Nhị Gia Thương Em 2

Chương 38




Sau khi đưa toàn bộ hành lý lên trên phòng thì cha mẹ của cô cũng rời đi.Công việc của cha cô bận rộn,bớt chút thời gian thế này đã là quý giá lắm rồi.

Đứng trước một đống đồ chồng chất nhau rồi lại nhìn đến căn chung cư rộng lớn.Quế Tư Hạ thôi nhìn,cô xắn tay áo bắt đầu dọn dẹp.Tử Kì đến tận tối mới tới được đây,trước hết cô cứ dọn được gì thì dọn vậy.

Cặm cụi suốt buổi sáng thì cuối cùng cũng xong được phân nửa.Căn chung cư này nội thất đều đầy đủ,mọi ngóc ngách cũng được lau chùi sạch sẽ.Quế Tư Hạ nhìn đến đồng hồ,còn một tiếng nữa là đến giờ tan học của Nhị Gia.

Trước hết cô đi tắm rửa rồi chạy đến cho anh bất ngờ.Tâm trạng của cô lúc này cực kì vui vẻ,môi nhỏ không ngừng ngâm nga.

- --------------

Bên trong phòng học của Đại Học Bắc Kinh.

Hôm nay tâm trạng của Ngụy Tư Đằng rất tệ,kể từ tin nhắn lần trước thì tới nay cô không hề gửi cho anh lấy một tin nào cả.Quả nhiên cô ở cùng tên đó vui đến mức quên luôn cả anh.

- Này,cậu ngẩn người đấy à.

Tiêu Húc sợ hãi mà nhìn lấy anh,lần đầu tiên trông thấy dáng vẻ thất thần của anh trong giờ học.Không biết nghĩ gì mà mặt mày cực kì khó coi.

Bị người ta quấy phá,Ngụy Tư Đằng thu lại dáng vẻ thất thần của mình,bình đạm mà trả lời lại.

- Không có gì.

- Cậu đang nghĩ tới em nào đúng không?

‘…’

Tiêu Húc nào cam lòng,tiếp tục thao thao bất duyệt.

- Cậu có thể chia sẻ với tớ mà.Tớ đây kinh nghiệm đầy người,không gì là không biết,không gì là không hiểu.Cậu có vướng mắc gì thì cứ nói cùng tớ tớ sẽ…

- Còn nói nữa thì dọn đồ cút đi.

‘…’

Tính nóng thật đấy,đúng là uổng cho khuôn mặt đẹp trai này.Vậy mà mấy em gái kia cứ ngu muội mà đâm đầu vào,bị cậu ta đánh cho không có mặt mũi vẫn cứ đâm đầu.Bởi thế đẹp trai là lợi thế mà.Nhưng mà vừa đẹp trai vừa tài giỏi như tên này thì hẳn là con của ông trời đấy.

Tiêu Húc đã quen nói nhiều,bây giờ không có ai để nói anh liền lấy di động ra để tán gẫu cùng Lâm Duệ.



‘Người anh em,Tư Đằng lại mắng tớ rồi’

Rất nhanh Lâm Duệ đã trả lời lại ngay.

‘Cậu lại nhắc tới gái trước mặt cậu ta chứ gì’

‘Tớ thấy cậu ta thất thần nên có ý tới bắt chuyện,ai ngờ liền bị mắng cho một trận.Cậu ta còn kêu tớ CÚT đấy’

‘Còn mạng là may rồi’

‘…’

Đúng là tìm sai người để tán gẫu rồi,Tiêu Húc bực bội cúp di động đi.Lại lần nữa nhìn sang người bên cạnh.Lần này không phải thất thần nữa rồi mà tên mặt lạnh kia vậy mà chơi di động trong giờ học.

Nổi tính tò mò,muốn xem thử Ngụy Tư Đằng đang xem gì bên trong di động.Tiêu Húc nhướn người qua nhìn thử,nào ngờ chỉ thấy màn hình đen kịt.Hai mắt Tiêu Húc mở to chớp chớp mấy cái.

