Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 9: Uống Rượu Cho Dễ Ngủ




Thấy anh không trả lời nên cô cũng đành tắt điện khi rồi đi ngủ.

Dục Thịnh thấy nhưng anh không trả lời, đột nhiên liên lạc với anh ,cứ tưởng là đã thay đổi suy nghĩ rồi nhưng không ngờ lại xin số điện thoại của thằng khác,còn vì Lý Kỳ mà hạ mình xin lỗi anh nữa chứ ,bữa đó cô ta dù có như thế nào cũng không chịu xin lỗi anh cơ mà ...

" Lý Kỳ,mày quen với Cẩn Vy à .' " .

" Cái tên đó là ai vậy , tao không có biết" .

" Thật không đó. "

" Thật,mà mày hỏi chuyện đó để làm gì vậy ,tự nhiên cái hỏi. "

" Cô ta nhắn tao xin số điện thoại của mày. "

Lý Kỳ nghe xong thì liền cười phá lên như được mùa vậy .

" Xem ra bổn thiếu gia cũng rất được lòng người đẹp thì phải" Lý Kỳ tỏ vẻ đắc chí. .

" À mà khoan đã mà sao cô gái đó có số của mày vậy ,đừng nói là bồ cũ nha ,hay là mấy em gái mưa của mày ." .

" Không phải,là nhân viên của nhà hàng ." .

" À , vậy có đẹp không, nếu đẹp thì mày cứ cho số. " .

" Không đẹp, xấu như ma vậy ."

" Trời đất có người như vậy ư .".

Đã như vậy rồi thì anh sẽ không cho đâu ,đâu phải muốn là được và xin là cho đâu ,cái gì thì cũng phải có cái giá của nó hết .

" Dục Thịnh dạo gần đây thấy mày trầm quá có khi nào trầm cảm rồi không".



" Ừm chắc sắp rồi,nhờ chơi chung với tụi bây đó ."

" Cái thằng quỹ này. " Diệp Khắc la lên rồi tiếp tục bồi rượu cho bạn của mình .

" Hôm nay bọn tao đến nhà mày ngủ ."

" Ừm. "

Dục Thịnh cứ ngồi xuống đó uống rượu,lát sau lại có tin nhắn đến mà là của Châu Xuân ,càng nhỉ thấy thì càng phiền não mà , nếu cô ta không phải là ngươi mà ba anh chọn chắc anh đã vứt cô ta ở cái xó nào mất rồi, người gì mà phiền muốn chết,suốt ngày ăn không rảnh rỗi không có gì làm .

" Sao vậy, mặt mày lúc nào cũng bí xị. "

" Bị Châu Xuân làm phiền ."

" Mày không thích cô ta à "

" Không thích,ba tao muốn tao lấy cô ta. " .

" Haiz ,nói thật thì còn trẻ quen ai cũng được, nhưng mà cưới thì phải lấy người mình yêu,chứ nếu không suốt ngày sẽ gà bay chó sủa đấy , không yên ngày nào đâu. " .

" Diệp Khắc hôm nay triết lý nhỉ. " ..

" Lý Kỳ mày đừng có mà cười nhạo tao , nhìn ba mẹ của Dục Thịnh là biết ngay mà ,hôn nhân không tình yêu là mồ chôn tình yêu đó. ". ..

" Thôi đừng nói nữa ,uống đi " Dục Thịnh lên tiếng .

" Ừm. " .

Đêm tối cả đám kéo nhau về nhà của Dục Thịnh ngủ, nói là chung cư chứ nhà của anh cũng rất là rộng ,có tới 4 phòng lận cho nên anh cũng thường kéo bạn mình về nhà ngủ ,đặc biệt là 2 thằng bạn thân.



" Phòng bên kia đó. "

"" Biết rồi, người nhà cả mà "

" Ừm," Sau đó thì Dục Thịnh cũng về phòng của mình ..

Đi vào trong toilet thay quần áo rồi leo lên giường nằm .

Tự nhiên nhớ lại đoạn tin nhắn kia ,anh lật đật ngồi dậy rồi trả lời tin nhắn .

[ Không cho , tôi không dễ dãi như vậy ,..] .

Nhắn xong anh liền kéo chăn lên rồi đi ngủ.

Đêm nay cũng hơi chập chờn,với lại do anh say rượu cho nên mới dễ ngủ đến thế,bởi vậy cho nên anh hay đi uống rượu để bản thân mình chìm vào giấc ngủ được nhanh hơn .

Sáng hôm sau Cẩn Vy theo thói quen cô mở điện thoại lên thì thấy đã 6:20 phút rồi .,mở wechat lên thì thấy Dục Thịnh đã trả lời rồi,anh ta thức khuya đến như vậy sao .

Bị từ chối rồi, Dục Thịnh không cho ,còn nói là không dễ dãi nữa chứ , chỉ là số điện thoại thôi mà anh ta có cần quý trọng đến như vậy không chứ. .

Đã xuống nước như vậy mà còn không cho nữa , nếu không vì cô bạn thân thì cô sẽ không hạ mình như vậy đâu ,anh ta đúng là quá đáng ghét mà , nhưng mà cô phải nhẫn nhịn mới được,tốt nhất không được làm phật lòng anh ta nữa. ..

[ Dục Thịnh xem như tôi năn nỉ anh đi ,anh cho tôi số điện thoại của Lý Kỳ đi mà , thật sự tôi rất cần nó .] .

[ Lần trước là tôi sai tôi xin lỗi anh ,anh đừng để bụng nữa mà ,].

Nhắn xong Cẩn Vy cảm thấy thổ thẹn với lòng của mình quá đi ,sau đó thì cũng đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .

Tiểu Mân vẫn chưa thức dậy , không biết hôm nay cậu ấy có đi học hay không nữa ..

Hôm nay là thứ 7 có người đi học và có người thì không, Cẩn Vy học buổi sáng , đến chiều thì sẽ đi làm ,thời khoá biểu của cô nó cũng chỉ lập đi lập lại như thế mà thôi .