Nấu cơm xong thì cô liền gọi 2 đứa nhỏ ra ăn cơm .
" Hai dia mau an com di. "
"Dạ. "
"Mà mẹ ơi bà dì chưa về sao.".
" Ừm ."
Tiểu Minh và Tiểu Hạo thấy cô gọi là dì cho nên cũng gọi như thế luôn .
Dì Thảo My cũng không có ý kiến cho nên cũng để cho 2 đứa nhỏ gọi như vậy .
" Hai đứa ăn trước đi ,dì của tụi con sẽ ăn sao ."
" Dạ ,con biết rồi ".
Sau đó thì 2 đứa nhỏ mới chịu ăn cơm .
"Tiều Minh con sao thế ."
" Dạ không sao ,mẹ cũng ăn đi."
"Ừm, ngày mai mẹ sẽ nói chuyện với cô giáo ,con đừng lo nữa nhé. "
" Da."
Nhắc đến tiền làm cho cô mới nhớ, tiền trong nhà đã sắp hết rồi.
Mấy năm qua thật sự mà nói thì cô nhờ có tiền của Dục Thịnh mới cầm cự được đến bây giờ, bởi vì nuôi cùng lúc 2 đứa trẻ thì không có dễ dàng gì đâu..
Thẻ ngân hàng Dục Thịnh cho cô 5 năm trước thì cô đã lấy tiền đó để đóng tiền nhà và sinh con ,thuốc men rồi tả và sữa nữa .
Tiền xài cuối cùng cũng đã hết ,cô đi làm với đồng lương ít ỏi cho nên không thể nào mà xoay sở đủ.
Có lẽ cô nên ra ngoài làm thêm vào buổi tối mới được ,có như thể thì mới đủ trang trải cho cuộc sống của 4 người.
Dì của cô cũng đã lớn tuổi rồi, cho nên không thể nào đi làm mãi được đầu, cũng đã đến lúc nghỉ ngơi .
Sau khi ăn cơm xong thì cô liền đi rửa chén, Tiểu Hạo thì ngồi ở sofa học bài. Tiểu Minh thì cứ cắm đầu vào mấy bộ láp ráp, thằng bé vừa mới bị thương cho nên cô cũng không nỡ la mắng con mình nữa .
Dù sao thì Tiểu Minh vẫn còn nhỏ ,cô không muốn gây áp lực cho con mình đâu, chơi láp ráp cũng có thể giúp nó rèn luyện tư duy của bản thân mình mà .
8 giờ tối thì cô cũng cho con mình đi ngủ, ngủ sớm để ngày mai còn đi học nữa .
9 giờ 20 thì Thảo My cũng đã về nhà .
" Dì về rồi sao ."
"Ừm ."
" À hồm nay dì gặp Lưu Kiệt đấy ,trái đất này đúng thật là tròn mà. "
"Ờ ,trùng hợp thật. "
"À dì ơi hay dì nghỉ làm đi ,con thấy dì làm về khuya quá con không an tâm ."
" Ừm ,dì cũng tính vậy .Chứ hỗm rài dì thấy mệt quá .À mà dì nghỉ rồi thì con phải làm sao đây ,chi phí sinh hoạt trong 1 tháng rất là nhiều "
" Không sao đâu dì ,con lo được ."
" Thật không ."
" Thât mà ."
" Cuoi tuan con se dem tranh di ban. "
" Mới đây mà vẽ xong rồi à "
"Dạ xong rồi ."
"Ừm vậy cũng được, dì đi tắm đây "
" Da .".
_##
Hôm sau thì Cần Vy cũng đã gặp cô giáo ,hai người cũng có trò chuyện qua lại 1 hổi...
" Cô giáo mong cô để ý đến Tiều Minh giúp tôi ,tính cách của nó quá thẳng thắn ."
" Được rồi, tôi sẽ để ý đến thằng bé. "
" À còn đây là tiền học, tôi gửi cô ."
" Vâng. "
" Nói thật thì Lý Kim là con nhà giàu cho nên tôi cũng không dám nói nhiều, cô cũng nên nói với Tiểu Minh, tôi chỉ sợ lỡ sau này mà có chuyện gì thì cô sẽ là ngươi mệt đấy "
" Vâng , tôi biết rồi,cám ơn cô ."
Sau đó thì Cần Vy cũng đi ra về.
Cô đi đến công ty làm việc, phải tranh thủ 1 chút chứ nếu không là sẽ trễ mất.
" Đến rồi sao."
" Dạ ,em mới đến ."
" Sao thấy em phờ phạc thế."
" Có hả chị. "
"Có hả chị."
" Có ,chị nhìn thấy rất rõ. "
" À hồi nữa em lên phòng của sếp đi ,lúc nãy sếp tìm em đấy ."
" Dạ ,em biết rồi ."
Cẩn Vy sợ nhất là khi lên phòng của sếp đấy ,cảm thấy ánh mắt của ông ta cứ nhìn cô chầm chầm trông rất là khó
chiu.
Cần Vy làm ở đây hơn 1 năm rồi cho nên cũng biết 1 chút về vị sếp kia ,ông ta hơn 50 tuổi và cũng đã có vợ và có con rồi .Đối với cấp trên và những người có bạn gái hay có vợ thì cô cũng rất là hạn chế lại gần ,bởi vì cô không muốn gây thêm phiền phức vào người của mình đâu .
" Cốc. cốc."
" Vào đi."
" Vâng ." Cẩn Vy đẩy cửa vào rồi đi vào bên trong .
" Sếp cho gọi tôi .," .
" Ừ , qua tuần sau cô đi gặp đối tác với tôi. "
" Sếp , việc này sếp thường đi với thư ký mà."
" Thư ký Dương bận rồi cho nên cô sẽ đi thay ,bộ không được sao. "
" Cô làm bên bộ phận kinh doanh thì mấy cái này đâu có làm khó được cô đâu ,vả lại cô cũng làm ở đây lâu rồi mà ."
Cẩn Vy cảm thấy có chút khó xử...
"Vâng, tôi sẽ đi cùng với sếp. "
'Tốt ,như vậy mới đúng chứ."
Phương Thành mỉm cười hài lòng rồi sau đó liền đứng dậy đi về phía của Cẩn Vy .
" Nên nghe lời như thế mới đúng chứ ,.."ông ta vừa nói xong liền chạm vào cánh tay của cô ,sau đó thì Cẩn Vy liền rụt lại rồi đứng dậy .
" Sếp ,sếp xin ông giữ chừng mực."
" Ha .hà tất gì phải làm như vậy chứ ,em biết tôi đang muốn cái gì mà, chỉ cần ở bên tôi thì em muốn cái gì cũng được .Thấy thư ký Dương không, cô ta nghe lời cho nên mới được làm thư ký đấy ,em có muốn thế chỗ đó không, .."
" Cẩn Vy em rất đẹp, tôi rất thích em ."
"Sếp ,ông đã có vợ rồi ."
" Thì sao chứ, cũng như em đó thôi không chồng mà có con ."
"Em làm vợ bé của tôi đi, tôi sẽ chu cấp cho 3 mẹ con của em ,sau này em không cần phải ở lại tăng ca nữa
dau ."
" Không.. Không cần đâu ... tôi không muốn làm kẻ thứ 3 đâu ."
"Sếp ,mong ông đừng quá phận của mình."
Nói xong Cần Vy liền đi ra khỏi phòng làm việc của ông ta .Cảm thấy nơi này không ổn rồi, chắc là cuối tháng cô sẽ từ chức quá.