Như Là Yêu Thương

Chương 55




Hôm nay phòng khách nhà tôi thật đẹp, những tấm màn cửa đã thay mới, những chụp đèn màu xanh hắt làn ánh sáng dịu dàng xuống chiếc bàn tròn trải khăn trắng nổi bật hai bình hồng Đà Lạt đỏ tươi. Bạn của anh Trí có hai chị và ba anh, bạn của tôi có Tuấn, Khoa, Thoại và Bích, về phía người lớn có ba mẹ, dì Phượng và chú Vinh. Mở đầu chương trình, anh Trí hát bài "Mùa hè êm ả" sau khi giới thiệu đó là thơ của tôi khiến mọi người nhìn tôi chăm chú làm tay chân tôi luống cuống chả biết để đâu.

Tung bay muôn tà áo trắng

Ru êm lá mát sân trường

Phượng hồng lung linh bóng nắng

Gửi em câu chào mến thương

*

Giã từ bạn bè sách vở

Em ôm kỷ niệm vào đời

Cửa thiên đường nào rộng mở

Cho tâm hồn em chơi vơi

Chú Vinh liền "phỏng vấn" tôi:

- -Xin thi sĩ nhí của chú cho chú biết, bao giờ thì tập thơ đầu tay của thi sĩ ra mắt bạn đọc?

Tôi đỏ mặt nấp sau lưng mẹ:

- -Cháu làm chưa đủ, chắc cũng vài tháng nữa chú ơi.

Chú Vinh chọc tới:

- -Vậy thì mừng Thoại thi đậu, cháu phải hát một bài tặng Thoại chứ? Một bài thơ phổ nhạc của cháu? Được chứ?

Mọi người vỗ tay ầm ĩ, tôi ấp úng:

- -Không có bài của cháu, cháu sẽ hát một bài thơ phổ nhạc của.... của...

Ngẫm nghĩ mãi chẳng nhớ ra bài gì, may nhờ Bích nhắc, tôi hát bài "Quê Hương" của Đỗ Trung Quân:

Quê hương là chùm khế ngọt

cho con trèo hái mỗi ngày..

Lần lượt các bạn trẻ đều hát, song ca hoặc đơn ca, bài nào cũng hay và đầy hứng thú. Chờ họ trình diễn xong, tôi phục thù chú Vinh:

- -Bây giờ Ái Minh xin giới thiệu hai lão tiền bối: dì Phượng và chú Vinh, hai người phải hát à nghen.

Không ngờ chú Vinh đứng lên mạnh dạn:

- -Sợ gì, chú sẽ hát bài "Thoi Tơ" thơ của Nguyễn Bính, nhạc của Đức Quỳnh, đây là bài hát thời chú còn nhỏ xíu nhưng vẫn sống mãi với thời gian. À, mà chú chỉ tặng riêng cho... dì Phượng thôi đấy nhé.

Cả bọn vỗ tay muốn bỏng rát.

Em lo gì trời gió

Em lo gì trời mưa

Em lo gì mùa hè

Em tiếc gì mùa thu

Thơ anh làm em hát

Tơ em dệt anh may

Ta xây đời bằng mộng

Như tiếng dệt con thoi

Đêm dần khuya.. Giọng hát của dì Phượng mong manh như sương khói.. Một bài thơ của Kim Tuấn:

Anh cho em mùa xuân

nụ hoa vàng mới nở

Chiều đông nào nhung nhớ..

Ôi, mối tình của họ thật đẹp! Tôi bước ra hàng hiên, nhìn lên trời cao lấp lánh muôn sao, thầm thì mong cho dì Phượng và chú Vinh yêu nhau hoài hoài.

Có tiếng bước nhẹ sau lưng, tôi quay lại, Thoại đang ở bên tôi:

- -Ái Minh gắng luyện thi để sang năm vào học cùng với Thoại nhé.

- -Vâng, nhưng không phải bây giờ đâu.

Thoại ngạc nhiên:

- -Sao vậy?

- -Minh phải lang thang một thời gian để hoàn thành tập thơ của Minh đã, nhưng Thoại cứ yên chí đi, Minh sẽ thi lại và sẽ cùng học với Thoại.

Không gian tràn ngập hương đêm, hẳn trên cây cao kia, sau đám lá mềm xao xuyến, một đóa ngọc lan vừa hé nở trong sáng như tình bạn giữa chúng tôi.

Hết