Những Năm Tháng Tôi Tung Hoành Ở Hai Giới Âm Dương

Chương 101




Sự xuất hiện đột ngột của ông cụ Trình suýt nữa khiến Trình Thái hồn vía lên mây, hắn cố giả vờ bình tĩnh mà nở một nụ cười cứng nhắc, nói: "Ông nội, ông trở về khi nào vậy ạ?"

Ông cụ Trình dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, nói: "Tôi không đi ra ngoài..."

"Vậy sao chú Lưu lại nói ông ---" Trình Thái chợt nín bặt, nhìn sang chú Lưu đang đứng ở cửa.

Vừa nãy hắn trở về, chú Lưu đã chào hỏi và nói với hắn rằng ông cụ đã đi ra ngoài, hắn khi ấy vậy mà không nghi ngờ, càng không tự đi xác nhận lại mà đến thẳng thư phòng của hắn với Phí Đức Minh.

Trình Thái đã hiểu chú Lưu cố ý nói như vậy, là hắn bị lừa.

Tại sao chú Lưu phải lừa hắn như vậy? Là ai bày mưu đặt kế?

Ánh mắt Trình Thái hoảng loạn khôn cùng, sắc mặt trở nên tái nhợt càng thêm khó coi, cả người căng thẳng, hắn thử hỏi: "Ông nội, vừa rồi cháu với chú Phí nói chuyện trong thư phòng, ông, ông có nghe thấy không?"

Ông cụ Trình ban đầu không trả lời hắn mà đi vào thư phòng, lấy ra một máy nghe lén nhỏ từ mặt bàn dưới bàn làm việc trước mặt bọn họ, sau đó nói: "Tôi không chỉ nghe thấy, mà tôi còn ghi âm lại."

Nhìn thấy máy nghe lén trông quen thuộc kia, môi Trình Thái run rẩy, khó có thể tin: "Ông nội, ông nghe lén cháu?!"

Ông cụ Trình nói kèm tức giận: "Cậu có thể nghe lén tôi, tôi nghe lén lại cậu thì sao không được!"

Đồng tử Trình Thái run lên, hắn không ngờ ông cụ Trình cũng đã biết chuyện bị hắn nghe lén rồi. Mồ hôi lạnh trên mặt hoàn toàn rơi xuống, Trình Thái giải thích: "Ông nội, cháu, cháu chỉ sợ quá, ông thích anh cả như vậy ---"

"Cho nên, chỉ vì sợ hãi mà cậu đã đầu độc hại tôi." Ông cụ Trình ngắt lời hắn ta một cách không khách sáo, "Thậm chí mưu toan giết anh cả cậu một lần nữa?"

"Không, không phải..." Trình Thái bất lực lắc đầu, nhưng hắn phát hiện cho dù hắn muốn giải thích, thế nhưng cũng không biết nói bắt đầu từ đâu.

Ông cụ Trịnh cũng chỉ nhìn hắn một cách lạnh lùng, như thể đang im lặng chế giễu, tựa hồ muốn xem hắn bịa như thế nào.

"Ông, ông cụ..." Phí Đức Minh cũng toát mồ hôi lạnh đầy đầu, gã lẩm bẩm muốn nói gì đó, nhưng đối diện ánh mắt sắc bén như lưỡi dao băng của ông cụ Trình, mọi sự ngụy biện đều bị chặn lại trong cổ họng.

Ông cụ Trình đưa thiết bị nghe lén đó cho viên cảnh sát dẫn đầu, nói: "Tiếp theo đành làm phiền mọi người."

Vị cảnh sát đó nói: "Đây là nhiệm vụ, công việc thuộc bổn phận mà."

Ánh mắt đều khóa chặt trên người Trình Thái và Phí Đức Minh từ đầu đến cuối.

Ông cụ Trình nói tiếp: "Ngoài chuyện tôi bị hạ độc và vụ tai nạn xe mà họ lên kế hoạch vừa rồi, tôi còn muốn điều tra lại vụ tai nạn giao thông của cháu trai lớn của tôi năm đó. "

Trình Thái đã cả người không ổn khi thấy cảnh sát xuất hiện, nghe thấy lời này, hắn ta kinh hoảng kéo quần áo của ông cụ Trình, giọng nói lộ sự sợ hãi: "Ông nội, ông gọi cảnh sát đến làm gì vậy? Ông gọi cảnh sát ư?"

Ông cụ Trình rút quần áo ra khỏi tay Trình Thái một cách lạnh nhạt, sau đó lấy một tập văn kiện từ trong tay quản gia ném lên mặt Trình Thái, "Tôi không nhận nổi tiếng ông nội này của cậu!"

