Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 52: Nhà Tắm




Cẩn Vy vừa mới đi ra thì đã nghe thấy tiếng hét của Dục Thịnh, không biết là có chuyện gì đã xảy ra, cho nên cô liền chạy vào .

"Có chuyện gì vậy anh ."

"Anh. .anh."

" Anh làm sao thế ."

" Anh làm rơi đồ thôi ."

" Vậy mà làm em sợ chết mất." . Cần Vy thở dài rồi vuốt ngực của mình xuống.

Bây giờ cô mới nhận ra là Dục Thịnh không mặc quần áo .

"Âhhh." lần này là đến cô la lên..

"Em hét cái gì chứ, chẳng phải là em đã nhìn thấy từ lâu rồi à.".

"Anh ..anh."

Dục Thịnh sau đó liền đẩy cô vào trong tường.

"Anh định làm gì, mau thả em ra ngoài."...

" Là em tự chạy vào trong đây mà.".

Chuyện gì đang xảy ra như thế này, Cẩn Vy cô đúng là điên thật mà .

"Anh đừng làm vậy ,lỡ dì biết thì sao đây ,ở đây không thể đâu."

"Có thể mà, không gì mà không thể cả. " Vừa nói xong Dục Thịnh liền hôn lên môi của Cẩn Vy ,anh vừa hôn vừa cởi áo của cô xuống.

" Um ..ư ...ađừng anh ."

" Nhưng mà bây giờ anh lại muốn em rồi." Dục Thịnh hôn khắp người của Cẩn Vy •

"Um .ư "

" Đừng để lại dấu, xin anh đấy."

" Vậy em có cái gì để trao đổi sao."

"Em không có ."

" Vậy anh nên làm gì với em đây ."

' Khi về thành phố em sẽ cho anh ."

" Cho anh cái gì."

" Thi anh muon cai gi cung dudc. "

" Thật ư."

" Thật mà ."

" Ừm, nhưng mà bây giờ anh phải làm em 1 chút ,chứ anh nhịn không nổi nữa đâu. " Nói xong Dục Thịnh liền cắn lấy đỉnh ngực của cô, anh ngậm lấy đầu ti rồi nhã ra liên tục ,bầu ngực thì bị anh bóp lấy không ngừng .

" Um...ư ." Cô khẽ rên rỉ, 2 tay thì ôm lấy eo của người đàn ông ở trước mặt mình .

" Ư. .đau chậm lại ...ưm.".



" Không chậm được, sướng muốn chết, thoải mái nữa ."

" Đừng nói nữa mà...ưm ..ư ." đầu óc của cô bây giờ nó đã mụ mị mất rồi .

" Um. .น.…"

"Đau ..ưm ngực .. ngực của em."

" Dau น ."

" Um, rat dau. "

"Được, anh sẽ tha cho em ,bây giờ em giúp anh tắm đi ."

" Dục Thịnh anh tha cho em đi ,em phải ra ngoài, dì sắp về rồi ."

" Sắp về chứ chưa có về mà em . Nếu em không làm thì anh làm em đấy ,em biết anh làm rất lâu mà đúng không, ít nhất cũng phải 2 tiếng trở lên .." .

"Em ..em.."

" Nhanh lên đi ,anh không thích chờ đợi đâu ."

"Được rồi." sau đó thì cô cũng giúp anh tắm rửa ,Cẩn Vy thoa sữa tắm lên người của anh.

" Tay em rất mềm mại ."

" Ừm ,cám ơn anh đã khen em ."

"Em làm tiếp đi chứ. "

"Ừm, "

5 phút trôi qua thì Cẩn Vy cũng xả nước ra rồi đổ lên người của Dục Thịnh .

"Sạch rồi ,anh mặc quần áo vào đi."

" Chua ma, con 6 phia dudi nนa."

" Anh tự làm đi ,em không làm được. "

" Cẩn Vy ngoan ngoãn nghe lời đi ,đừng bắt anh phải ép em ." Dục Thịnh đưa mắt nhìn cô .

Cẩn Vy thấy anh hình như sắp nổi giận đến nơi rồi .Sau đó thì cô cũng quỳ xuống ,do là mặc váy cho nên ở phía dưới cũng lộ cảnh xuân ra 1 chút ,đầu gối thì va đập xuống nền nhà khiến cho cô hơi đau nhói 1 chút .

