Những Năm Tháng Cùng Mosaic Tương Thân Tương Ái

Chương 1: Một ngày làm anh (1)




- Hệ thống: Ký chủ này có phong cách làm việc thanh liêm -

Gió lớn trên sân thượng nổi lên thổi thẳng vào mặt tạo cảm giác đau nhức như bị dao cứa. Nhân viên quản lý đã sớm buồn ngủ mê man, ngồi ở phía sau bàn gật lên gật xuống chẳng khác gì con gà mổ thóc, mãi cho đến khi nghe thấy có tiếng cửa sắt bị đẩy ra thì mới mở to mắt lần nữa.

"Học sinh lớp nào?" Ông hỏi, "Không được phép lên trên sân thượng, đây là khu cấm!"

Nhưng còn chưa kịp nói xong thì ông đã cảm giác có gì đó không đúng —— đến đây không phải là một học sinh trong trường mà là một người đàn ông mặc đồ đen có thân hình cao lớn, khoảng chừng 27 28 tuổi. Đường xương quai hàm của người này gọn gàng sắc nét, khắp người tràn đầy không khí im lặng đầy áp lực, nghe thấy giọng nói của ông thì đột ngột nhìn về phía ông.

Nhân viên quản lý hoảng hốt cảm thấy bản thân như đang nhìn thấy một con báo chạy ra từ trong rừng rậm, chỉ là trong mắt của con báo đó tràn ngập vẻ đau thương.

"Không được vào?" Người đàn ông trầm giọng hỏi.

Nhân viên quản lý không biết bản thân tự dưng bị làm sao nữa, khi đối diện với tầm mắt đen kịt kia thì giống như ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ khiến cho cả người chếnh choáng say sưa. Ông mờ mịt chớp mắt mấy cái, trả lời lại theo bản năng: "Có thể..... Có thể đi vào......"

Ông tránh đường, người đàn ông mặc đồ đen đang ôm quần áo trong lòng bước chân tiến vào.

Mãi cho đến khi hắn đi lướt quan người nhân viên quản lý, nhân viên quản lý mới thoáng nhìn thấy một phần ngón tay nhỏ bé tinh tế lộ ra bên dưới lớp áo khoác ngoài, vô cùng trắng trẻo nhưng cũng có vẻ tái nhợt của ốm đau, không lộ ra chút màu máu nào —— ông giật mình nhận ra rằng, thứ người này ôm trong ngực không phải quần áo gì cả, mà là người!

Rõ ràng là một con người!

Ông cứng họng, ánh mắt dịch chuyển theo từng chuyển động của người đàn ông, người đàn ông nhẹ nhàng cởi bỏ áo khoác xuống, trải nó trên mặt đất, khuôn mặt của người bên trong cũng chậm rãi lộ ra.

Đó là một gương mặt thanh tú, bên má phải có một lúm đồng tiền nhàn nhạt, rất dễ khiến cho người khác nảy sinh thiện cảm.

Thanh niên có lúm đồng tiền đó dựa vào lòng của người đàn ông, đưa mắt nhìn xuống sân thể dục bên dưới, thấp giọng thì thào: "Lại là mùa thu à....."

Người đàn ông im lặng không hề lên tiếng, càng quấn chặt quần áo bao quanh người y hơn.

Thanh niên nở nụ cười.

"Còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?" Y chỉ về phía bên kia sân thượng, lúm đồng tiền trên mặt như ẩn như hiện, "Cũng là vào mùa thu, khi đó em vẫn còn mặc chiếc áo khoác đen ngớ ngẩn đó, trông giống như Batman ấy."

Người đàn ông không bình luận gì cả, chỉ cúi đầu xuống, dùng tay vuốt những lọn tóc lòa xòa trên trán y.

Thanh niên cười cười, lại bắt đầu ho khan một cách mãnh liệt, cơ thể y bắt đầu co giật, nhân viên quản lý trợn trừng mắt nhìn vệt máu đỏ thấm bắn tung tóe ra trong không khí.

"A Liệt....."

"Không được đi," người đàn ông đột ngột nhanh chóng ôm chặt lấy thắt lưng của y, hai mắt bị tơ máu phủ kín đỏ bừng lên, "Em vẫn chưa đồng ý đâu, sao anh có thể đi được chứ?"

"Chính em đã đồng ý với anh rồi cơ mà," thanh niên nhẹ giọng nói từng câu từng chữ một, "Em phải từ bỏ suy nghĩ muốn hủy diệt thế giới ở trong đầu đi, phải làm một người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội khoa học hợp quy cách....."

