơi nước mắt. Khi đoạn ghi âm bất chợt im bặt, trong lòng mọi người đều có linh cảm xấu.

Bọn họ điên cuồng lướt xuống bài Weibo dài này, gấp gáp muốn biết Ngô Yến có còn sống hay không. Nhưng lướt đến cuối cùng, chỉ có một ảnh chụp màn hình tin tức xã hội lạnh lùng hiển thị: Ngày nọ tháng nọ năm nọ trong một khu chung cư nào đó, cô gái họ Ngô đã rơi lầu bỏ mình, sau khi điều tra thì cô Ngô là tự tử, khi còn sống có mắc bệnh trầm cảm...

Bệnh trầm cảm cái đéo gì!

Rõ ràng cô ấy là bị Lưu Quan Vũ hại chết, ngay cả Tằng Linh, nếu không phải có Tuân Lan thì cũng đã bước lên vết xe đổ của Ngô Yến rồi.

Sự phẫn nộ của công chúng nhanh chóng bị khơi dậy, có người đi điều tra quá khứ của Ngô Yến và Lưu Quan Vũ; có người tức giận không kìm được đến dưới Weibo của Lưu Quan Vũ để chất vấn; có người tag cảnh sát địa phương yêu cầu điều tra chi tiết vụ này, nếu là thật, Lưu Quan Vũ đã phạm tội!

Sự việc lên men nhanh chóng, tiếng nói trên mạng ngày một lớn hơn.

Sức mạnh của cư dân mạng mạnh mẽ, càng không thể khống chế, chuyện sau đó Tuân Lan chỉ cần chờ xem diễn biến thôi, cũng đã không cần cậu làm gì thêm nữa.

Sau khi Tằng Linh đăng Weibo, lần lượt có người ra mặt chứng thực, nói năm đó Tằng Linh quả thực đột nhiên trở nên kì lạ, hẹn đi ăn cơm dạo phố cũng không đi, rồi bỗng có một ngày đột nhiên xóa bạn bè WeChat với các cô.

Người đại diện của Tằng Linh cũng đăng bài, nói sau khi Tằng Linh kết hôn thì vẫn muốn đóng phim, nhưng mỗi lần nhận kịch bản đều phải hỏi Lưu Quan Vũ trước, sau khi Lưu Quan Vũ đồng ý thì cô mới được đóng, do vậy đã bỏ lỡ rất nhiều kịch bản tốt. Người đại diện cảm thấy Tằng Linh không thể nghe lời Lưu Quan Vũ trong mọi việc được, như thế không có lợi cho sự phát triển của cô, vì lý do này mà cô đã xảy ra tranh chấp với Tằng Linh và Lưu Quan Vũ. Vì những chuyện không vui này, Tằng Linh đã đề nghị chấm dứt hợp đồng khi hợp đồng đến hạn sau một năm kết hôn, cả người đại diện lẫn công ty đều không ngăn cản.

Người đại diện rất hối hận và áy náy, nếu cô nhạy bén hơn một chút thì có lẽ đã phát hiện ra giữa Tằng Linh và Lưu Quan Vũ không bình thường.

Lúc này, một số cư dân mạng thức trắng cả đêm đã tra ra phần nào quá khứ của cô ấy và Lưu Quan Vũ dựa trên thông tin mà Ngô Yến để lại trước khi mất.

Ngô Yến không nổi tiếng như Tằng Linh, khi còn sống cô chỉ là một người mẫu ảnh, bởi vì gia đình trọng nam khinh nữ, một mình cô đến thành phố này bươn chải. Trong tình cờ quen biết Lưu Quan Vũ và hai người nhanh chóng yêu nhau.

Sau khi cô và Lưu Quan Vũ yêu nhau được nửa năm, cô dần dần biến mất khỏi vòng bạn bè mà cô từng có, cùng những lời mời mà luôn không được trả lời, giữa bạn bè ít nhiều cũng nảy sinh tranh chấp vì sự châm ngòi của Lưu Quan Vũ, giữa đôi bên không còn liên lạc với nhau nữa.

Lần tiếp theo các bạn bè của Ngô Yến nghe tin của Ngô Yến, đó là sau khi cô tự tử. Bởi vì cảnh sát xác minh rằng đó là tự tử do trầm cảm, cho nên các cô cũng không thấy có gì kỳ lạ, chỉ tiếc thương Ngô Yến còn trẻ đã mắc phải căn bệnh như vậy rồi phí hoài bản thân mình.

Ai có thể ngờ rằng bệnh trầm cảm của Ngô Yến và thậm chí cái chết của cô đều là kết quả của việc bị người khác kiểm soát chứ.

