- Cô cũng thật giỏi. Đây có được tính là ngoại tình không?
=========
Nhưng còn chưa đến ba giây cô đã bị kéo ra.
Tay cô bị nắm rất chặt, bàn tay này cũng không hề ấm áp chút nào...
Mí mắt cô giật giật... Âm khí bắt đầu bay xung quanh cô.
Kì Hân từ từ quay người ra đằng sau, và gặp cái người mà cô không muốn gặp nhất.
(Au: À... đó là Khánh caca đó :3)
Duy Khánh nở một nụ cười, lạnh băng nhìn Lý Hàn Minh.
- Buông cô ấy ra! - Lý Hàn Minh gằn từng tiếng.
Duy Khánh làm thinh, không hề để vào tai, nhẹ nhàng nói với Kì Hân:
- Bảo bối, em về nhà, hay là ở đây?
Kì Hân cúi mặt xuống, mím môi. Cô còn chưa kịp nói thì Lý Hàn Minh lại tiếp tục:
- Mau buông ra!
- Ô?! Lý Hàn Minh của Lý gia đây sao? Lại có hứng thú động vào đồ của người khác?- Duy Khánh châm biếm mỉm cười.
Lý Hàn Minh ngạc nhiên nhìn cô... Kì Hân mím môi:
- Ta về đi! - Sau đó cô kéo tay Duy Khánh đi về phía chiếc Bugatti Veyron đang đỗ ở đó.
Hóa ra là anh ta theo dõi cô. Cũng thật hài hước đi!
Duy Khánh lái xe đi, mặt đen thui nhìn cô:
- Cô biết cô vừa làm gì không?
-.. - Cô không trả lời.
- Điều 4 hợp đồng. Cô bị phạt thêm 30 ngày.
-...- Cô tiếp tục im lặng.
- Cô cũng thật giỏi! Đây có được coi là ngoại tình không? - Mặt Duy Khánh đen lại hơn 10 phần, trong giọng nói sặc mùi thuốc súng.
-...- Kì Hân đơ ra như khúc gỗ.
Duy Khánh sắc mặt nặng nề, cảm thấy mình như tên ngốc lảm nhảm từ nãy đến giờ thì im lặng.
Tiểu nha đầu này cũng thật to gan. Dám cắm sừng cho anh... anh ghét nhất là bị phản bội. Phụ nữ lại càng ghét cay ghét đắng.
Bố mẹ anh đi du lịch vòng quanh thế giới dài kì. Đến khi anh và cô kết hôn sẽ trở lại nên anh cũng không phải lo lắng lắm, chỉ cần thực hiện kế hoạch là xong rồi...