Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 31: Đáng Thương




Lý Kỳ đâu biết rằng những gì mà anh nói Tiểu Mân đã nghe hết đâu .

Sau đó thì cô liền đi tới chỗ làm của bạn mình luôn, hình như giờ này cậu ấy cũng sắp tan ca làm rồi thì phải..

Tiểu Mân đứng bên ngoài chờ tầm 15 phút thì đã thấy bạn mình đi ra.....

"Tiểu Mân cậu tìm mình có chuyện gì sao ."

" Ừm có chuyện rất quan trọng đấy ."

Chẳng phải lúc nãy vừa mới nhắn tin nói chuyện sao ,vậy mà bây giờ đã đến đây tìm cô rồi, không biết là có chuyện quan trọng gì không nữa.

"Chúng ta lại kia nói chuyện đi."

"Được." sau đó thì 2 người đi về phía trước, ở trước có 1 hàng ghế đá.

" Cẩn Vy cậu đang sống cùng với anh Dục Thịnh sao. "

Cần Vy nghe xong thì hết hồn luôn,cô không nghĩ là Tiểu Mần lại biết sớm như vậy đấy .

" Cậu .sao cậu lại biết chuyện này. "

" Vậy đây là sự thật rồi ." .

" Um ."

" Lúc nãy mình đến quán bar thì vô tình nghe thấy, mình nghe Dục Thịnh và Lý Kỳ nói chuyện với nhau.".

" Đừng nói là cậu vì mình đấy nhé. "

" Cẩn Vy à. "

" Không có đâu ,là nhà mình đang cần tiền cho nên mình mới chấp nhận yêu cầu của anh ấy mà thôi." .

" Là vậy sao.'"

"Ừm, nó không có liên quan gì đến cậu cả ,cho nên cậu đừng có suy nghĩ nhiều. ".

"Um ,vậy thì được." .

" Cậu thích Dục Thịnh nhưng mà anh ấy chỉ xem cậu là người để giải quyết nhu cầu mà thôi ." .

" Cái này là đôi bên cùng có lợi mà , không ai thiệt thòi cả đâu.".

" Rồi cậu và Lý Kỳ đến đâu rồi." .



" Không đến đâu cả ,anh ấy nói mình là tiểu thư nhà giàu cho nên mới nhắn tin tìm hiểu nói chuyện mà thôi, nghe anh ấy nói vậy cảm thấy rất là chạnh lòng. "..

" Nếu nhà mình không giàu không là tiểu thư thì chắc anh ấy sẽ không để ý đến mình đâu ." .

"Ở vậy sao, chuyện tình cảm của cậu mình cũng không biết nói sao nữa, Lý Kỳ dường như không an toàn cho

เล็ทา ,…"

" Mình cũng thấy vậy." Càng nghĩ Tiểu Mân càng cảm thấy rầu rĩ hơn .

" Thôi chúng ta đi ăn tối luôn đi ,vừa ăn vừa nói chuyện ."

"Được."

Sau đó thì 2 người liền kéo nhau đi ăn, địa điểm là 1 quán lẩu ở gần đây ...

" Cau muon an เลิ่น gi day ."

" Lลิ้น thai di ."

"Được.".

Tiểu Mân cầm menu rồi lại quầy order món .

2 phút sau thì Tiểu Mân đã quay trở lại rồi.

" Xong roi lat nua se co do an ."

" ปm. " Can Vy gat dลื่น .

"À cậu sống với Dục Thịnh vậy anh ấy có làm khó cậu không vậy."

" Không có ,thời gian của anh ấy rất bận bịu, hình như là bây giờ đang học việc ở công ty và quản lý nhà hàng

ทนีล ."

" Ừm, nghe thì thấy bận thật đấy ."

" Haiz ,mà mình nghe nói gia đình của anh ấy hơi phức tạp thì phải,hôm trước mẹ mình đi dự tiệc cho nên đã nghe người ta bàn tán đẩy. Dục Thịnh là đưa con thứ 2 của bà Tố Trinh nhưng mà bà ta không có thương anh ẩy, ngược lại còn đối xử rất tệ nữa ,khi mà Dục Thịnh lên đại học thì cũng đã bắt đầu ở riềng rồi, chắc có lẽ vì đó mà anh ấy mới lạnh lùng như thế đấy ." .

" Vậy sao."

" Um ,đứa con đầu tên là Tân Đại là đứa con riêng của bà ta với người đàn ông khác, nhưng không biết người đàn ông đó là ai hết,.."

"Mà nghe nói Tân Đại sắp đám cưới với tiểu thư nhà họ Hà đấy, Hà Linh cậu ấy là bạn của mình, đây là hôn nhân thương mại mà thôi, không yêu nhưng mà cũng phải cưới thôi. ".

"Ừm."



Và Dục Thịnh sau này cũng phải như vậy mà thôi, anh ấy đã từng nói với cô rồi mà.

" Chán thật đấy, mình sẽ không cưới người mà mình không yêu đâu ,nó đau đớn kinh khủng khiếp." ...

" Cũng giống như bà Tố Trinh vậy đó ,bà ta không yêu ông Tân Dương ,vậy cho nên khi sinh Dục Thịnh ra cho nên bà ta cũng không thèm để ý đến anh ấy nữa , nghĩ lại mới thấy Dục Thịnh đáng thương như thế nào .".

"Ừm.."

" À mà sao cậu biết Lý Kỳ ở quán bar vậy ."

" Mình định vị á ,."

Vậy chắc giờ này Dục Thịnh chắc cũng còn ở quán bar uống rượu.

" Cậu quan tâm đến Dục Thịnh có đúng không, cho nên mới kiếm cớ hỏi ."

" Khing co dau ."

" Cậu thích người ta mà ."

" Khong thich nula ,anh ay khong muon minh thich anh ay ."

" Vậy là cậu làm theo."

"Ừm ."

" Chán cậu ghê.."

"Tiểu Mân mau ăn thôi, đồ ăn nguội hết rồi."

" An เลิน ma ngui cai gi chd ."

"Cậu là đang trốn tránh ."

" Không có mà ,ăn nhanh còn về nữa ,bây giờ đã muộn lắm rồi, hôm nay mình bao cậu nha. "

" Sao thế, mới lãnh lương à. "

"Không có, mình được tăng lương ."

"Được, được."..

Ai mà biết được Dục Thịnh sẽ về lúc nào chứ ,anh ấy không cho cô về muộn đâu ,xong việc là phải về nhà liền .

Có lẽ hôm nay tâm trạng của anh ấy không được tốt rồi, cô cũng không muốn anh ấy phải khó chịu hơn nữa đâu .