Trình Thái luống cuống tay chân tiếp được văn kiện, vô thức quét qua, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tiêu đề với bốn chữ "giám định họ hàng". Hắn tức thì cứng đờ, sau khi nhận ra đây là cái gì, trực tiếp nhìn vào kết quả giám định cuối văn kiện: Loại trừ hắn và ông cụ Trình là quan hệ bên họ nội.

Phí Đức Minh nhìn Trình Thái vẻ mặt tuyệt vọng, rút văn kiện qua tự mình đọc, cuối cùng vẻ mặt cũng run rẩy dữ dội. Trước đó khi Lại Lệ San nói Trình Thái là con gã, gã và Trình Thái cũng bí mật làm xét nghiệm ADN, vì vậy gã và Trình Thái đều biết rất rõ bảng giám định và kết quả này đại diện cho điều gì.

Phí Đức Minh còn cố gắng giãy giụa lần cuối cùng: "Ông cụ, mọi chuyện không phải như ông nghĩ đâu! Kết quả này nhất định là kiểm tra sai rồi! Trình Thái từ nhỏ là ngài nhìn lớn lên, sao cậu ấy có thể không phải cháu trai ngài được!"

Da mặt ông cụ Trình hơi giật giật.

Phí Đức Minh nói đúng, Trình Thái là do ông nhìn lớn. Nếu như trước kia ông biết Trình Thái không phải cháu ruột của mình, mặc dù nhà họ Trình không thể giao lại cho Trình Thái, nhưng tóm lại cũng sẽ không đối xử tệ bạc với hắn.

Nhưng sai là sai ở Trình Thái vậy mà ngoan độc như thế, bởi vì Trình Thái không chỉ muốn hạ độc hại chết ông, mà còn nhiều lần lên kế hoạch tai nạn xe để chuẩn bị hại chết Kỳ Niên.

Cho nên, đừng nhìn dáng vẻ tâm vững như sắc của ông cụ Trình, trên thực tế, ông còn không thể chấp nhận được kết quả này hơn ai hết. Điều này có nghĩa việc bồi dưỡng Trình Thái và trả giá tình cảm với Trình Thái của ông trong nhiều năm qua đều thành một trò cười.

Ông cụ Trình nhắm mắt, nhắc nhở bọn họ: "Còn có một phần văn kiện khác, các người đọc chưa?"

Phần văn kiện đó là giấy giám định huyết thống giữa Phí Đức Minh và Trình Thái, 99,9%, quan hệ cha con vô cùng xác thực.

Khi Trình Thái nhìn thấy kết quả giám định này, rốt cuộc có cảm giác hơi thở không nổi, ngay cả tay chân cũng trở nên bủn rủn.

Phí Đức Minh cũng không khá hơn là bao, ông cụ Trình không nói gì nữa, giao hai người này cho cảnh sát, xoay người đi về thư phòng của mình. Bóng lưng ông khọm xuống, chỉ ngắn ngủi hai ngày, sự cứng cỏi khỏe mạnh trên người đã biến mất không thấy, trông ông già đi rất nhiều.

Cảnh sát đi về phía Trình Thái, "Trình Thái, Phí Đức Minh, hiện tại chúng tôi nghi ngờ các anh âm mưu đầu độc ông Trình, mong anh hợp tác điều tra với chúng tôi."

"Không! Ông nội!" Trình Thái nhấc chân đuổi theo ông cụ Trình muốn giải thích thêm gì, nhưng còn chưa chạy đến cửa thì đã bị cảnh sát chặn lại, "Các người buông tôi ra! Ông nội, giấy giám định là giả, là giả!"

So với Trình Thái giãy giụa quyết liệt, thì Phí Đức Minh thành thật hơn rất nhiều.

Quanh năm giao tiếp với đủ loại người, gã biết rất rõ cục diện hiện tại đã định, không phải vài câu ngụy biện là có thể thay đổi, thà an tĩnh chấp nhận thực tế cho rồi.

Bây giờ gã ta chỉ thấy may mắn, mặc dù hạ độc là sự thật, chuẩn bị hại Kỳ Niên cũng là sự thật, nhưng cũng may thay vẫn chưa gây ra hậu quả không thể cứu vãn gì. Cho dù cuối cùng phải bị kết án, hẳn gã cũng không bị kết án bao nhiêu năm.

Phí Đức Minh nghĩ như vậy, lại hoàn toàn không nghĩ tới gã là một người ngoài liên hợp với con trai mình tu hú chiếm tổ muốn chiếm nhà họ Trình làm của riêng, điều này sẽ khiến ông cụ Trình suýt nữa chết trong tay bọn họ phẫn nộ đến cỡ nào.

Gọi cảnh sát chỉ là một biện pháp pháp luật mà ông cụ Trình cần phải thực hiện, nhưng điều đó không có nghĩa là sự trả thù của ông sẽ kết thúc ở đây, tai ương ngục tù chỉ là khởi đầu cho sự đau khổ của Phí Đức Minh.

