Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 44: Đã Chết




Tân Dương không nghĩ là con trai của mình sẽ chết đâu, chẳng phải đêm qua vẫn còn nói chuyện với nhau hay sao ..

" Ba à ba bớt đau buồn đi ,dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi ."

" Tân Đại nói đúng đấy ,ông cố gắng lên ." .

"Tố Trinh bà có phải là mẹ của nó không vậy ,con trai bà chết mà thấy bà bình thường quá đi. "

" Ông nghĩ sao mà nói tôi như vậy chứ ,lòng của tôi cũng đau lắm .Con tôi chết rồi mà không thấy xác ,bây giờ chỉ có thể nhìn thấy đống tro tàn mà thôi, ông nghĩ tôi vui được à ."

"Dục Thịnh nó là con của tôi mà ,tuy ngày thường 2 mẹ con khắc khẩu nhưng mà tôi cũng rất đau lòng khi chứng kiến cảnh này. "

Tân Dương cũng không biết nói sao nữa, không ngờ bây giờ Dục Thịnh đã chết, xem như là nhà họ Tân đã không còn người nối dõi nữa ,mọi thứ sẽ kết thúc từ đây luôn rồi .

" Bà ra ngoài tiếp khách đi, tôi ở đây với con của tôi ."

" Ừm. "

Tân Dương ngồi xuống đất rồi nhìn hũ tro cốt của con trai mình, mà không biết có phải là nó không nữa ,bởi vì mọi thứ nó đã bị thiêu rụi hết rồi, .

Nước mắt của người bố lăn dài xuống, thật sự thì ông ấy cũng rất là bất lực rồi, người đầu bạc phải tiền kẻ đầu xanh ,cái cảnh này đúng là không thể nào mà chịu nổi được mà...

" Dục Thịnh là ba có lỗi với con, biết vậy ba sẽ không gọi con về đây đâu ,ba đã sai rồi.."

Tân Đại đứng gần đó thì cũng chỉ biết nhếch môi cười mà thôi .

Lý Kỳ và Dương tự cũng đến đây ,Châu Xuân cũng đã có mặt từ sớm rồi .

Châu Xuân khóc lóc ỉ ôi 1 trận rồi đòi sống đòi chết .Ba của Châu Xuân thấy vậy thì liền đưa con gái của mình về nhà..



" Bác trai tụi con mới đến."

" Um,Lý Kỳ và Dương Khắc đó à ."

"Dạ ."

" Không ngờ số của Dục Thịnh lại ngắn ngủi đến như vậy,đêm qua còn hẹn tụi con đi uống rượu nữa mà ,con còn chưa gặp nó nữa ."

"Nó hẹn tụi con à..".

" Dạ đúng vậy,con và Dương Khắc chờ lâu quá cho nên đã về nhà luôn,tại con tưởng nó bận nên cũng đã về, tại nó cũng hay cho tụi con leo cây như thế ." .

" Um, đúng là xui thật đấy ."

"À cảnh sát nói như thế nào vậy bác." Diệp Khắc liền tiếp lời .

" Không có camera cho nên cũng không kết luận được gì cả ,có thể nó chạy quá tốc độ nên mới lao vào cột điện.

"

"Vậy hả ,đúng là xui cho Dục Thịnh mà ,chứ ngày thường nó chạy xe ok lắm ,tuy chạy nhanh nhưng mà cũng biết điểm dừng là ở đâu..."

"Mà bác cũng yên tâm đi ,bây giờ có cảnh sát điều tra rồi,sớm muộn gì thì cũng có kết quả mà thôi ."

" Um ,cám ơn 2 đứa đã động viên bác."

" Dạ, không có gì đâu bác. "

Tân Đại đúng là 1 con cáo già mà ,từ nãy đến giờ chỉ nhìn thôi chứ cũng không có lên tiếng nói chuyện .



"Bác bớt đau buồn, số mạng của Dục Thịnh nó đã như vậy rồi, bác cố gắng vượt qua nhé. "

"Ừm."

" Diệp Khắc nói đúng đó ba ,dù sao thì em ấy cũng đã chết rồi, người chết không thể nào sống lại được ."

"Ừ,." Tân Dương gật đầu.

Diệp Khắc có thể nhìn rõ ánh mắt và cả con người của anh ta, người đàn ông này quá xấu xa và đê tiện rồi.

" Tân Đại , em trai anh mất rồi chắc anh rất buồn nhỉ."

"Ừm, đương nhiên là rất buồn rồi, còn 1 tháng nữa sẽ tới đám cưới của tôi nhưng chắc là phải dời lại rồi ."

"Tân Đại cứ tổ chức đi , thiệp đã gửi đi rồi, không thể hoãn lại đâu ."

" Dạ ,ba nói sao thì con nghe vậy ."

"Ừm.".

Quá gian xảo mà , Diệp Khắc thừa biết là anh ta cố tình nói như vậy để Tân Dương tỏ lòng thương đây mà...

"Lý Kỳ ra trước ngồi đi ,"

"Ừm ,.." sau đó thì 2 người họ cũng đi ra trước, chứ ở đây sẽ khiến anh tức chết đấy .

Dù sao thì Dục Thịnh cũng đâu có chết thật đâu, đến đây thì chơi 1 chút thôi, súyt chút nữa đã nghĩ bạn mình chết thật luôn rồi đấy .

Tân Đại biết là 2 thằng nhóc đó đang nói xoáy mình đây mà, nhưng mà thích thì cứ nói đi ,nói cho đã luôn cũng được, chứ bây giờ cũng đâu có làm gì được đâu ,như vậy càng khiến cho anh hả cơn giận của mình hơn nữa đấy