Editor: Salad days
“Đây là giống cái thần tiên gì vậy”
“Thiên Thiên hãy nhận lấy tình yêu của anh <3 <3 <3”
“Chúc mừng Thiên Thiên”
“Sinh một bé giống cái đi”
“Nhanh như vậy mà đã mang thai rồi sao? Đây là tốc độ ánh sáng gì đây?”
“Tôi ghen tỵ với 3 giống đực đó quá T.T T.T”
“Thiên Thiên cũng đáng yêu quá rồi”
“Tự mình vẽ thật sao? Tôi nghi ngờ đó”
“Lầu trên nói câu này thì nhất định không có xem phát sóng lúc trước của Thiên Thiên rồi! Đây là tranh vẽ của em ấy đó”
“Thiên Thiên đã lâu rồi không phát sóng đó, mong chờ phát sóng trực tiếp! Túi tinh tệ của tôi đã sẵn sàng”
“Thiên Thiên tốt quá rồi! Giống cái của tôi sao tốt quá vậy”
“Tôi phải đi tìm thôi, hy vọng giống cái của tôi cũng tốt như Thiên Thiên vậy”
“Chờ Thiên Thiên phát sóng trực tiếp ah ah ah ah”
“Chờ Thiên Thiên phát sóng trực tiếp +1”
“Chờ Thiên Thiên phát sóng trực tiếp +2”
“Chờ Thiên Thiên phát sóng trực tiếp +3”
“Sao không có chỗ nào bán mô hình Thiên Thiên hết vậy? Tôi muốn mua!!!! Hình chụp còn không có, tôi phải chụp hình lại trong mấy cái video trước đó”
“Tôi cũng muốn mua mô hình! Ảnh chụp! Album! Hay cái gì cũng được hết, mặc kệ là gì tôi cũng muốn mua hết”
“Chờ mô hình +1”
“Chờ mô hình +2”
“Chờ mô hình + số thẻ căn cước”
Trong lúc đó, Quý Quân đã bảo tin mang thai của Thời Dĩ Thiên đến tinh hệ xa xôi cho Chris. Lúc Chris đi đã đem vòng tay để lại nên Thời Dĩ Thiên không thể liên lạc được. Hắn biết lần này mình đi sẽ có nguy hiểm nên cũng không muốn là Thời Dĩ Thiên lo lăng.
Tuy rằng liên lạc bằng phương thức bình thường không được nhưng hắn có để lại phương thức liên lạc khác cho Quý Quân, nên những tình huống quan trọng của Thời Dĩ Thiên hắn có thể biết qua Quý Quân.
Video bên kia, Chris đè nén kích động trong lòng, đôi mắt xanh biếc nhìn về nơi xa, phảng phất như là muốn xuyên qua màn hình nhìn đến chỗ Thời Dĩ Thiên. Một lúc lâu sau, Chris mới trịnh trọng nói - “Tôi đã biết, thay tôi chăm sóc bảo bảo”
Quý Quân gật đầu - “Cậu yên tâm, có chúng tôi ở đây, bảo bảo sẽ thuận lợi mà sinh con. Mau chóng trở về, đừng làm em ấy lo lắng”
Mặc dù, sâu trong lòng ghen tỵ với Chris, cũng ghen tỵ với các giống đực khác của Thời Dĩ Thiên nhưng Quý Quân vẫn vì Thời Dĩ Thiên mà suy nghĩ, nếu Chris xảy ra chuyện gì, bảo bảo của bọn họ nhất định sẽ rất đau lòng.
Kết thúc cuộc trò chuyện, Chris lại ngồi ở vị trí của chỉ huy tinh hạm mà trầm ngâm, cuối cùng mới gọi đến một dãy số.
Video được kết nói, trong phòng bỗng xuất hiện một hình ảnh của 1 giống đực rất tuấn mỹ, một mái tóc dài màu bạc buông dài, đôi mắt xanh thẳm giống như màu của đại dương.
“Chris?” - Ortar thân vương ngoài ý muốn nhíu mày - “Gặp phải khó khăn gì? Cần chi viện sao?”
Chris lần này đi là vì báo thù.
Diện tích của vũ trụ là vô cùng rộng lớn, tất nhiên là không chỉ có mỗi Lam Tinh. Cách Lam Tinh có khoảng cách gần nhất là một nước có tên là Sư Viêm Đế quốc, đế quốc này cũng có 9 tinh hệ. Chi nghe tên thôi đã biết là đế quốc này thống trị bởi Sư tộc. Mà chính xác hơn là Hoàng kim Sư tộc.
Mà hùng phụ của Chris, chính là Hoàng đế đời trước của Sư Viêm Đế quốc, Scott đại đế.
