Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 37: Ra Điều Kiện




Hai cô gái vừa ăn vừa uống bia ,mà ngày hồm nay Tiều Mân uống rất nhiều, bây giờ cô muốn uống để bản thân của mình được giải toả tâm trạng ,lần đầu yêu đương mà bản thân phải đau khổ như thế này, thật ra mà nói thì bản thần của cô không được cam tâm cho lắm .

" Cẩn Vy,cậu thấy mình là người như thế nào ."

"Tiểu Mân cậu say rồi đúng không ."

"Không có ,cậu nói thật cho mình biết đi ."

"Ừm, mình thấy cậu rất tốt bụng ,dễ thương rồi còn xinh đẹp nữa ,."

" Vậy sao, cũng nhiều ưu điểm đó chứ."

" Ừm ,rất nhiều là đằng khác . Tiểu Mân cậu đừng có buồn nữa ,lúc trước không có Lý Kỳ thì cậu sống cũng rất tốt mà ."

"Mình cũng không biết nữa ,tự nhiên cái buồn ngang hông vậy đó."

"Được rồi, cậu cố gắng lên. Ăn xong rồi mình đưa cậu về trường ."

" Minh con muon di choi nda ."

" Cậu đã say bí tỉ rồi, mặt mày đỏ ao .Hôm khác chúng ta hả đi chơi ,bây giờ cũng muộn lắm rồi "

" Ừm vậy cũng được, chỉ có cậu là tốt với mình nhất ." Tiểu Mân còn làm hình trái tim nữa ,cái cô gái này đúng thật là đã say mất rồi ..

Sau khi ăn bánh kem xong thì Cẩn Vy đã no căng cả bụng rồi .

(Ting. ting…).

Cô mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn của Dục Thịnh ...

(Em ngủ trước đi, hôm nay tôi về trễ ,đừng đợi .)

(Được.).

"Dục vọng à. "

" Ừm,là anh ấy." .

Lát sau Cẩn Vy đi lại quầy thanh toán rồi đưa bạn mình ra ngoài .

" Mình về được mà ,cậu cũng về nhà đi."

" Cậu say rồi lỡ gặp kẻ xấu thì sao đây"



" Không sao mà , thấy vậy thôi chứ mình cũng không có hiền đâu."

"Ừm được rồi, xe tới rồi kìa. "

Sau đó thì Tiểu Mân cũng đi lên xe taxi...

Cẩn Vy đứng nhìn bạn mình lên xe rồi thì cô mới rời đi ...

" Cô là Ngô Cẩn Vy đúng không ."

"Đúng vậy ,sao bác lại biết tên tôi. "

"Đơn giản mà, tôi có chuyện muốn nói với cô liên quan đến Dục Thịnh ." .

Nghe xong thì Cẩn Vy liền đứng hình luôn, chẳng lẽ đây là mẹ của anh ấy ư .

Sau đó thì bà ta liền kéo Cần Vy lên xe của bà ta..

" Tôi biết cô là tình nhân của Dục Thịnh rồi .."

" Bác. bác biết chuyện này ."

"Ừm tôi là mẹ của nó mà ,cho nên những gì liên quan đến nó tôi điều biết cả. "..

" Bác là mẹ của anh ấy thật à. "

"Đúng vậy ."

" Bay gid bac muon gi 6 toi day ."

"Đương nhiên là hãy rời xa Dục Thịnh, thân phận của cô thấp hèn vô cùng tôi không nghĩ là con trai tôi nó lại chọn người như cô đấy."..

"Nhà tôi chỉ chọn người có cùng đẳng cấp chẳng hạn ,như là Châu Xuân vậy hoặc là người có thân phận cao hơn thì mới được,còn cô thì không có xứng tầm .".

" Đúng là Dục Thịnh bị mù mắt cho nên mới chọn cô đây mà."...

" Bác gái bây giờ tôi mới hiểu vì sao Dục Thịnh lại có cái nhìn về người mẹ ruột của mình như vậy rồi, không người mẹ nào lại chửi con mình thậm tệ như vậy cả , chỉ có bác mà thôi ."