Nhân viên quản lý: ".........."

Cái gì cơ?

Đầu óc hai người này có bệnh à?

Lại còn buông tha thế giới để trở thành người nối nghiệp hợp cách của chủ nghĩa xã hội khoa học hả, vậy thì cậu thật sự rất tuyệt vời đấy, có muốn tôi trao tặng cho cậu một huy chương màu đỏ thẫm không?

Người đàn ông nhắm chặt mắt lại.

Máu phun ra ngày càng nhiều hơn, thắt lưng của thanh niên đột ngột mềm nhũn hẳn xuống, không nhịn nổi bắt đầu nôn ra máu thêm lần nữa khiến chiếc áo màu đen của người đàn ông càng bị thấm sâu hơn. Y gắng gượng mở mắt, sức sống đang dần bị bòn rút đi từng chút một, túm chặt lấy góc áo người đàn ông, "Em phải đồng ý với anh....."

Đôi mắt người đàn ông trở nên đỏ hoe, giọng nói của hắn dường như bị chặn lại.

Nửa ngày sau hắn mới chậm rãi gật đầu.

"Được."

Ngay trong nháy mắt đó, người thanh niên từ từ nhắm mắt lại.

【Tiến độ nhiệm vụ cứu vớt thế giới 98 —— tiến độ 99 —— tiến độ 100 —— 】

Âm thanh máy móc vang dội trong đầu y.

Thanh niên vui mừng thở dài một hơi nhẹ nhõm, chuẩn bị rút linh hồn của mình ra để chết một cách chính thức. Y có thể biến một kẻ tiềm ẩn có khả năng hủy diệt thế giới trở thành một người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội khoa học đạt tiêu chuẩn, cái cảm giác thành tựu không gì sánh kịp này khiến y sướng đến mức muốn bay lên.

Nhưng mà trong nháy mắt đó, rủi ro đã lập tức phát sinh!

Một âm thanh cảnh cáo chói tai vang lên, điên cuồng đấm thẳng vào đại não y.

【Chú ý! Chú ý! Tiến độ nhiệm vụ giảm xuống! 】

.............Cái gì hả?

【Tiến độ nhiệm vụ cứu vớt thế giới 100 —— tiến độ 99 —— tiến độ 98 —— 】

.......Từ từ đã nào, sao có thể như thế!

【Tiến độ nhiệm vụ cứu vớt thế giới 20 —— tiến độ 19 —— 】

Này này này, đợi chút đã ——

【Tiến độ nhiệm vụ cứu vớt thế giới ——】



【0. 】

【Nhiệm vụ thất bại. 】

【Sắp tiến vào nhiệm vụ ngược tra hàng loạt, xin mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng. 】

Người đàn ông ở trên sân thượng ôm chặt thi thể kia vào lòng, mở to đôi mắt nhìn thế giới này. Chút ấm áp còn lại cuối cùng trong lòng hắn cũng bị lấy đi rồi, hắn đưa mắt nhìn ánh đèn điện của vạn nhà đang dần sáng lên, trái tim như rơi vào trong hầm băng.

Một lúc lâu sau, môi hắn cong lên, mỉm cười.

"Chắc anh sẽ rất tức giận khi biết em lừa anh nhỉ?"

Giọng hắn trở nên nhẹ nhàng, giống như bị một bàn tay vô danh dứt khoát đập vỡ trong gió.

"Nếu tức giận thì hãy quay về dạy dỗ em đi."

Nhưng người thanh niên trong ngực vẫn không hề nhúc nhích, không còn sự sống.

Ý cười của người đàn ông càng trở nên sâu hơn.

"Anh đã không thể mở mắt ra ——"

"Em còn cần thế giới này làm cái gì?"

Nhân viên quản lý đè chiếc mũ đang đội trên đầu lại, trong cơn hốt hoảng nhận ra hình như gió lại lớn hơn trước. Nó đang ra sức thét gào, khóc ra máu, giống như một con mãnh thú đang gào thét dữ dội.

Người đàn ông nhìn thế giới này giống như đang nhìn một con kiến không tên tuổi.

"Hãy chôn cùng với anh ấy đi," hắn nhẹ nhàng nói, "Bọn mày đó."