50 năm trước, anh trai là giống cái của Ortar thân vương cũng là đứa con giống cái duy nhất của Hoàng đế bệ hạ Lam Tinh Đế quốc - Patricia, cùng liên hôn với hoàng thất của Sư Viêm Đế quốc.
20 năm trước, Sư Viêm Đế quốc xuất hiện phản loạn quân, một thành viên trong hoàng thất của Sư Viêm Đế quốc đã lên kế hoạch cho phản loạn quân nhằm muốn giết hại Scott Đại đế, cướp ngôi vị Hoàng đế và cướp luôn Hoàng hậu là Patricia.
Năm đó, Chris chỉ mới 3 tuổi, tên phản đồ kia cũng đã định giết Chris rồi nhưng được Patricia liều chết cứu và bí mật đưa đi, Chris mới có thể giữ được cái mạng nhỏ lúc đó. Vết sẹo trên mặt Chris cũng là từ đó mà lưu lại. Vết thương này là do một năng lực thiên phú tạo thành, không thể dùng phương thức chữa trị bình thường được. Thân là con trai của Scott Đại đế, gen của Chris cao hơn cấp A nhưng mà vì để trốn tránh nên đã sử dụng một công cụ đặc biệt để che mắt dụng cụ kiểm tra.
Đối với nội loạn năm đó ở Sư Viêm Đế quốc, Cecil Hoàng đế cũng biết đến nhưng giống cái con của hắn Patricia vẫn còn sống, hơn nữa vẫn là Hoàng hậu như cũ, Lam Tinh không có lý do gì để xem vào nội chiến của họ. Nếu liên lụy đến ngoại giao của hai nước thi có thể dẫn đến chiến tranh tinh tế, trừ khi việc gì có quan hệ nghiêm trọng với chủ quyền đế quốc thì Lam Tinh không thể hành động thiếu suy nghĩ được.
Mà không phải đứa cháu ngoại Chris cũng sống sót sao? Cecil bệ hạ cũng không quá thân cận với đứa cháu ngoại này, thậm chí cũng chỉ mới gặp qua vài lần, trên thực tế Chris vẫn luôn được Ortar thân vương nuôi lớn.
Lam Tinh đế quốc có quy định, nếu tham gia vào làm giống đực cộng sinh, cần phải có gương mặt tuấn tú, ít nhất là cũng phải ưa nhìn, trên mặt có vết sẹo là không thể được chọn. Nếu không phải vì Ortar thân vương thì Chris năm nấy cũng không có khả năng xuất hiện ở “Thần Hi”, càng không có khả năng xuất hiện trước mặt Thời Dĩ Thiên.
Nhiều năm như vậy, Chris vẫn chưa bao giờ quên việc báo thù. Trước đó vài ngày, Ortar thân vương đã cho Chris vài tin tức, vị hoàng đế hiện tại của Sư VIêm Đế quốc đang có vấn đề, thống trị và chính sách tàn bạo của ông ta đã làm không ít thì nhiều thành phần ở 9 tinh hệ bất mãn, thậm chí còn nảy sinh tư tưởng phản loạn.
Lúc này, Chris liền biết cơ hội của mình đã đến rồi.
Nhưng lúc này không phải là lúc nói về việc báo thù.
“Không phải, cữu cữu” - Chris nói - “Thời Dĩ Thiên….mang thai”
Ortar thân vương kinh ngạc.
Nhưng rồi cũng rất mau đã lấy lại bình tĩnh hỏi - “Cho nên?”
“Đã xác định là có hơn 1 tháng, nghĩa là có ở lúc kỳ động dục, cho nên…….” - Chris nói - “Cũng có khả năng là con của người”
Nghe Chris nói, Ortar thân vương vẫn thờ ơ - “Ta cũng không nghĩ như vậy”
Chris vẫn tiếp tục nói - “Thời gian mang thai, con không thể ở bên cạnh Thời Dĩ Thiên chăm sóc được. Con muốn nhờ người chú ý em ấy một chút. Không cần quá mức chú ý, chỉ là khi nào em ấy cần giúp đỡ, thì giúp em ấy một chút để thuận lợi hơn là được”
Một yêu cầu nhỏ như vậy đối với Ortar thân vương là dễ như trở lòng bàn tay. Hắn hơi gật đầu - “Ta đồng ý với con”
Chris cũng hướng hắn làm một động tác lễ nghi quý tộc bày tỏ lòng cảm ơn - “Cám ơn người”
Lại qua một tuần, tài khoản của Thời Dĩ Thiên lại có tin tức mới.
Lần này là một truyện tranh kể về câu chuyện tên là “Nhật ký mang thai - Tập 1”
Nội dung chính là thế này:
Sáng hôm sau ngày phát hiện mang thai, lúc rời giường xuống ăn sáng, Thời Dĩ Thiên hỏi mọi người - “Giống cái lúc mang thai thường sẽ làm gì?”