Đây cũng coi như một sự an ủi đối với Tống Lan Anh.

Cái chết của Tống Lan Anh thoạt trông rất bình thường, thi thể cô được hỏa táng cũng đã trôi qua hơn một năm, căn hộ nơi cô sống với Phí Đức Minh lúc sinh thời cũng đã được bán, cũng không còn tí ti bằng chứng Phí Đức Minh mưu hại cô. Nếu không có Tuân Lan, có lẽ cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Phí Đức Minh lặp lại thủ đoạn cũ, sau khi mưu hại chết ông cụ Trình, rồi trở thành cha của gia chủ tân nhiệm của nhà họ Trình, sống cuộc sống càng sung sướng hơn trước.

Cho nên đối với Tống Lan Anh mà nói, bề ngoài có vẻ cô giúp Tuân Lan bọn họ, nhưng từ một góc độ nào đó, thực ra là cô nhờ họ giúp cô trút giận.

Phí Đức Minh quả thực không nhận được bất kỳ quả báo nào trên chuyện của cô, nhưng có thể phá hỏng kế hoạch của gã ta và nhìn gã bị cảnh sát bắt giữ cũng đủ khiến Tống Lan Anh cảm thấy cực kì dễ chịu.

Sau nữa, khi Phí Đức Minh bị kết án tù, Tống Lan Anh đã đến gặp Tuân Lan một lần, nói ông cụ Trình bảo người cho Phí Đức Minh ăn đậu phộng mỗi ngày, cho gã ăn tới khi nào ra tù mới thôi.

Tuân Lan không tỏ ý kiến, chỉ nghĩ ước muốn không ăn đậu phộng cả đời này của Phí Đức Minh có lẽ không thể thành hiện thực được rồi, phỏng chừng kiếp sau sau khi đầu thai nhìn thấy đậu phộng sẽ nôn luôn.

Những suy đoán trên mạng về việc liệu Trình thị và Tập đoàn Giai Mộc có đánh nhau hay không đang lúc sôi sục, rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào Kỳ Niên và Trình thị, vì vậy chuyện Trình Thái bị bắt căn bản không giấu được.

Cũng không có một thông báo cụ thể về việc này, nhưng một số đại V tương đối có tiếng nói trên Weibo lần lượt xuất hiện đưa tin, điều này phần nào chứng minh tính xác thực của chuyện này. Bằng chứng trực tiếp nhất là cổ phiếu của Trình thị vẫn luôn giảm.

Ngày hôm sau sau khi Trình Thái bị bắt, ông cụ Trình đã đến biệt thự Vân Sơn một chuyến. Ông biết rõ kêu Kỳ Niên qua là không thể nào nên chỉ đành đích thân đến đây.

Ông đến đây chỉ có một mục đích, đó chính là để Kỳ Niên tiếp quản Trình thị.

Ông cụ Trình chỉ có duy nhất một người con trai, còn đã mất sớm. Cháu trai cháu gái thì thật ra không ít, nhưng ông đều không vừa mắt nên cũng sẽ không buồn bồi dưỡng. Khó lắm bồi dưỡng ra được một Trình Thái hơi có đủ tư cách, nhưng kết quả không phải giống của nhà họ Trình.

Còn Kỳ Niên người thuộc "chính thống" của nhà họ Trình là chủ tịch tập đoàn Giai Mộc đang trên đà phát triển mãnh liệt, hiện tại điểm nào cũng hợp tâm ý ông, nhưng đã sớm tách khỏi nhà họ Trình.

Có điều, mặc dù Kỳ Niên đã sớm nói anh sẽ không trở về nhà họ Trình, nhưng ông cụ Trình cảm thấy với lợi ích trước mắt và một tập đoàn lớn như nhà họ Trình, rất khó có ai không động lòng. Cho nên khi tinh lực của ông ngày càng cạn kiệt thì Trình Thái lại xảy ra chuyện, khiến Trình thị không có ai tiếp quản, ông cụ Trình ôm suy nghĩ này lại đến đây gặp Kỳ Niên lần nữa.

Thậm chí, ông còn nói rõ thái độ của mình trước, rằng ông không ngăn mối quan hệ giữa Kỳ Niên và Tuân Lan nữa.

Những lời này thật sự khiến Tuân Lan bật cười, cậu cảm thấy ông cụ Trình vẫn còn có chút không rõ tình hình, bây giờ là ông đang xin Kỳ Niên tiếp quản Trình thị, chứ không phải Kỳ Niên xin tiếp quản Trình thị. Nói ra lời này cứ như thể ông đang hào phóng bố thí cho bọn họ vậy.