- --------

Khấu Thu bị ném vào trong một thế giới mới, chuyện đầu tiên y làm chính là điên cuồng lay động rung chuyển hệ thống ở trong đầu mình.

【Vì sao lại thất bại? 】Y thực sự sụp đổ mất thôi, gào thét nói, 【Tao đã mất tận 12 năm, vất vả mãi mới có thể kéo được đứa trẻ này trở về từ trên con đường hủy diệt thế giới!!! 】

Có trời mới biết rằng đối tượng nhiệm vụ lần này khó lừa đến mức nào, từ nhỏ đã phải chịu không ít bắt nạt ức hiếp, nội tâm còn đen tối như mực, đã thế lại còn có siêu năng lực mà chỉ điện ảnh Marvel mới có, mỗi giây mỗi phút đều muốn đi chết cùng với cả thế giới. Một thanh niên ngũ giảng tứ mỹ đầy tốt đẹp như Khấu Thu đã phải tốn sức chín trâu hai hổ, sau đó còn tận tâm tưới tắm cho đóa hoa sen lòng dạ hiểm độc này, mãi mới có thể đưa đứa trẻ này đi lên con đường đúng đắn của lòng yêu nước, cống hiến, liêm chính và thân thiện, đến cả một đóa hoa ven đường cũng chưa dám vặt bao giờ đâu đấy.

Bay giờ thì tốt rồi, y đã xoát đầy điểm giá trị nhiệm vụ rồi, ngay cái lúc y chuẩn bị rời đi thì cái thằng nhóc hư đốn này lại khiến cho điểm giá trị nhiệm vụ rơi tụt xuống!

Lại còn CMN về 0 cơ chứ!

Rốt cuộc là vì sao?!!

Hệ thống cũng tủi thân lắm chứ.

【Việc này đâu thể trách tui được.....】nó yếu ớt nói, 【Trong nháy mắt khi cậu thoát ly đó đó, anh ta đã hủy thế giới luôn á.....】

【Đệt!】Khấu Thu không thể nào tin nổi, 【Cậu ta đã trở thành một người nối nghiệp đủ tư cách rồi, đến cả rác thải còn không vứt bừa bãi, làm gì mà lại muốn hủy diệt thế giới! 】

Hệ thống tắc nghẽn, cẩn thận dè dặt đưa ra giả thuyết khác: 【Có thể bởi vì.... cậu chết?】

【...........】Khấu Thu im lặng, một lúc lâu sau mới hỏi, 【Mày có ý gì?】

Hệ thống uyển chuyển nói: 【...... Bởi vì yêu?】

【Yêu đương cái gì?】Mặt Khấu Thu không chút thay đổi, 【Chẳng lẽ là tình hữu nghĩ lớn lao giữa đồng đội cùng chung chí hướng muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội khoa học?】

【.............】Hệ thống cân nhắc đến tình cảm vững chắc được góp nhặt từng tí một trong suốt bảy thế giới vừa qua, cố nén cảm giác muốn đập y lại.

【Nhiệm vụ thất bại sẽ phải nhận trừng phạt,】hệ thống nhắc nhở, 【Trong mỗi một thế giới ngẫu nhiên về sau, ký chủ sẽ được tăng thêm buff tương ứng.】

Khấu Thu im lặng một lúc lâu, mãi mới nói tiếp: 【Mày đã từng nếm thử chưa?】

Hệ thống: 【..... Cái gì?】

Khấu Thu: 【Vị đắng của thất bại.】

Hệ thống: 【..............】

Thực ra thì trước đó, Khấu Thu gần như đã hoàn thành hầu hết các nhiệm vụ cứu vớt thế giới.

Y tự mang trong mình vầng hào quang năng lượng cách mạng tích cực, khi tiến vào thế giới nhiệm vụ thì chẳng khác nào cá gặp nước, chỉ trừ nhiệm vụ cuối gặp phải Waterloo [1] ngoài ý muốn, còn những cái khác đều nhận được thắng lợi hoàn toàn, tích lũy được một đống điểm tích lũy từ nhiệm vụ, tất cả đều được y dùng để cho hệ thống mua một căn biệt thự số liệu cao cấp cùng ô tô dữ liệu hạng sang, tiếp đó còn định cưới cho nó một cô vợ hệ thống trẻ tuổi.