Nguyên đêm nay, trên Weibo vẫn luôn tranh cãi ồn ào.

Vì bị cảm, Tuân Lan uống thuốc nên ngủ rất sớm, cũng không dùng Weibo nhiều. Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, người đã tốt hơn rất nhiều, đồng thời Ngô Yến cũng mang đến một tin vui.

Lưu Quan Vũ bị cảnh sát bắt đi.

Theo Ngô Yến kể thì, tối hôm qua khi Tằng Linh đăng Weibo, Lưu Quan Vũ đã chú ý ngay, cũng lập tức cùng người đại diện chuẩn bị thanh minh.

Lúc đó, mặc dù Lưu Quan Vũ có chút lo lắng, nhưng Ngô Yến nhìn ra gã thật sự cũng không sợ, bởi vì gã biết rõ mấy năm nay Tằng Linh bị gã giám sát chặt chẽ, căn bản không lưu được chứng cứ gì cả.

Khi ấy Ngô Yến đang đứng bên cạnh gã, nghe gã nói chuyện với người đại diện về phương thức đổi hướng dư luận, chính là đánh chết cũng không thừa nhận mình từng khống chế Tằng Linh, cũng không thừa nhận chuyện mình cắn Tằng Linh thời gian dài. Dù sao cũng cần phải tránh nặng tìm nhẹ, đồng thời tìm một nhóm thủy quân bôi đen Tằng Linh để che mắt công chúng, để gã có thể tùy tiện tẩy trắng là sẽ không còn chuyện gì. Sau đó gã ta sẽ giữ im lặng một thời gian, chuyện này rồi sẽ trôi qua nhanh chóng, sau đó gã ta sẽ có thể giống như trước, nên đóng phim thì đóng phim, nên kiếm tiền thì kiếm tiền, sẽ không còn ảnh hưởng gì nữa.

Trên thực tế, nếu không phải chứng cứ Ngô Yến để lại quá nhiều thì chỉ với mỗi Tằng Linh thì quả thật không thể làm gì Lưu Quan Vũ, rồi cuối cùng sự việc có lẽ sẽ phát triển như Lưu Quan Vũ nói.

Nhưng bây giờ Lưu Quan Vũ có dính líu đến mạng người, tuyệt đối sẽ không có cơ hội chuyển mình. Ngay sau khi chuyện của Ngô Yến được tung ra, Lưu Quan Vũ đã biết mình xong rồi, gã ta thức trắng đêm, liên tục gọi điện tìm luật sư đáng tin cậy.

Nhưng phạm tội là phạm tội, Lưu Quan Vũ đã được định sẵn là không thể thoát khỏi cảnh ngục tù. Cảnh sát cũng không dám xem nhẹ việc này, sau một đêm gấp rút xác minh và điều tra, vào lúc rạng sáng đã ập đến bắt Lưu Quan Vũ đi, và nhanh chóng đưa ra thông báo giam giữ trên Weibo.

Tuân Lan lên Weibo lướt thông báo một lượt, bên dưới đều là bình luận chờ thông báo chi tiết cùng hy vọng Lưu Quan Vũ sớm chịu trừng trị.

Quần chúng khắp Weibo vui mừng khôn xiết, khi Tuân Lan gặp Tằng Linh cũng nói với cô một tiếng: “Chúc mừng.”

“Cảm ơn.” Vẻ mặt Tằng Linh đã nhẹ nhõm hơn, rời khỏi sự khống chế của Lưu Quan Vũ, lần đầu tiên Tằng Linh mới phát hiện không khí bên ngoài ấy mà tự do và trong lành như thế.

Nếu không có chuyện gì bất ngờ, từ nay về sau Lưu Quan Vũ sẽ phải ngồi mọt gông trong đó, còn nữ trợ lý giúp đỡ kẻ ác kia cũng sẽ bị trừng phạt thích đáng.

Đi cùng với Tằng Linh là người đại diện cũ của cô, cô ấy đã ngồi máy bay chạy đến từ sáng sớm. Bọn họ cũng gặp các fans đã ngồi chờ ở đoàn phim từ sớm, một số là fan Tuân Lan, phần lớn đều là fan cũ của Tằng Linh.

Những năm gần đây, vì Tằng Linh im hơi lặng tiếng không xuất hiện nên không còn nhiều người hâm mộ ở lại lắm. Vì chuyện của Lưu Quan Vũ, các fans lại lần nữa tập hợp lại để cùng góp sức lên án với Tằng Linh và Ngô Yến. Nhìn thấy Tằng Linh gầy gò, rất nhiều cô gái đều không khỏi bật khóc. Cùng là phụ nữ, các cô càng có thể đồng cảm với Tằng Linh, thực lòng chân thành cảm thấy đau lòng vì cô.

