Sau ngày hôm đó thì Dục Thịnh đã bắt Cẩn Vy ở nhà luôn, không cho cô ra khỏi nhà dù chỉ là nữa bước...
"Em đang làm gì đó ."
" Em vẽ tranh thôi. "
"0,"
" Ra ngoài nấu cơm cho anh đi ,anh đói bụng rồi."
" Vâng. "
Can Vy gat dau roi di ra ngoai .
Dục Thịnh đứng đó hồi lâu rồi nhìn lại bức tranh của mình...
"Cũng đẹp thật đấy "
"Sao mà mấy bức tranh kia lại bị che thế" Dục Thịnh có chút hiếu kỳ .
Sau đó anh liền đi lại mở ra xem ,bây giờ đây thì anh có chút bất ngờ, không ngờ Cẩn Vy lại vẽ anh đấy nha. Bất giác anh lại mỉm cười rồi nhìn nó thật lâu .
_@ #
Thời gian cứ thế trôi qua và ngày cưới cũng đã đến .
Dục Thịnh cảm thấy hơi buồn nhiều hơn là vui ,bản thân anh cũng chẳng muốn đến nơi đó lần nào nữa, nhưng vì cuộc sống sau này cho nên anh phải làm như vậy mà thôi..
"Em ở nhà đi ,đừng xuất hiện."
"Nhưng mà."
" Đừng nhưng nhị gì hết. "
" Nhưng mà em muốn đi cùng anh ,sau hôm nay chúng ta đã chấm dứt rồi. "
"Ừ ,vậy tùy em."
Sau đó thì 2 người cũng đi đến nhà chính ,nơi này đang tổ chức hôn lễ cho Tân Đại .
Hôn lễ rất lớn và diễn ra rất sang trọng, bây giờ đã là buổi tối rồi..
"Ba mẹ ,con mời rượu 2 người."
" Ừm ." Tân Dương gật đầu.
Tố Trinh cũng nhận lấy rồi uống cạn .
Uống rượu xong thì đến tiết mục văn nghệ .
Ca sĩ hát hò, Tân Đại đã mời ca sĩ về để góp vui luôn mà .
" Hay lắm. "
" Vui nữa ."
" Ừ vui thật đấy." Diệp Khắc vừa nói vừa uống rượu.
" Vẫn như lời hứa cũ ba sẽ cho con 10% cổ phần của Tân thị ,bây giờ Dục Thịnh đã mất rồi cho nên ba sẽ giao nhà chính lại cho con luôn ."
" Còn về tập đoàn thì ba sẽ giao cho con tiếp quản tạm thời vậy ."
Tân Đại nghe xong thì cũng há hốc mồm, thằng này đúng là mê muội mất rồi .
" Ai nói là con đã chết vậy." giọng nói quen thuộc vang lên khiến cho ai nấy cũng bất ngờ cả...
" Tân Dục Thịnh con chưa chết ." Tân Dương dường như không thể tin vào mắt của mình nữa rồi.
' Đúng vậy ,con chưa chết. ".
"Dục Thịnh em vẫn còn sống à " Tân Đại tỏ vẻ bất ngờ .
"Đúng , tôi phải sống để đến đây dự hôn lễ của anh chứ, à nói đúng hơn là người đã ra tay với tôi, Tân Đại tôi không ngờ anh lại hèn hạ như thế đấy. "
"Em nói cái gì thế, anh không hiểu gì cả. "
" Không hiểu thì nhìn anh, nhìn rồi sẽ hiểu mà ".
Tân Đại chỉ về phía màn hình .
"Xem đi chứ đại thiếu gia. "
" Trời ...trời ơi sao thế này ,anh trai lại muốn giết em trai của mình. "
" Ghê quá đi ,à quên mất Tân Đại đâu phải là con trai ruột của Tân Dương đâu ."
" Trời đất quá ác độc rồi."
"Đúng là lòng người mà ."
" Tân Đại tao giết chết mày ,tao nuôi mày mà mày lại muốn giết chết con của tao ." Tân Dương hét lên .
" Chát ..chát.bụp ."
Hà Linh bị đẩy té xuống đất, phụ dâu thấy vậy liền đi lại kéo cô đi ra chỗ khác .
"Ông thôi đi, đừng có đánh con của tôi nữa ."
" Còn bà nữa ,bà tiếp tay cho nó có đúng không hả ." Ông ấy gằn giọng lên.
" Chát ."
"Đồ cái thứ không ra gì, Tân Dục Thịnh là con của bà đấy ."
" Tôi ... tôi ."
Diệp Khắc lúc này liền đứng ra đuổi khách, chứ ở đây đã loạn lắm rồi, MC cũng đã rời khỏi đây từ khi nào rồi .
" Chưa có người mẹ nào mà ác như bà cả ,quá ác độc. "
"Tôi. Tôi ...xin lỗi. "
" Bà mau xin lỗi Dục Thịnh đi kìa. ".
"Dục Thịnh ..mẹ ...mẹ. "
" Tôi không nhận lời xin lỗi của bà ,và tôi sẽ không tha cho anh ta đâu. "
" Ý của con là gì đây."
" Giết người thì đền mang, tôi báo cảnh sát rồi. "
" Tân Đại là anh của con mà. "
" Bà ảo tưởng à ,anh ta là con riêng của bà ,anh ta không có liên quan gì đến tôi hết ."
" Mẹ cứ mặc kệ nó đi , không cần cầu xin. "
" Đó ,bà thấy con trai bà nói chuyện chưa."
Sau đó Dục Thịnh liền nắm lấy cổ áo của anh ta rồi bóp chặt
" Bụp. bụp." đánh vào mặt của Tân Đại 2 cái cho đỡ tức .
" Tôi đánh anh để cho anh biết cảm giác đau đớn là gì" .
" Hừ."
" Bụp bụp. "
" Chát. ..chát."
Kẻ đánh qua thì người cũng đánh lại mà thôi ...
" Dục Thịnh mày đừng tưởng chỉ có mình mày biết đánh người thôi. "
"Ahhh."
" Mày còn sống thì đã sao chứ lần này mày không chết thì lần sau mày sẽ chết thôi ,mày sẽ không thoát được tao
นิลิ่น .haha."
" Điên ...điên hết rồi." Tân Quân liền quát lên .
" Tân Dương con quá hồ đồ ,suýt chút nữa thì giao trứng cho ác rồi ."
"Ba ..con ..con."
" Cẩn Vy đưa ông vào nhà ,ông không muốn ở đây nữa. "
"Dạ. "
Tố Trinh giờ đây mới hiểu ra thì ra là con nhỏ này đã giấu Dục Thịnh đây mà, nó rõ ràng biết Dục Thịnh không có chết, ấy vậy mà vẫn cố giấu giếm cho bằng được.