[1]. Có một câu thành ngữ là "meet your Waterloo", nghĩa là bạn đã từng gặp waterloo của mình chưa, câu hỏi này muốn hỏi rằng bạn đã từng gặp đối thủ khiến bạn phải quy hàng chưa. Vậy nên "Waterloo" ở đây còn có thể được hiểu như là đã bị ai đó đánh bại. (Thành ngữ này xuất phát từ chuyện Napoleon bị đánh bại và bị bắt làm tù binh trong trận Waterloo năm 1815).

Mà thế giới ngược tra kiểu này, đây vẫn là lần đầu tiên Khấu Thu tiến vào.

【Lần đầu tiên ngược tra, có vấn đề gì muốn hỏi không?】Hệ thống dùng giọng điệu giải quyết việc chung để hỏi.

Khấu Thu lập tức giơ tay: 【Có.】

Hệ thống vô cùng vui mừng, nghĩ đến việc ký chủ đầy đầu chỉ có dân giàu nước mạnh hòa hợp văn minh nhà mình lại có ngày biết đặt câu hỏi liên quan đến nhiệm vụ, lập tức nói: 【Muốn hỏi cái gì?】

Khấu Thu nói:【Thân thể này ——】



Cõi lòng của hệ thống đầy vẻ chờ mong.

【Đã làm người tốt việc tốt chưa?】

Hệ thống: 【.............】

Hệ thống: 【..........................】

Hệ thống: 【............................................】

Nó nghiến răng nghiến lợi nói:【Đừng có lắm lời, trực tiếp nhìn đi.】

Vài giây sau, số liệu về thế giới mới này được vận chuyển cuồn cuộn không ngừng vào trong não bộ của Khấu Thu.

Thân thể này có tên là Hạ Thanh Nhiên, xuất thân từ nhà giàu có, mọi sự đều như ý. Chỉ tiếc rằng y có một người ba đầy rắc rối, gây ra rất nhiều khoản nợ phong lưu, sau đó phủi đít chết đi nhưng mà lại để lại một thằng con riêng nhỏ hơn Hạ Thanh Nhiên hai tuổi.

Thủ đoạn của đứa con riêng này không hề đơn giản, tuy rằng mới trưởng thành chưa được bao lâu nhưng đã biết cách chơi đùa lòng người, thành thạo câu tim người khác rồi thuận lợi bước chân vào cửa chính nhà họ Hạ.

Nếu là người khác thì thôi không nói, nhưng cố tình người mà cái cậu ta cấu kết lại chính là người yêu của Hạ Thanh Nhiên.

Trúc mã của y, Đỗ Hòa Trạch.

Nguyên phối [2] đấu với kẻ thứ ba, vai diễn của Khấu Thu lần này chính là vai nguyên phối này.

[2]. Nguyên phối, từ "nguyên" là đầu tiên, "phối" là chỉ việc cưới hỏi theo đầy đủ lễ nghi. Theo lệ xưa, chỉ có Nguyên phối mới thực hiện lễ kết tóc với người chồng, dù sau này Nguyên phối có mất, người chồng cưới lập thêm Kế thất đi nữa cũng không thể cùng người chồng làm lễ kết tóc. Do đó, Nguyên phối cũng gọi là [Phát thê; 髮妻]- có nghĩa là "người vợ kết tóc", người vợ cả.

Chỉ là kết cục vốn dĩ của nguyên phối này không được tốt lắm, không chỉ đấm đá không thành công mà ngược lại còn bị phát hiện ra bản thân không phải con cháu nhà họ Hạ, mà là kết quả có được sau khi mẹ cậu ta đi ngoại tình. Cái người vốn dĩ là con riêng nay đã nhảy lên trở thành người thừa kế chính thống, nguyên chủ bị trúc mã cùng với đứa con riêng kia hợp lại đuổi ra khỏi nhà họ Hạ, cuối cùng chỉ có thể lẻ loi trơ trụi chết cóng ở ven đường, đến tận khi chết cũng không thể nào nhắm mắt.

Khấu Thu sau khi xem xong cảm thán: 【Nội dung vở kịch này máu chó ghê, chẳng phù hợp tí nào với cốt lõi thế giới quan của chủ nghĩa xã hội khoa học.】

Một thằng tra công cùng một đứa con riêng đã sớm biết rõ nguyên chủ không phải con cháu nhà họ Hạ, bất cứ lúc nào cũng có thể quay lại ra tay với mình.

Đây thật sự chính là hai quả bom hẹn giờ phát nổ trong kịch bản máu chó!

Rõ ràng đôi bên đều biết bản thân không hề có chút quan hệ máu mủ nào, anh em kiểu này phải diễn như nào, diễn kiểu ngượng ngùng à?