" Em sao vậy ."

" Không có."

" Vậy thì làm tiếp đi."

Nơi này có thể đã ăn rất nhiều lần rồi, nhưng mà lần nào cũng khiến cho cô trướng rất là nhiều, cảm thấy rất khó nuốt.

" Um .…น.ahhh ."

"Sau. รลิน vao nua .um.".

"Bach. .bach. .bach.."

"Úm ..ư...ưm."



" Thịnh ...ưm...ư ...rút ra đi anh ...xin anh đấy ."

" Ư ..ưm .ahhh...Thịnh "'

Cẩn Vy gọi như thế thì càng làm cho anh s"ống hơn nửa ,Dục Thịnh ôm sau gáy của cô rồi đỉnh hông vào, càng làm càng khiến cho anh vui vẻ đến tột cùng .

" Um...a.ư .. sớng em giỏi lắm ." .

Cẩn Vy đau muốn chết, cổ họng của cô bị anh làm muốn tan tành luôn rồi ,càng đâm sâu thì nó càng đau đây mà, nhưng có nói thì anh cũng chẳng chịu dừng lại gì cả....

" U. .daน…น.…"

" Bạch. bạch.."

Nửa tiếng trôi qua thì anh cũng chịu dừng lại rồi bắn vào trong miệng của cô .

"Ư. .. khụ. khụ." Cẩn Vy ho khan , tinh dị"h cũng đã tràn ra bên ngoài...

" Um ..ư ." cô đưa tay quệt qua miệng của mình.

" Không sao chứ..."

" Không sao." Cô thản nhiên đáp lại .

" Anh vui quá nên lỡ bắn vào rồi ."

" Khong .. khong sao dau .lat nua em se uong thuoc. "

"Ừm.".

" Anh. ...anh tắm đi em ra ngoài." Cần Vy nói chuyện với chất giọng hờ hững, dường như là đang giận và anh cũng có thể nhìn ra. .

Cẩn Vy kéo áo lên rồi cũng mở cửa đi ra ngoài.

Cô trở về phòng của mình rồi nằm dài trên giường, cũng may là dì vẫn chưa có về nhà chứ nếu không cô sẽ xấu hổ đến chết mất. Thôi thì cũng sắp chia tay rồi, nếu anh ấy muốn nhiều thì cô sẽ cho nhiều vậy ,dù sao đó cũng chính là nhu cầu của anh ấy mà ,từ khi mà ký kết bản hợp đồng này thì việc cô phải làm chính là đáp ứng nhu cầu sinh lý cho Dục Thịnh, bản thân cô không có quyền gì để từ chối anh ấy cả.

Càng nghĩ thì càng sẽ mệt hơn mà thôi, thôi thì tới đâu thì hay tới đó vậy .

Lát sau Thảo My cũng đã trở về nhà ,bà cũng bắt đầu dọn cơm lên ,bây giờ cũng đã đầu giờ chiều luôn rồi.

"Dục Thịnh con mới tắm à." thấy anh mặc đồ mới với lại đầu tóc vẫn còn ướt cho nên liền lên tiếng hỏi .

"Dạ."

" Cẩn Vy nó đi đâu rồi không biết nữa , dì không thấy nó đâu ."

'" Chắc là ở trong phòng đó dì."

" Ừm,vậy con đi gọi nó ra ăn cơm đi ."

"Dạ. "

Nhà bây giờ chỉ có 2 phòng mà thôi, 1 phòng của dì và 1 phòng của cô.

Cẩn Vy nằm tạm ở phòng của mình đỡ 1 chút ,đến tối thì cô sẽ qua phòng của dì mà ngủ, còn phòng này thì sẽ cho Dục Thịnh .

Mới nằm có 1 chút mà cô đã ngủ quên luôn rồi .

Dục Thịnh đi vào thì thấy Cẩn Vy đã ngủ mất rồi, quần áo vẫn chưa thay ra ,anh sờ vào thì thấy nó hơi ướt thì phải .

Anh khẽ thở dài rồi đi ra khóa cửa lại, sau đó thì đi lại tủ lấy cho cô 1 bộ quần áo mới .