Tuân Lan đã nói từ lâu rằng Kỳ Niên là người dịu dàng, nhưng sự dịu dàng này của anh sẽ không dành cho bất kỳ một ai trong nhà họ Trình, cho nên chuyến đi này của ông cụ Trình đã định sẵn chỉ có thể vô ích.

Ông cụ Trình đã rời đi hiện tại vẫn không biết Kỳ Niên và Tuân Lan đã lợi dụng tình hình hỗn loạn do việc Trình Thái bị bắt mà bắt đầu ra tay với Trình thị.

Đến khi ông nhận ra được thì Trình thị đã hoàn toàn sụp đổ.

Trình Tri Huệ đồng dạng cũng biết Kỳ Niên ở sau lưng hạ độc thủ, lúc đó trực tiếp ngã quỵ, lộ ra vẻ ác độc và cay nghiệt chưa từng che giấu trước mặt Kỳ Niên, chứng thực tích V vàng trên Weibo rồi đăng một bài dong dài không ngớt, mắng Kỳ Niên từ đầu đến chân.

Tính cách của Trình Tri Huệ tệ như vậy thật ra cũng có nguyên nhân.

Cô ta là con gái ruột của ông cụ Trình, nhưng trước giờ đều không được phép can thiệp vào công việc kinh doanh của Trình thị, nhưng Trình Thái --- một đứa con riêng lại có thể được ông cụ chọn làm người kế nghiệp mà bồi dưỡng; nhà họ Trình nhiều tài sản như vậy, cô ta càng chỉ có thể được chia một chút, Lại Lệ San một đứa bồ nhí dựa dẫm vào con trai, tương lai có khả năng còn sống tốt hơn cô ta.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Trình Tri Huệ chán ghét Lại Lệ San như vậy, không chỉ vì cô ta nghi ngờ lúc đó bà ta ngoại tình với Phí Đức Minh, mà còn vì sự mất cân bằng trong lòng cô ta.

Những cay nghiệt của cô ta đối với Kỳ Niên đều bắt nguồn từ điều này.

Rõ ràng Kỳ Niên cũng không quay về thăm ông cụ Trình nhiều năm như vậy, nhưng lại dễ dàng có được năm phần trăm cổ phần công ty. Đó là điều cô ta nghĩ cũng không nghĩ được, anh còn ra vẻ chẳng hiếm lạ.

Tất nhiên, Trình Tri Huệ cũng ghét ông cụ Trình. Cô ta ghét ông trọng nam khinh nữ, vậy nên cố tình "mời" Tuân Lan và Kỳ Niên đến nhà lớn nhà họ Trình vào ngày tổ chức tiệc mừng thọ, chính là muốn nhìn bọn họ và ông già Trình chán ghét nhau, như thế miễn cưỡng có thể làm dịu sự mất cân bằng trong lòng cô ta.

Nhưng những gì cô ta có thể làm và dám làm cũng chỉ gói gọn bấy nhiêu. Cô ta cũng không phải muốn cố ý chọc ông cụ Trình tức chết như Tuân Lan nói ngày hôm đó, cô ta thực ra ước gì ông cụ Trình sẽ sống mãi mãi, như thế Trình Thái không thể tiếp quản công ty, cô ta cũng có thể cố hết sức kiếm lợi từ ông cụ Trình nhiều nhất có thể.

Sau chuyện của Trình Thái, ông cụ Trình chịu đả kích này thân thể cũng cực kì không ổn, công ty cũng như rắn mất đầu. Khi những người khác đều sức đầu mẻ trán vì thế, Trình Tri Huệ lại là người vui mừng nhất.

Cô ta cảm thấy ngày tháng tốt đẹp của mình cuối cùng đã đến, vì vậy cô ta cố sức bình sinh đi thuyết phục ông cụ Trình, cuối cùng cũng có thể vào công ty.

Chỉ là nhiều năm như thế chuyện cô ta quen thuộc nhất là ăn nhậu chơi bời như thế nào, cô ta không hề có tí kinh nghiệm gì đối với công việc chứ đừng nói đến năng lực. Cô ta chỉ có một trái tim không cân bằng còn có thể nói nặng một chút.

Tình trạng của công ty ngày càng kém, nhưng cô ta lại không tìm ra nguyên nhân. Cho dù có tìm được dưới sự nhắc nhở của người khác, song hoàn toàn bó tay hết cách.

Cho đến khi tình trạng của công ty ngày càng trở nên tồi tệ hơn, cuối cùng bọn họ đã khóa được thủ phạm gây ra tất cả những điều này --- Tập đoàn Giai Mộc.

Ngay lúc đó, Trình Tri Huệ quả thật tức giận đến đầu bốc khói, hai mắt tối sầm.