Tằng Linh đã có cảm giác đang dần sống lại, bây giờ qua cơn mưa trời lại nắng, cô cảm thấy không có thời điểm nào tốt hơn bây giờ, hiện tại cô còn có thể an ủi ngược lại những cô gái này.

Sau khi Tuân Lan chào hỏi người hâm mộ của mình, lại cảm ơn người hâm mộ của Tằng Linh vì những món quà cảm ơn họ nhiệt tình đưa tới.

Đưa quà cho Tiểu Chu để y ôm về xe, Tuân Lan và Kỳ Niên đi đến trường quay trước, khi vô tình bắt gặp sự ấm áp bộc lộ trong mắt Kỳ Niên, Tuân Lan hơi ngạc nhiên, sau đó mỉm cười nói: “Anh cũng rất vui đúng không?”

Bản thân Kỳ Niên lại sững sờ một lát, giống như không nhận ra được cảm xúc của mình, giây sau mới phản ứng lại: “Chắc là vậy.”

Dù sao nhìn thấy Tằng Linh như tái sinh lần nữa, nở nụ cười không chút bận lòng, cảnh tượng cùng khóc rồi cùng mỉm cười với những fan hâm mộ kia, Kỳ Niên cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp. Có chút xa lạ, lại có một chút thoải mái khiến người ta không khỏi muốn hồi tưởng lại.

Anh hầu như không bao giờ có cảm xúc như vậy.

Những người khác đều nói anh có kỹ năng diễn xuất cao và diễn xuất tốt, nhưng bản thân anh biết, hầu hết các vai diễn anh đóng đều có cảm xúc thiên về hướng nội.

Anh đã từng thử vai một nhân vật, trong cảnh đó sẽ diễn giải niềm vui vẻ của nhân vật thông qua một cảnh quay cười. Nhưng trong lúc thử vai, Kỳ Niên phát hiện mình không cười được. Không phải không thể cười, mà là cho dù anh cười như thế nào thì cảm giác đều không hợp.

Lúc đó đạo diễn nói nụ cười của anh chỉ là ở mặt ngoài, vẫn chưa chạm đến nội tâm nhân vật trong kịch bản, niềm vui vẻ mà anh thể hiện qua nụ cười cứ như là giả vờ, lần diễn xuất này của anh xấu hổ vô cùng.

Vào thời điểm đó anh chỉ mới tiếp xúc với diễn xuất không lâu, đạo diễn nói do anh còn thiếu kinh nghiệm và sự từng trải cần có, rồi cũng không nói thêm gì nữa.

Sau khi Kỳ Niên trở về, anh thử diễn lại cảnh đó, anh đối diễn với gương, xem video đã quay lại rất nhiều lần. Sau đó anh cho ra kết luận, đạo diễn nói đúng, quả thực không đâu vào đâu.

Nhưng cũng nhờ cảnh diễn này mà Kỳ Niên nhận ra đằng sau việc mình không thể cười càng ẩn chứa nhiều khó khăn hơn, chẳng hạn như anh khó có thể có loại cảm xúc chạm đến nội tâm nhân vật trong kịch bản, khiến mình cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng như đạo diễn nói.

Anh dạy Tuân Lan bắt đầu diễn xuất từ bài mẫu, điều đầu tiên mô phỏng theo là đủ kiểu khóc, trong khi bản thân anh, điều đầu tiên mô phỏng theo lại là đủ kiểu

cười.

Anh nghiên cứu tất cả các loại biểu cảm và phản ứng lúc cười, luyện tập lặp đi lặp lại hàng trăm ngàn lần, bây giờ việc cười của anh trong diễn xuất đã suôn sẻ dễ dàng, muốn là làm được.

Bây giờ, không ai có thể nhìn ra dấu vết anh mô phỏng theo, nhưng điều này vẫn không thay đổi được sự thật là Kỳ Niên sẽ không cười.

Kỳ Niên bỗng có chút tiếc nuối, giá như vừa rồi biểu cảm của anh được ghi lại thì tốt rồi, như vậy để anh có thể nhìn xem biểu cảm của anh khi thật sự vui vẻ sau khi thoát khỏi rập khuôn sẽ như thế nào.

Lời tác giả:

Tuân Lan: A Niên, cười một cái đi!

Kỳ Niên:… Hử?

Tuân Lan: Chồng ơi, cười một cái nào!

Kỳ Niên: ^_^