Editor: Salad days
Erick hôn vô cùng dịu dàng nhưng cũng rất nhiệt tình. Thời Dĩ Thiên cũng bắt đầu thở hổn hển rồi, dục vọng trong người cũng sắp nổi lên, theo bản năng mà càng thêm dán vào người tướng quân đại nhân.
“Ahh…”
Hắn có thể cảm nhận được vật giữa hai chân của tướng quân đại nhân đã cứng lên. Mấy ngày gần đây nhóm giống đực vì sợ hắn bị thương mà đều không làm tình, thân thể mẫn cảm của Thời Dĩ Thiên sớm đã thấy thiếu thốn rồi.
Vì nụ hôn nồng nhiệt của tướng quân mà tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên giờ đã kích động đến chảy dâm dịch rồi, quần lót cũng vì vậy mà bị làm ướt. Trong không khí cũng đã lơ lửng xuất hiện mùi hương hoa, làm Erick cũng nóng hết cả người.
Quần Thời Dĩ Thiên đã bị kéo xuống, Erick tách chân Thời Dĩ Thiên ra, đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt mềm mại, Thời Dĩ Thiên ngại ngùng mà che mắt lại, hắn tuy rằng cùng tướng quân đã từng làm tình nhưng cơ thể bị mở rộng trước mắt người khác như vậy, hắn vẫn cảm thấy xấu hổ.
Tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên rất xinh đẹp, mọi chỗ đều trơn bóng, không hề có lông, dương v*t cũng hồng hào đáng yêu, trên đỉnh đã tràn ra chút dịch, giờ phút này Erick lại cứ nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt làm miệng huyệt theo bản năng mà co rút.
Ánh mắt Erick liền đanh lại, cúi đầu vươn lưỡi muốn liếm lên.
“Ah……….”
Thời Dĩ Thiên hô một tiếng, hai chân theo bản năng liền khép lại, nhưng Erick đã lấy tay nâng đùi Thời Dĩ Thiên lại, rồi càng tách chân hắn ra rộng hơn.
“Không…..oh……...tướng quân” - Thời Dĩ Thiên rên rỉ
Đầu lưỡi linh hoạt mà tiến vào tiểu huyệt, hai âm môi cũng bị liếm láp, bắt chước động tác đâm chọc mà liếm vào.
Thời Dĩ Thiên quả nhiên không thể tin được là tướng quân ngày thường nghiêm túc vậy mà còn có thể liếm mình đến như vậy. Chỉ suy nghĩ như vậy thôi cũng đã đủ làm hắn kích động rồi, tiểu huyệt cũng vì vậy mà co rút càng nhanh.
“Ahhhhh…...tướng quân……”
Giống cái mình yêu thương rên rỉ như vậy, chính là liều xuân dược đối với Erick, hô hấp của Erick đã bắt đầu thô nặng đi, đầu lưỡi liếm bao lấy viên nho nhỏ nhô lên trong âm môi.
“Ah……” - Thời Dĩ Thiên run rẩy kịch liệt, sung sướng quá mức làm hắn phun nước đến rồi.
Viên đậu nhỏ trong âm môi sưng lên và mẫn cảm dị thường, chỉ cần liếm mấy cái là tiểu huyệt đã phun nước không ngừng, cằm Erick và ghế sô pha phía dưới cũng ướt đẫm.
“Ah...Ah……”
Erick tướng quân nói - “Kêu ra đi, anh thích nghe”
Thời Dĩ Thiên vẫn cảm thấy xấu hổ như cũ. Đầu lưỡi Erick càng nhanh hơn, tơ lưỡi thô ráp cứ không ngừng lướt qua âm đế mẫn cảm, thỉnh thoảng còn chọc vào tiểu huyệt. Khoái cảm cứ tăng lên, cuối cùng đạt đến giới hạn.
“Ah…….”
Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà cao giọng rên lên, cùng lúc đó, tiểu huyệt cũng phun ra một lượng lớn dâm dịch, dương v*t phía trước cũng bắn ra tinh dịch, rơi vãi khắp bụng nhỏ.
Cao trào qua đi, gương mặt Thời Dĩ Thiên giờ đã ửng đỏ hết rồi, ánh mắt mê ly, đôi môi hé mở không ngừng thở dốc.
Erick lại cúi người hôn lên môi Thời Dĩ Thiên. Giống như đang ăn một viên kẹo ngọt, lưỡi câu lấy lưỡi Thời Dĩ Thiên mà liếm mút, hút lấy nước bọt trong miệng Thời Dĩ Thiên.
Sau khi cao trào lại được hôn dịu dàng, Thời Dĩ Thiên cảm thấy đáy lòng vô cùng thỏa mãn, đôi mắt nheo lại như một chú mèo nhỏ.
