Chương 261: Xảy ra chuyện!
Từ sau khi Thiên Tuyển đại hội chấm dứt, bầu không khí náo nhiệt của cả Đại Thương triều liền dần dần bình ổn lại, nhưng mà sóng cả trong bóng tối lại càng ngày càng mãnh liệt.
Thương Trụ Vương Đế Tân vừa trấn an chư hầu các nơi, vừa thỉnh thoảng liên lạc lương tài cường tướng các nơi, rất có hùng tâm bừng bừng chí, đặc biệt theo lời đồn Thiên Đình có khả năng muốn chuyển vào Địa Tiên Giới, bầu không khí toàn bộ Thương triều càng thêm quỷ dị, nghe nói hai tông ba phái đều yên lặng chuẩn bị cho việc này.
Dương Tiễn một đường phi hành, dựa theo ước định trước đó với Hắc Hoàng đi tới Hàng Ma sơn, ở chân núi, hắn tìm được ký hiệu Hắc Hoàng lưu lại.
"U Minh Huyết Hải!?"
Khi Dương Tiễn nhìn thấy mấy chữ to Hắc Hoàng lưu lại, con mắt lập tức trừng như chuông đồng, thiếu chút nữa nhịn không được muốn chửi ầm lên.
Hắn chỉ để tiểu tử Hắc Hoàng này mang theo thủ hạ Vu Tộc của hắn tìm một nơi an toàn nghỉ ngơi lấy lại sức, làm sao lại nghĩ đến tiểu tử này sẽ mang người của hắn đi U Minh Huyết Hải chứ?
U Minh Huyết Hải là nơi nào?
Đây chính là nơi gần với Lục Đạo Luân Hồi nhất, bên trong Hoàng Tuyền Địa Phủ, năm đó Hậu Thổ hóa thành Luân Hồi!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Dương Tiễn liền khó coi đến cực hạn, trong lúc nhất thời ngây người tại chỗ.
Cũng không phải hắn không thể đi U Minh Huyết Hải, chỉ là hắn nghĩ mãi mà không rõ vì sao tiểu tử Hắc Hoàng này muốn đưa người của hắn đến U Minh Huyết Hải loại địa phương quỷ quái này.
"Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?"
Dương Tiễn nghĩ tới nghĩ lui, càng cảm thấy chuyện này có thể không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn, vì vậy hắn xóa bỏ Hắc Hoàng lưu lại vô cùng tốt, xoay người bay về phía Ngọc Tuyền sơn.
Việc này có chút kỳ quặc, đặc biệt là vào U Minh Huyết Hải còn phải xuống địa phủ, hắn cảm thấy vẫn nên hỏi sư phụ cho thỏa đáng, miễn cho bị người tính kế, thân hãm lao tù.
Lần này, Dương Tiễn càng không có tâm tình ở lại, cho dù trên đường gặp mấy tiểu yêu gây chuyện, cũng bị hắn một cước đạp bay không để ý đến.
Rất nhanh, Dương Tiễn liền một lần nữa về tới Ngọc Tuyền Sơn, Tiểu Bạch nhìn thấy Nhị gia đi mà quay lại, ngoài kinh ngạc đang muốn hỏi, chỉ thấy Dương Tiễn không nói hai lời trực tiếp đi tới Kim Hà Động.
Trong lòng Tiểu Bạch biết có chuyện phát sinh, nên không quấy rầy, chỉ là trong lòng không hiểu sao có chút lo lắng.
"Đồ nhi, chuyện của ngươi xong rồi?"
Ngọc Đỉnh chân nhân nhìn thấy đồ nhi của mình nhanh như vậy đã trở về, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Dương Tiễn bởi vì chuyện khẩn cấp, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, kể lại một lần chuyện vừa rồi cùng lo lắng của mình.
Ngọc Đỉnh chân nhân nghe vậy, ánh mắt lập loè, híp mắt nói: "Ngươi xác định đó là hắn lưu lại?"
"Ta chắc chắn!" Dương Tiễn nghiêm túc gật đầu: "Sư phụ, trên đó có khí tức độc hữu của Hắc Hoàng, tuyệt đối không thể nào là có người g·iả m·ạo!"
"Như vậy sao! Vậy vi sư suy tính một chút!" Ngọc Đỉnh chân nhân nói xong, lập tức bấm ngón tay suy tính.
Nhưng mà, một lúc sau, hắn lắc đầu nói: "Không được, hiện giờ khí tức đại kiếp đang dần dày đặc, thiên cơ hỗn độn, tin tức gì cũng không thể suy tính được!"
Dương Tiễn biến sắc: "Vậy sư phụ ta..."
"Đừng vội!" Ngọc Đỉnh chân nhân trầm tư trong chốc lát, hỏi: "Tu vi bằng hữu Hắc Hoàng của ngươi như thế nào?"
Dương Tiễn trả lời: "Sư phụ, trước đó Hắc Hoàng chỉ là thực lực Huyền Tiên cảnh, nhưng sau đó dưới sự trợ giúp của phụ thân hắn, hiện tại tu vi đã khôi phục đến Địa Tiên cảnh!"
"Địa Tiên à!" Ngọc Đỉnh chân nhân nhướng mày, "Vậy thì kỳ quái, từ khi Vu tộc nhập Địa Phủ, dưới mệnh lệnh của Đạo Tổ chịu sự quản hạt của Thiên Đình, tu sĩ Kim Tiên trở xuống không thể tự tiện tiến vào Địa Phủ, bằng hữu ngươi không được Thiên Đình cho phép, làm sao có thể tiến vào Địa Phủ đây?"