- Cậu đang đợi tin nhắn của ai à.

‘…’

Lần này Ngụy Tư Đằng không đáp lại,biểu cảm khó hiểu mà nhìn qua Tiêu Húc.

- Nhìn tớ giống đang đợi tin nhắn vậy sao?

Bắt đúng trọng tâm,Tiêu Húc hăng hái nhích người lại gần anh.Nam thần mặt lạnh cuối cùng cũng đã nói chuyện cùng anh rồi.Tiêu Húc nắm đúng trọng điểm bắt đầu cất giọng.

- Giống,rất giống luôn đó.Sao nào,ai lại ngó lơ nam thần của chúng ta vậy.

Ngụy Tư Đằng quan sát Tiêu Húc từ trên xuống dưới.Tên này mọi ngày đều nói rất nhiều, ngoài nói nhảm ra thì cũng có vài câu nghe lọt tai.Suy nghĩ một lát anh cất giọng.

- Nếu người ta không gửi tin nhắn cho tớ thì là có ý gì?

- Hả???

Đột nhiên được anh hỏi thế này có chút lạ lẫm,Tiêu Húc chớp mắt một cái rồi lại khẩn trương.

- Cậu…cậu có bạn gái à?

- Trả lời.



‘…’

- Nếu là vậy thì…hẳn là cô gái đó không thích cậu hoặc là đang chơi trò lạc mềm buộc chặt với cậu.Với cái nhan sắc này của cậu thì ý thứ 2 đúng hơn.

- Ừm.

- Hết rồi hả,cậu không hỏi thêm sao?

- Hết rồi.

‘…’

Anh ngồi xoay người lại,nghiêm chỉnh trên ghế ngồi.Tay lại theo thói quen xoay xoay bút qua lại.Anh biết cô sẽ không chơi trò lạt mềm buộc chặt đâu,cô còn ngang nhiên ngó lơ anh kia mà.Vậy theo lời Tiêu Húc cô không thích anh?

Không thích anh?

Ngụy Tư Đằng cười khẩy một tiếng,tâm trạng lại xuống dốc trầm trọng.Quế Tư Hạ thật là có bản lĩnh khiến anh phát điên mà.

Đến giờ cơm trưa Ngụy Tư Đằng không muốn ở trong phòng nữa,liền đi theo Tiêu Húc ra ngoài cổng trường ăn cơm.

Nào ngờ vừa đi đến cổng trường,bóng hình anh luôn mong nhớ liền hiện lên trước mắt.Nhất thời anh có chút đơ ra không tin vào mắt mình nhưng đến khi bên cạnh cô xuất hiện một nam sinh khác thì anh liền chắc chắn người kia là cô.

Ánh mắt anh dừng trên màn hình điện thoại sắp đưa qua cho Quế Tư Hạ.

Ngụy Tư Đằng hơi nhíu mày,cong khóe miệng cười lạnh một tiếng.Răng khẽ nghiến lại,cằm bạnh ra,toàn thân tỏa ra cảm giác lạnh thấu xương.

Bên này sau khi từ chối lời mời của nam sinh kia,Quế Tư Hạ nhanh chân bước lại phía của anh.Mặt anh không có biểu cảm gì,chỉ đứng ở đó đút tay vào túi quần.Dáng vẻ cương nghạnh mà nhìn cô chằm chằm.

Cô không suy nghĩ nhiều,bởi vì mỗi ngày anh đều mang dáng vẻ khó gần như vậy.Đứng trước anh cô đưa tay lên khẽ chào.

- Hi.

Ngụy Tư Đằng nhìn xuống cô,lưỡi đưa ra đảo quanh vòm miệng.Lạnh nhạt mà đi ngang qua người của cô.

Bên này Tiêu Húc nhìn gương mặt xinh xắn của cô thì chỉ biết lắc đầu.Cảnh tượng này đã gặp quá nhiều,Tư Đằng từ chối không ít nữ thần như này.

Quế Tư Hạ:…