Erick ôn như lau sạch thân thể cho Thời Dĩ Thiên, rồi lại thay cho hắn một bộ quần áo ngủ mềm mại.
Thời Dĩ Thiên nghi hoặc mà chớp mắt - “?”
“Tướng quân….?”
Chỉ vậy thôi? Không tiếp tục?
Hắn đánh bạo mà duỗi tay vuốt vào vật to lớn giữa hai chân tướng quân. dương v*t thô to vừa chạm vào đã nảy lên một cái.
“Tướng quân…..em...em..có thể giúp anh mà…”
Hắn đã sung sướng rồi nhưng tướng quân vẫn còn cứng, nếu không được phát tiết như vậy sẽ khó chịu lắm. Tuy rằng hiện tại hắn không thể dùng tiểu huyệt nhưng mà hậu huyệt vẫn có thể. Nếu tướng quân sợ làm bị thương bảo bảo trong bụng thì hắn có thể dùng tay hoặc miệng mà….
“Không cần” - Tướng quân đã từ chối
“Nhưng mà…..” - Thời Dĩ Thiên muốn nói nhưng tướng quân không cho nữa.
Cũng không nhìn ra Erick tướng quân có phản ứng gì, đôi mắt vàng kim chăm chú nhìn Thời Dĩ Thiên, nói - “Đợi đến lúc thai ổn định rồi thì khi nào muốn có thể nói với anh”
Thời Dĩ Thiên nghe đến liền đỏ mặt. Gần đây dục vọng của hắn đúng là có nhiều hơn, nhưng mà nhóm giống đực đều cẩn thận chăm sóc hắn nên hắn cũng ngượng ngùng không dám nói, không ngờ là Erick tướng quân đã biết.
“Em….em…..” - Thời Dĩ Thiên cúi đầu, không dám nhìn tướng quân.
Dù hắn muốn cũng không dám nói với tướng quân đâu.
“Không sao” - Erick xoa xoa đầu Thời Dĩ Thiên - “Em có thể ỷ lại anh nhiều một chút, tập tin tưởng anh nhiều hơn một chút”
Erick khác với Quý Quân cùng Thụy Nặc, dù gì bọn họ cũng đã có hơn 10 năm tình cảm, Thời Dĩ Thiên nhất thời đúng là không thể đem Erick tướng quân đặt ngang hàng cùng bọn họ, dù gì ít nhiều thì Thời Dĩ Thiên vẫn còn thấy có chút ngăn cách. Nhưng mà những hành động của Erick tướng quân làm Thời Dĩ Thiên càng lúc càng không thể ngó lơ, tướng quân đối với hắn dường như luôn có sự bao dung không giới hạn, mỗi lần đều làm hắn vô cùng cảm động.
:Được rồi, chúng ta nên ra ngoài” - Erick dắt tay Thời Dĩ Thiên - “Đi an ủi bọn họ một chút”
Thời Dĩ Thiên ngoan ngoãn gật đầu, lại nhích tới gần vòng ngực của Erick thêm một chút.
Vài ngày sau, tài khoản của Thời Dĩ Thiên lại đăng một tin tức mới, đó là câu chuyện “Nhật ký mang thai - tập 2”
“Tiến sĩ Simon nói tôi đang mang một quả trứng đó, hùng phụ của nó cũng mờ mịt luôn, sói lớn cùng bướm lớn nhà tôi có chút không vui nhưng mà tôi an ủi một chút thì cả nhà đều vui vẻ lại rồi”
Bên trong truyện tất nhiên là đủ loại hình vẻ của quả trứng, có hình tròn, hình dạng trứng, trên trứng còn có đủ loại hoa văn khác nhau, bên cạnh Thời Dĩ Thiên còn viết thêm vài câu.
“Không biết quả trứng có hình dạng gì? Dù là hình dạng gì thì nhất định sẽ là một bé bảo bảo xinh đẹp”
Nội dung dưới nữa vẫn như cũ là các nội dung công việc linh tinh hằng ngày.
Thời Dĩ Thiên đã không còn buồn vì cha bé trong bụng là Xà tộc nữa, ngược lại hắn còn an ủi Quý Quân cùng Thụy Nặc.
“Cha ruột là ai không quan trọng nha, quan trọng là nó là con em, dù nó không có hùng phụ, em cũng sẽ tự mình nuôi nấng khôn lớn, em sẽ không khóc lóc đâu, không tốt cho bé con”
Thụy Nặc liền nhíu mày - “Bảo bảo, em nói gì vậy? Sao lại một mình nuôi nấng? Sao mà tụi anh chịu nổi chứ?”
