Nhất Thế Kiêu Hoành

Chương 51: Bất Ngờ Tăng Tiến.




Sáng sớm hôm sau, hừng đông rực lửa, đến nổi cái nơi thâm uyên như đáy vực cũng phải nắng chói chang, sau một đêm luyện công, cặp mắt của Bạch Lang dần dần mở ra, chàng hít vào một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành thuở ban mai.



Đối với những võ sĩ, luyện công cả một đêm không hề khiến họ cảm thấy mệt mỏi mà ngược lại càng khiến tinh thần sảng khoái, tinh lực tràn đầy.



Bạch Lang đang định đứng dậy, đột nhiên thân hình bất động, thần sắc kinh hãi, bởi vì cách đây hơn trăm trượng, ở chỗ cái thạch động ấy, ngay tại cửa động là một cái xác chết, nhìn kỹ thì đó là xác của một con nai, toàn thân lông tơ dính máu, như đang bị một thứ gì đó bên trong thạch động lôi vào, ngắn ngủi vài giây, thân thể của con nai đã mất tăm.



"Này! Tiểu... "



Bất ngờ xuất hiện một giọng nói phát ra bên cạnh Bạch Lang, nhưng chàng đã nhanh chóng vung tay, che miệng của Thiết Sơn lại, đồng thời ra hiệu cho gã đừng làm ồn. Thiết Sơn nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt ra thì đã thấy Bạch Lang ở ngay bên cạnh nên định lên tiếng gọi, ai ngờ đối phương lại bịt miệng của mình lại, bất quá nhìn thần sắc của Bạch Lang, gã chỉ đành gật đầu, giữ yên lặng.



Một lát sau Bạch Lang mới nhẹ nhàng buông tay, Thiết Sơn thấy vậy liền hỏi: "Tiểu Lang, có chuyện gì vậy?"



Ngón trỏ của Bạch Lang vừa chỉ về phía thạch động, vừa nói: "Lúc nãy, có xác của một con nai ở cửa động, nhưng dường nó đã bị tha đi rồi!" Sắc giọng của chàng không dấu nổi vẻ kinh hãi, khiến cho Thiết Sơn cũng không nhịn được mà hô lên: "Ý của ngươi, không lẽ là sinh vật thần bí đó đi săn mồi?!"



Bạch Lang cũng không biết phải trả lời làm sao, chỉ đành gật đầu, dù gì ngoài cách nghĩ đó ra cũng không còn cách giải thích nào khác hợp lý hơn, chàng bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, không nói gì, Thiết Sơn thấy chàng như vậy, cũng không nói lời nào.



Khoảng một khắc trôi qua, sắc mặt Bạch Lang mới có biến đổi, chàng nhìn Thiết Sơn, nghiêm túc nói: "Thiết huynh, bây giờ hai ta bị kẹt ở đây, cũng không biết cách nào thoát ra, việc trước mắt nên làm chính là sinh tồn, mà nơi này sự sống đầy đủ, nên việc đó cũng không quan trọng lắm, chúng ta cần phải nâng cao thực lực, gi3t chết lão già Công Tôn đó, rồi mới nên nghĩ cách đi ra ngoài!"



Thiết Sơn bất giác ngẩn người, gã ngẫm nghĩ một lát, rồi gật đầu nói: "Được, cứ theo vậy mà làm!"



Công Tôn Hữu Lượng ở đây đã 20 năm, chắc chắn lão đã phải tìm kiếm đủ loại phương thức rời khỏi đây, ấy vậy mà lão vẫn bị mắt kẹt ở nơi này, điều này chỉ có thể nói rất khó để thoát khỏi đáy vực, nếu thực sự như vậy, thì kế hoạch Bạch Lang đã đề ra là tốt nhất cho hiện tại.





Bạch Lang móc từ trong túi áo ra một quyển bí tịch, chỉ thấy bí tịch ấy màu đỏ rực, xung quanh còn có những họa tiết hỏa vân, tựa như những đám mây đang bốc cháy, nhìn vào quyển bí tịch này, cũng khiến cho cơ thể cảm thấy nóng bức, chính là công pháp Ly Hỏa Diệm Công.



Thiết Sơn chắc hẳn rất quen thuộc với món đồ này, bởi vì cũng chính vì nó mới dẫn đến hoàn cảnh hiện tại, gã trợn mắt há mồm, hồi sau mới nói: "Tiểu Lang, đệ có ý gì?"



Bạch Lang nhẹ nhàng đặt Ly Hỏa Diệm Công lên tay của Thiết Sơn, chàng nhẹ giọng nói: "Bây giờ việc tăng lên thực lực là quan trọng, bộ công pháp này, hai chúng ta cùng nhau tu luyện!"




Hiện tại Bạch Lang còn đang ở Phổ Thông Cao Thủ, chỉ cần thực lực chàng không vượt quá Nhất Lưu Cao Thủ, thì chàng có thể chuyển đổi công pháp qua lại, dù gì trong giai đoạn này là tích lũy về lượng, cho nên tu tập công pháp nào cũng không thành vấn đề, miễn nó giúp nội công của mình tăng tiến nhanh nhất có thể là tốt rồi.



Thiết Sơn nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Bạch Lang, không biết làm thế nào, chỉ đành gật đầu một cái, đưa tay nhận lấy quyển trục, mở ra xem xem.