Dương Tiễn biến sắc, kinh hô: "Ý của sư phụ là..."
"Hiện tại còn khó mà nói!" Ngọc Đỉnh chân nhân trầm tư trong chốc lát: "Nhưng lúc trước ngươi cự tuyệt bổ nhiệm của Thiên Đình, nếu Thiên Đình ra tay với ngươi cũng có thể, nhưng vì sao lại để bằng hữu của ngươi mang thủ hạ của ngươi đi U Minh Huyết Hải ở Địa Phủ?"
Dương Tiễn nghe vậy sắc mặt khó coi: "Có phải là cậu tiện nghi của ta đang trả thù ta hay không? Dù sao Địa Phủ vẫn luôn chống cự A Tu La tộc của U Minh Huyết Hải, đám thủ hạ của ta đều là đệ tử Vu tộc, mà nếu bọn họ nhìn thấy Vu tộc của Địa Phủ đang chém g·iết với A Tu La tộc, chẳng phải là..."
"Sẽ không!" Ngọc Đỉnh chân nhân khoát tay ngăn lại suy đoán của Dương Tiễn, lắc đầu nói: "Bây giờ bệ hạ cũng không phải là Hạo Thiên đồng tử năm đó, hắn tuyệt đối sẽ không bởi vì ngươi mà từ chối thân phận hắn mà tự hạ thấp thân phận làm ra chuyện như vậy!"
Dương Tiễn nghe vậy lông mày nhíu càng sâu hơn: "Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Cũng không đến mức tiểu tử Hắc Hoàng này còn có thể mang theo đại quân lén lút đến Địa Phủ chứ?"
Hiện tại Dương Tiễn biết không có Thiên Đình cho phép, tu sĩ Kim Tiên trở xuống không cách nào một mình tiến vào, vậy hắn càng thêm xác định trong đó nhất định là xảy ra vấn đề, tự nhiên cũng sẽ không tin tưởng là Hắc Hoàng lén lút làm. Dù sao không nói cường giả Địa Phủ đông đảo, chính Thiên Đình giám thị cũng tuyệt không phải ăn chay!
"Chuyện này phải hỏi cữu cữu của ngươi!" Ngọc Đỉnh chân nhân đột nhiên mỉm cười quái dị, "Hiện tại bệ hạ tâm tư thâm trầm như tứ hải đại hoang, không mấy ai biết y định làm gì, nên thay vì lưỡng lự suy đoán, chẳng thà ngươi lấy bất biến ứng vạn biến!"
"Lấy bất biến ứng vạn biến?"
Dương Tiễn khẽ lẩm bẩm một câu, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, nhìn về phía sư phụ, thấy nụ cười trên mặt sư phụ, lập tức liền hiểu ý của sư phụ.
Đúng vậy!
Nếu chuyện Hắc Hoàng đi Huyết Hải không thoát khỏi liên quan đến cậu hờ của hắn, vậy hắn cứ chờ thôi?
Hắn cũng không tin, cữu cữu này của mình bỗng nhiên đánh cho mình một nước cờ như vậy, sau khi nhìn mình thờ ơ, sẽ không có bất kỳ phản ứng gì?
"Xem ra ngươi hiểu rồi!"
Ngọc Đỉnh chân nhân mỉm cười: "Đã như vậy, ngươi trước tiên đừng rời khỏi, chắc hẳn, rất nhanh ngươi sẽ có thể biết mình rốt cuộc phải làm như thế nào!"
Dương Tiễn gật gật đầu, làm một cái đạo kê đối với sư phó, liền rời đi Kim Hà Động.
Sau khi ánh mắt của Ngọc Đỉnh chân nhân biến mất, không hiểu sao trở nên phức tạp, hơn nửa ngày hắn mới ấp úng nói: "Đồ nhi à! Tất cả những thứ này đều phải dựa vào chính ngươi, cuối cùng vận mệnh phải nằm trong tay mình!"
Nói xong, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn lên bầu trời, xuyên qua tầng mây vô tận, hắn thấy trong Lăng Tiêu Bảo Điện vàng son lộng lẫy, như đang nói: Bệ hạ, hắn là đồ đệ của ta.
Trong Lăng Tiêu bảo điện, Hạo Thiên thượng đế đang thương thảo công việc với Thái Bạch Kim Tiên như cảm ứng được gì đó, cười nói: "Gia hỏa Ngọc Đỉnh này, thật ra rất bao che khuyết điểm!"
Thái Bạch Kim Tiên sững sờ, lập tức như hiểu ra điều gì, cổ quái nói: "Ngọc Đỉnh đạo huynh quả thật yêu đồ như tử, đây cũng là phúc khí của bệ hạ!"
"Phúc khí?" Trên mặt Hạo Thiên thượng đế lộ ra một nụ cười quái dị: "Chẳng lẽ để hắn một người một kiếm đánh lên Thiên Đình còn chưa đủ sao?"
Thái Bạch Kim Tinh mỉm cười: "Nhưng đây không phải cũng nằm trong tính toán của bệ hạ sao?"
Hạo Thiên thượng đế cười ha ha: "Được lắm, Thái Bạch Kim Tinh, ngươi cũng biết bảo vệ đạo huynh này của mình đấy!"
Mặt Thái Bạch Kim Tinh không đổi sắc, cười nói: "Đó là vì ta biết chí hướng của bệ hạ, trời cũng không thể sánh bằng!"
...
...