" Cô ..cô dám ăn nói với tôi như vậy hả."

" Tôi chỉ nói đúng sự thật mà thôi, ngay từ lúc đầu là bác đã sỉ nhục tôi trước đấy."...



" Muốn bao nhiêu tiền mới rời xa nó đây .".

" Tôi không cần tiền của bác ,Dục Thịnh đã cho tôi nhiều lắm rồi...'' .

"Cô ..cô ... được lắm, nếu cô không chịu thì tôi sẽ nói với Tân Dương đến khi đó ba của nó sẽ xử nó vậy ,ông ta sẽ không chấp nhận nó quen 1 người con gái có thân phận thấp hèn như vậy đâu. "

" Tôi hỏi thật nha bác có phải là mẹ ruột của anh ấy không vậy ,sau bác cứ thích dìm anh ấy xuống vũng bùn mãi thế."

" Đây là chuyện của nhà tôi không phải của cô ,"

Tố Trinh nói ra thì Tân Dương cùng lắm chỉ sẽ mắng chửi nó mà thôi,tài sản vẫn sẽ cho Dục Thịnh chứ không cho

Tân Đại nữa đầu .

Vậy cho nên thứ bây giờ cần nhất đó chính là đuổi cổ Ngô Cần Vy đi và tìm 1 cô gái nhà giàu thế chỗ đó ,mấy đứa con gái tiều thư nhà giàu thì sẽ dễ nói chuyện và thao túng tâm lý hơn, đến khi đó bà cũng có thể nhờ vã với lại cũng được quà cáp các thứ nữa .

Thứ gì mà không có lợi cho mình thì Tố Trinh sẽ không làm đâu...

Đợi làm đám cưới cho Tân Đại xong thì bà sẽ tính đến chuyện của Dục Thịnh, chứ nó mà yêu đương nhăng nhít bên ngoài thì thế nào cũng sẽ bị lừa hết tiền cho mà xem ,Ngô Cẩn Vy nghèo hèn như vậy ,cô ta rất là mê tiền, mấy tháng qua chắc hẳn đã moi được rất nhiều tiền rồi .

"Nhìn cái kèo này chắc cô đã yêu con trai của tôi rồi nhỉ ."

" Bác..bác."..

"Muốn vào nhà họ Tân không có dễ dàng đâu, tôi nói cho tôi biết là nhà tôi không có ai chấp nhận người như cô ..À đúng rồi cô mà ở bên nó ngày nào thì người khổ sẽ là Dục Thịnh đấy, tôi sẽ gây áp lực lên cho nó ,thử xem nó có chịu nổi hay không đây ."...

" Dục Thịnh nó lạnh lùng nhưng đôi khi cũng rất tình cảm mà ,bây giờ nó bị bệnh trầm cảm rồi không chừng sau khi trải qua chuyện này thì bệnh càng nặng hơn nữa ."

"Rốt cuộc thì bác có phải là mẹ của anh ấy hay không vậy ,Dục Thịnh là con trai của bác đấy .Chính bác đã khiến cho anh ấy ra nông nổi như thế này ,đã vậy còn muốn anh ấy bị bệnh nặng hơn nữa ." .

"Trong tâm của tôi chỉ có Tân Đại là con mà thôi. Ngô Cần Vy cô hãy suy nghĩ kỹ lại đi ,thời gian là 3 tháng, tôi cho cô rất nhiều thời gian vậy cho nên hãy biết bản thân nên làm những gì với cuộc đời của mình, cô ra đi tôi sẽ cho cô 1 khoảng tiền để sinh sống ,cô có thể về quê sống với người dì của mình ."

"Dì.."

" Cô quên là mình có người dì tên là Thảo My à. "

" Bác điều tra tôi ."

"Ừm,có tiền là có tất cả mà, còn nếu không thì người dì của cô ra sao thì tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu ."

"Đây là số điện thoại của tôi,có cần gì thì cứ gọi ."

" Tôi không ngờ bác lại tâm cơ đến như vậy đấy, Dục Thịnh anh ấy thật vô phước khi phải làm con của bà. " Nói xong Cần Vy liền đi xuống xe.