Hệ thống thờ ơ đối mặt, không hề muốn nghe ký chủ giáo dục cách mạng.

Chẳng qua máu chó thì cứ máu chó thôi, nên diễn thì vẫn phải diễn. Khấu Thu chầm chậm ngồi dậy khỏi giường, lập tức xỏ dép lê đi đến phòng thay quần áo, quan sát bộ dáng hiện giờ của chính mình.

Kỳ dị nhất chính là, mặt mũi của cơ thể này có đến bảy tám phần tương tự với chính y. Y đưa tay chạm vào gương mặt thanh tú phản chiếu trong gương, sau đó đứng thẳng người lên, nghe thấy âm thanh gõ cửa của bảo mẫu.

"Thiếu gia," bảo mẫu thấp giọng gọi, "Ngài đã rời giường chưa?"

Khấu Thu trả lời lại, "Làm sao?"

Bảo mẫu nuốt ngụm nước bọt, thật cẩn thận nói: "Đỗ thiếu gia đến đây."

Ồ, đồ cặn bã đến rồi này.

Khấu Thu lạnh lùng đứng trước gương sửa sang lại cổ áo, đột nhiên rơi vào trầm tư: 【Nhóc con, mày nói xem, nếu tao dẫn đường chỉ lối đưa thằng cặn bã kia vào con đường chủ nghĩa xã hội khoa học tiền đồ tươi sáng thì có được coi là đã ngược thằng đó không?】

Hệ thống: 【............. Không.】

Thực ra, cậu chính là ký chủ đầu tiên trong sử sách có phong cách làm việc thanh liêm như vậy đấy.

- --

[17/09/2022]

Tác giả có lời muốn nói:

Khấu Thu: Tui là một người đàn ông cần nhờ vào vầng sáng cách mạng để chinh phục thế giới đó!!!

- ---

Tui yêu dưỡng thành, dưỡng thành khiến tui cảm thấy hạnh phúc.

【Công thụ trong thế giới này không phải anh em ruột!!! Không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào!!!!! 】

Trước đó có một thiên sứ nhỏ đã hỏi tui rằng Khấu Thu có chút quan hệ nào với Khấu Phồn ở trong tác phẩm khác của tui không, ừm, có một chút, coi như là anh em họ hàng xa.... (nói nhỏ chút nè, thật ra chỉ đơn giản do tác giả lười đặt tên, nhân vật chính của các tác phẩm sau còn có thể là Khấu Xuân, Khấu Hạ, Khấu Đông, bốn mùa xuân hạ thu đông đủ rồi thì sẽ có Khấu Giàu Mạnh, Khấu Dân Chủ.....)

Nhắc nhở gỡ mìn:

Tác phẩm này hoàn toàn là một tác phẩm để tác giả dùng để trút bỏ trong thời kỳ sát hạch, cho phép bản thân bay cao, đi theo hướng thoải mái, dễ chịu, phi chính kịch, không có tư tưởng chiều sâu cụ thể nào cả. Nói nhân vật chính là cán bộ kỳ cựu là bởi vì ẻm thích giảng lý luận phi thực tế, cũng không phải cán bộ kỳ cựu thật đâu nhé, ai muốn xem một cán bộ kỳ cựu vô cùng nghiêm túc lại còn đứng đắn thì có thể mau chóng quay xe luôn.

Với cả, nhân vật chính ở đây thiếu hụt tình yêu thương, có chướng ngại tình cảm nhất định, bởi vậy cậu ấy vô cùng có khát vọng đối với tình thân, công ở thế giới đầu tiên có tam quan bất chính, ở thế giới sau đó sẽ khôi phục bình thường, cả hai người đều trưởng thành từng bước một.

Không thích khuôn mẫu như này có thể ấn X để rời đi, mong rằng điều này sẽ không gây ảnh hưởng đến tâm trạng của nhóm các bạn đọc ~

【Hố mới 《Phải làm sao khi đối thủ một mất một còn là bạc hà mèo mà tui lại là mèo 》】đã mở, hoan nghênh mọi người ghé thăm nhà của tác giả để theo dõi nha ~

Editor có lời muốn nói:

Bộ truyện "Phải làm sao khi đối thủ một mất một còn là bạc hà mèo mà tui lại là mèo" cũng đang được nhà mình edit, hoan nghênh các bạn ghé đọc. =3=