Thụy Nặc vòng tay qua eo Thời Dĩ Thiên nhẹ nhàng nói - “Bảo bảo cái gì cũng không cần làm, chỉ cần để tụi anh chăm sóc là được”
Thời Dĩ Thiên - “Nhưng các anh vốn cũng đã chiều chuộng em lắm rồi”
Quý Quân đề nghị - “Hay chúng ta chơi trò chơi đi. Em hiện đang mang thai còn nhỏ, tiến sĩ Simon cũng không khuyến khích đi lung tung nếu không thì có thể đưa em đi du lịch rồi”
Thời Dĩ Thiên - “Nhưng em cũng không thể chơi trò chơi cả ngày được, các anh cũng có việc cần phải làm, sẽ không thể chăm em suốt được. Thụy Nặc không được nói, tuy rằng anh đã xin nghỉ học nhưng không phải em không biết là thầy giáo có giao bài tập cho anh rất nhiều đó”
Thụy Nặc - “........” - Thụy Nặc đang muốn nói mình có thể ở bên cạnh Thời Dĩ Thiên 24/24 liền hầm hực mà cúi đầu
Erick tướng quân thấy vậy nói - “Vậy em muốn làm gì?”
Thời Dĩ Thiên chống cằm nói - “Nếu mà không mang thai, thì thực ra em muốn đi học. Đến trường của Thụy Nặc cũng được, hình như đế quốc có chính sách ưu tiên cho giống cái, chắc là em có thể thi đậu đó”
Nhưng mang thai lại phải ở nhà, nếu đi học thì chắc chắn nhóm giống đực sẽ lo lắng cho hắn.
“Anh có đề nghị thế này” - Thụy Nặc đột nhiên nói - “Bảo bảo thích vẽ thì vừa vặn có thể cùng anh hợp tác vẽ tranh, không bằng chúng ta cùng nhau vẽ truyện đi. Như vậy không phải còn có thể thỏa mãn các fan muốn mua đồ nữa sao”
“Em đồng ý nha” - Thời Dĩ Thiên giơ cao tay lên.
Quý Quân cũng nuông chiều nói - “Chỉ cần bảo bảo thích, vậy vẽ thôi, chỉ cần đừng để mệt mỏi quá, anh sẽ nhắc nhở em nghỉ ngơi đó”
Erick tướng quân cũng không nói gì, mà chỉ đi đến bên cạnh và hôn lên môi Thời Dĩ Thiên một cái.
Thời Dĩ Thiên liền đỏ mặt.
Vì vậy, việc vẽ truyện tranh liền ra đời.
Bọn họ ăn sáng còn chưa xong thì vòng tay của Thời Dĩ Thiên liền sáng lên, hắn vừa bắt điện thoại, hình ảnh Quý Ngạn Hi lập tức xuất hiện trong phòng ăn.
Thiếu niên tính tình nóng nảy giờ ủy khuất mà lớn tiếng lên án - “Thiên Thiên sao lại có thể đối xử với anh như vậy! Mang thai sao không nói cho anh biết chứ. Anh phải xem tin tức trên mạng mới biết được. Trong bụng em có khả năng là một bé sói nhỏ đó. Em lại quên mất anh. Em có phải là không yêu anh không?”
“Sói nhỏ….” - Thời Dĩ Thiên đứng lên, xấu hổ nói - “Xin lỗi anh, em không phải cố ý……..Em đang định một lát sẽ gọi cho anh đây”
“Em quên mất anh rồi….hu….hu” - Quý Ngạn Hi rũ hai lỗ tai nhọn trên đầu xuống, hốc mắt cũng đỏ lên.
“Em xin lỗi, em sai rồi mà” - Thời Dĩ Thiên tự trách nói - “Anh đừng khóc”
Quý Ngạn Hi ngẩng đầu hút mũi nói - “Anh không có khóc, em thiệt là không thương anh. Dù sao thì anh cũng không lợi hại bằng bọn họ, lại không ở bên cạnh em, anh cũng muốn xin nghỉ đến chăm sóc em, đợi đến khi em sinh mới thôi. Chờ anh, hôm nay anh liền quay về”
“Không cần” - Thời Dĩ Thiên cản lại - “Không cần xin nghỉ, anh ngoan ngoãn ở lại trường học đi, anh cũng Thụy Nặc không giống nhau, Thụy Nặc có thể học ở nhà, nhưng trường quân đội thì không được. Em không thích giống đực của em không có quyết tâm, không có nổ lực đâu. Nếu thực sự xin nghỉ quay về, em mới không thích anh đó”
“Bên cạnh em đã có nhiều người chăm sóc rồi, anh không cần lo đâu. Nếu anh cảm thấy mình không chăm sóc cho em được thì vì em làm chút chuyện đi. Cố gắng học tập, làm mình càng trở nên ưu tú hơn, đó mới là điều em mong muốn nhất.