Bạch Lang cũng thử đến xem, nhưng một lát sau chỉ thấy chàng lắc đầu, không xem nữa, ngồi qua bên cạnh, bắt đầu luyện công.



Chàng biết rằng với sở học của mình mà đi nghiên cứu bộ công pháp này thì tốn rất nhiều thời gian, Thiết Sơn là Tam Lưu Cao Thủ, sở học võ công cao thâm hơn chàng một bậc, chi bằng để gã ngồi nghiên cứu rồi giảng giải lại cho chàng.



Quả nhiên, chỉ mất khoảng nửa ngày là Thiết Sơn đã có thể tìm hiểu đồng thời thuộc lòng khẩu quyết trong Ly Hỏa Diệm Công, gã giảng giải cặn kẽ chi tiết cho Bạch Lang.



Chàng vốn tư chất hơn người, Thiết Sơn giảng đến đâu chàng hiểu ngay đến đó, chưa đầy một canh giờ, cả hai đều đã nắm vững các lý thuyết trong Ly Hỏa Diệm Công.



Học đi đôi với hành, hai người đồng thời ngồi xếp bằng, nương theo khẩu quyết trong công pháp mà hít thở, vận chuyển khí trong cơ thể, bắt đầu luyện công.




Sáng sớm hôm sau, luyện công cả một đêm dài khiến cho bụng của hai người không khỏi phát ra những tiếng "ọc ọc", Bạch Lang và Thiết Sơn vội vàng đi ra bờ sông bắt cá, đem về nướng lên ăn.



Trong lúc đang nướng cá, Bạch Lang đã thử vận chuyển công lực trong cơ thể, chàng bất ngờ trợn mắt há hốc mồm, thần sắc không hiểu tại sao lại xảy ra như vậy?



Thiết Sơn hiển nhiên cũng thấy được biểu cảm đó của Bạch Lang, trên khuôn mặt bất giác hiện vẻ lo lắng, gã vội hỏi: "Tiểu Lang, đệ bị sao vậy?"



Bạch Lang kinh nghi không thôi, quay đầu nhìn chằm chằm vào Thiết Sơn, từng chữ một nói: "Nội công của đệ đã tăng lên rồi... "



Thiết Sơn ban đầu nghĩ là chuyện bình thường, nhưng nhìn thần sắc cùng ngữ điệu của Bạch Lang, gã bất giác trầm mặc, rồi nhẹ giọng hỏi: "Tăng lên bao nhiêu?"



"Đệ bây giờ đang có năm năm nội công!"




Thiết Sơn đột nhiên kinh hãi, làm sao mà không kinh hãi cho được, phải nói trước kia Bạch Lang bất quá chỉ là Phổ Thông Cao Thủ năm nội công, bây giờ chỉ mới trải qua vài ngày đã là Phổ Thông Cao Thủ 5 năm nội công!



Bạch Lang lúc này cũng đã lấy lại sự bình tĩnh, trong lòng chàng vui có mà nghi hoặc cũng có, chàng nói: "Thiết huynh thử vận nội công xem sao?"



Thiết Sơn nghe theo, vận nội công, chợt gã bất ngờ không thôi, thần sắc không khác gì Bạch Lang khi nãy, gã thất sắc hô lên: "Nội công của ta cũng đạt đến hơn mười lăm năm rồi!"



Cụ thể gã bây giờ đang là Tam Lưu Cao Thủ năm nội công.




Cả hai ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra, tuy biết tăng nội công là chuyện vui nhưng trong lòng bọn họ không khỏi nghi hoặc, thậm chí là nghi ngờ.



Bình tĩnh vẫn là phương án tối ưu, hai người ổn định ngồi xuống, cùng nhau nghĩ xem nguồn cơn của việc này là như thế nào?



Lát sau chỉ thấy Thiết Sơn nói: "Kỳ thực tăng nội công cũng không phải chỉ có luyện công, bằng vào việc hấp thụ và chuyển hóa những trân tài dị bảo, những võ sĩ như chúng ta cũng có thể nhờ đó mà tăng lên nội công, thậm chí là giúp tiết kiệm vài năm thời gian. Cho nên mới có những người rất trẻ nhưng nội công lại thâm hậu, cũng bởi vì những cơ duyên xảo hợp này!"



Thiết Sơn nói đến đó, trong đầu Bạch Lang lại hiện lên một bóng người, chính là Hắc Sư, mười tám tuổi liền đã là Nhất Lưu Cao Thủ, điều này khiến Bạch Lang không khỏi thở dài, đồng thời huyết cừu trong người cũng sục sôi, nhưng cảm xúc ấy rất nhanh đã bị chàng áp chế.



Bình tĩnh trở lại, Bạch Lang lên tiếng nói: "Vậy nếu chiếu theo lời nói của huynh, từ khi chúng ta xuống đáy vực này thì chỉ có một thứ, đó chính là rượu mà Công Tôn lão cẩu đã cho chúng ta uống!"



Thiết Sơn đột nhiên sửng sốt, nhưng không thể làm gì khác hơn là gật đầu, đích xác cũng chỉ có thứ ấy mới là lí do lớn nhất khiến nội công của bọn họ tăng tiến.



Nhưng đúng lúc này, sắc mặt của hai người lại trầm xuống, bởi vì đêm hôm đó, Công Tôn Hữu Lượng cũng có uống rượu, vậy không phải nói, nội công của lão cũng đã tăng lên thành năm!



====o0o====



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc