Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 33: Suy Nghĩ Nhiều




Pha nước xong thì Cẩn Vy cũng đi ra ngoài, lúc này đây cô thấy anh vẫn còn hút thuốc lá .

" Anh đi tắm đi."

"Ừm ,em ngủ sớm đi ."

"Vâng ,em biết rồi."..

Sau đó thì anh liền đứng dậy rồi đi vào trong .

Cần Vy ngồi xuống giường, nhìn thấy ở dưới đất toàn là tàn thuốc mà thôi, lúc này đây cô liền nhíu mày lại rồi ra ngoài lấy máy hút bụi vào dọn dẹp cho sạch sẽ.

Lát sau Dục Thịnh cũng đi ra ngoài, thấy Cẩn Vy không ngủ cho nên anh liền nhíu mày lại .

" Sao chua ngu ."

"Em ..em đợi anh ".

"Em ngủ trước đi ,anh không ngủ được." .

"À." Cần Vy cũng chỉ à lên 1 tiếng mà thôi .

" Anh nằm 1 chút thì sẽ ngủ được thôi. "

Dễ dàng như vậy ư ,mấy năm qua anh rất trần trọc..

Sau đó thì anh cũng nằm xuống giường, lúc bấy giờ anh chỉ mặc trên người áo choàng tắm mà thôi, cho nên trong người cũng khá dễ chịu không có nóng nực gì cả.

" Anh thường khó ngủ lắm sao. "

" Ừm,anh rất khó ngủ ." .

" Có chuyện gì với anh sao ."

" Hình như là em nói hơi nhiều rồi ."

" Đúng là em nói hơi nhiều đây nhưng mà tôi sẽ trả lời, "



" Tôi buồn chuyện gia đình mà thôi, càng nghĩ thì càng buồn ." .

" Ừm ,vậy thì anh nói ra đi như vậy mới giải toa được tâm trạng của mình ."

" Không đâu, chỉ mình tôi biết là được rồi, nói ra em sẽ mất hứng theo đấy ." .nói xong anh liền ôm Cẩn Vy vào lòng

" Um ."

" Chụt. chụt."..Dục Thịnh nghiên người rồi hồn lấy môi của cô .

"Um ..ư ..ư.."

"Anh .anh.".

" Em vita mdi khoe lai thoi ."

" Ừm tôi biết, tôi chỉ hôn thôi, mà em là tình nhân mà đòi hỏi hơi nhiều đấy ."

" Xin loi. "

" Haiz , chỉ biết xin lỗi, bữa khác bù lại cho tôi ."

" Được."

" Dù sao giờ tôi cũng rất mệt. ".

Dục Thịnh nhìn lên trần nhà ,anh cứ nhìn trên đó chằm chằm .Cẩn Vy thì rút vào trong lồng ngực của anh, hai mắt nhìn vào gương mặt của Dục Thịnh ,lâu lâu lại lén nhìn vào mắt của anh ,đôi mắt của anh ấy rất lạnh lùng đã vậy còn có chút hơi buồn nữa chứ ,càng nhìn thì càng thấy nó chất chứa nỗi buồn ở trong đó, nhưng mà anh ấy lại không hiện nó ra ở bên ngoài .

"Ngủ đi ,đừng nhìn nữa ."

" Vâng ,em biết rồi." hóá ra là từ nãy giờ anh ấy biết cô đã nhìn những gì rồi sao .

Sau đó thì cô cũng nhắm mắt lại ngủ, chứ mà thức thì không biết nên làm và nói gì với anh ấy đây ,đối diện với người đàn ông này khiến cho cô có chút sợ hãi .

Dục Thịnh hôn lên trán của Cần Vy 1 cái .

Bây giờ anh phải sống y như những gì mà Lý Kỳ đã nói ư ,là anh phải cẩn thận với phụ nữ.. Liệu trên đời này có người chân thành và tử tế hay không đây ,hay là ai cũng sẽ giống như bà ta ,Cẩn Vy lên giường của anh được thì sau này cũng sẽ lên giường với người khác mà thôi, chỉ cần có tiền là lên có đúng không đây ...



Càng nghĩ thì lại càng nhức đầu mà ,sau đó thì anh liền ngồi dậy rồi đi ra ngoài .

Anh đem tập hồ sơ qua thư phòng rồi để vào trong tủ sắt ,an toàn vẫn là trên hết .

Trở về phòng ngủ thì thấy Cẩn Vy đã ngủ rồi, Dục Thịnh nằm dài ở trên ghế sofa rồi nhìn ra bên ngoài, anh nhìn ra cửa sổ xa xăm kia .

" Cẩn Vy ,Châu Xuân, Tố Trinh." .

3 người này đã xuất hiện trong cuộc đời của anh .Mẹ anh là người làm cho anh đau nhiều nhất .

Châu Xuân rất phiền phức khiến cho anh khó chịu vô cùng, còn Cẩn Vy thì có 1 cái gì đó rất là mới lạ nó khiến cho con người ta thu hút và phải khám phá cho bằng được .

Và hiện tại anh đã chiếm hữu được rồi,cô gái này cũng có chút đặc biệt nhưng mà anh không thể diễn tả bằng lời

dudc, no cu lam sao day..

Anh trắn trọc ,tay thì gác lên trán của mình .Mới tẩm xong cho nên anh cũng đã tỉnh rượu rồi cho nên mới không thể nào mà ngủ được...

Xem ra cô ấy ngủ ngon thật đấy ,bây giờ chắc đã vào giấc mộng đẹp mất rồi.

"Mẹ..mẹ ơi ...mẹ đừng bỏ con mà ...mẹ."

" Nói mớ ư ." sau đó anh liền chạy lại xem như thể nào.

Trên trán của Cần Vy bây giờ đã đồ đầy mồ hôi luôn rồi .

" Không sao.. không sao. .em ngủ đi ."

"Ba ..ba ..me. "

Cẩn Vy ôm chầm lấy hông của anh ,2 tay ôm cứng ngắc luôn.

" Không sao, không sao mà.". đây là lần đầu tiên mà anh phải an ủi người khác đấy .

"Ngủ rồi sao. "

Nhanh thật đấy ,làm cái gì cũng nhanh đến ngủ cũng nhanh nữa , phải chi khi thức dậy cô phản ứng nhanh thì tốt biết mấy ,còn không thì kỹ thuật trên giường tiếp thu nhanh cũng đỡ cho tôi hẳn phần nào .