Không nói đến việc đế quốc sẽ không bao giờ để một giống cái tự mình nuôi dưỡng con, mà chính những giống đực bên cạnh cũng không thể nào để việc này xảy ra, làm sao bọn họ có thể chịu được cảnh đó.
Thời Dĩ Thiên chột dạ cúi đầu, hắn chỉ nhớ đến kiếp trước, mình đơn thân một mình, đến cả mẹ còn không có, nên trong nhất thời mới nói vậy.
“Em...em không phải ý đó………” - Thời Dĩ Thiên nho nhỏ nói
Quý Quân ôm Thời Dĩ Thiên vào lòng - “Tụi anh biết em nghĩ gì, em không cần tự trách, anh không ngại đứa bé trong bụng em, chỉ cần là em sinh thì anh đều xem như con mình”
“Lần sau……” - Thời Dĩ Thiên sờ lên má Quý Quân - “Lần sau em nhất định sẽ sinh một bé sói con, còn có một bé bướm nhỏ cho Thụy Nặc”
“Bé ngốc, không cần nóng vội” - Quý Quân cười.
Thụy Nặc nói - “Đúng vậy, sinh cho ai cũng được, xem vận may của tụi anh thôi”
Vì vậy, sự việc quả trứng ngoài ý muốn này xem như hạ màn.
Thụy Nặc hứng thú vô cùng mà cầm bản nháp của Thời Dĩ Thiên - “Em nói xem, chúng ta cùng thiết kế trang phụ, giường nhỏ còn có đồ chơi cho bé con được không?”
Thời Dĩ Thiên gật đầu - “Em cũng tới vẽ một chút”
Sau đó trên giấy là một bàn tay lớn và một bàn tay nhỏ mềm mại cùng nhau vẽ quần áo, còn có giáy, vớ, nón,....
Thời Dĩ Thiên suy nghĩ, còn lại nhấc bút, vẽ thêm một bộ đồ mới lên giấy. Hắn vốn dĩ luôn thích những họa tiết của Trung Hoa cổ đại, vì thế liền đem vẽ lên trên quần áo. Thời Dĩ Thiên còn cho rằng Thụy Nặc nói chơi, vì thế liền dùng rất nhiều màu sắc sáng chói, còn vẻ nhiều hoa văn ngụ ý là cát tường nữa.
Thụy Nặc giờ hai mắt lấp lánh nhìn, chờ Thời Dĩ Thiên vẽ xong thì hưng phấn nói - “Anh sẽ mời người đến làm cái này”
Sao?
Thời Dĩ Thiên ngốc nói - “Sao...Không phải là vẽ chơi sao? Ai sẽ làm được chứ”
“Cái này em không cần lo” - Thụy Nặc hôn lên mặt Thời Dĩ Thiên một cái - “Đến lúc đó em xem thành phẩm của mình là được”
Lúc này, trên Tinh Võng xem truyện tranh, trừ vài người tiếp tục khen ngợi Thời Dĩ Thiên, còn lại đều đang suy đoán về quả trứng trong bụng.
“Một quả trứng? Chẳng lẽ không phải tướng quân đại nhân sao?”
“Cha ruột là ai vậy chứ? Tôi có thể suy đoán là lúc kỳ động dục, Thời Dĩ Thiên còn ở cùng giống đực khác đúng không?”
“Còn chưa nói là trứng gì nữa”
“Tướng quân đại nhân sẽ làm sao đây”
“Rốt cuộc là ai nhúng chàm qua Thời Dĩ Thiên của chúng tôi. Nói mau đi”
“Trước mắt chúng ta chỉ biết, trong các giống đực của Thời Dĩ Thiên, chỉ có con của tướng quân đại nhân là có thể là trứng, vậy trong lúc động dục Thời Dĩ Thiên có cùng giống đực khác giao phối sao?”
“Nếu là trứng thì phạm vi cũng quá rộng rồi! Đoán cũng đoán không được”
“Oh….nói lại lần nữa! Thiên Thiên là giống cái tôi yêu nhất”
“Muốn mua quần áo nhỏ”
“Lầu trên không có con thì mua đồ trẻ con làm gì”
“Biến, ai nói tôi không có con”
“Tôi muốn cất giữ, Chờ nào có con cho nó mặc đó”
“Tôi điên cuồng muốn biết rốt cuộc trứng trong bụng Thiên Thiên là của ai?”
“Giống lầu trên! Nếu ngay cả con của mình cũng không cần thì rốt cuộc đó là giống đực nào mà tra như vậy chứ?”
Giờ này, ở tinh hệ xa xôi, Chris luôn chú ý đến tin tức Thời Dĩ Thiên, cũng đã biết đến tín tức này. Sắc mặt hắn liền phức tạp, sau đó gửi một tin nhắn cho cữu cữu của mình.
“Dĩ Thiên đang mang thai một quả trứng.