Nhất Thế Kiêu Hoành

Chương 38: Quỷ Di Bộ Pháp!




Bạch Lang không ngờ rằng Sắc Quỷ lại có đến hai năm nội công, lúc trước giao thủ sơ qua, chàng chỉ cảm nhận được gã có công lực ngang ngang tiểu đệ Dâm Quỷ, ai mà ngờ rằng gã lại giấu sâu đến như vậy?! Một màn này vừa xuất hiện, khiến chàng đột nhiên thận trọng hơn rất nhiều, dù gì cũng chênh lệch tới nửa năm nội công.



Trong bụng chàng nghĩ thầm: "Chênh lệch tuy cũng không lớn, có thể dùng lộ số quyền cước để khắc chế nhưng vẫn nên cẩn trọng thì hơn!"



Sắc Quỷ như đoán được tâm tình trong lòng của Bạch Lang, gã cười hăng hắc nói: "Hừ, ngươi đừng tưởng một mình ngươi có Võ Kỹ, Võ Kỹ của ta còn lợi hại hơn của tiểu đệ rất nhiều, ngươi đừng mơ có thể sử dụng Võ Kỹ để bù đắp lại sự chênh lệch nội công!"



Bạch Lang tuy bị nói trúng tim đen, nhưng khuôn mặt vẫn không đổi sắc, chàng nấc cụt một cái, lại như say như tỉnh, nói: "Cần gì phải lời qua tiếng lại cơ chứ, thử qua liền biết ấy mà!"



Sắc Quỷ khịt mũi coi thường, nói: "Ta cũng phải công nhận, Túy Quyền là một bài quyền cao thâm ảo diệu, nhưng tiếc thay, nó chỉ là một bài quyền dành cho những tên Võ Cấp, không thể nào trở thành Võ Kỹ được. Ngươi chỉ đơn giản sử dụng Túy Quyền, bài quyền này không phải Võ Kỹ nhưng lộ số có thể khắc chế Liên Kích Trường Công, cộng thêm việc nội công gia trì nên mới có thể thủ thắng đệ đệ ta!"



Bạch Lang giả bộ ngạc nhiên, hỏi: "Ồ! Vậy ngươi định sử dụng Võ Kỹ gì để khắc chế Túy Quyền của ta?"



"Lát nữa giao thủ, ngươi sẽ biết ngay đáp án thôi!" Sắc Quỷ nở một nụ cười đầy bí ẩn.



Dứt lời, hai bên không hẹn mà cùng lao vào nhau công kích, thế công trùng trùng điệp điệp, nhưng Bạch Lang lại cảm thấy có chút khó chịu, bởi vì đối phương thân hình nhỏ bé, cho nên phạm vi công kích luôn là thân dưới của chàng, khiến chàng khi tấn công phải hạ thấp cơ thể, cộng thêm việc thân thể nhỏ bé, khiến Sắc Quỷ trở nên vô cùng cơ động, Bạch Lang khó lòng mà có thể công kích trúng gã.



Bạch Lang thầm nghĩ trong lòng: "Khốn thật! Tên này nhỏ bé quá, khiến ta khó mà công kích trúng được!"



"Hắc hắc! Tiểu tử, có biết vì sao to như con voi lại sợ một con vật nhỏ như kiến không?! Bây giờ ngươi được biết lý do rồi đấy!" Sắc Quỷ mở giọng khiêu khích đối phương. Lời vừa dứt xong, thân hình của gã lại luồn qua phía sau lưng của đối phương, hữu thủ hóa Phượng Nhãn, đấm mạnh về phía huyệt đạo ở bắp chân phải của đối thủ.



Chiêu số quá bất ngờ khiến Bạch Lang không cách nào phòng bị, chỉ đành lãnh một quyền thôi sơn của đối phương, Phượng Nhãn chính là sử dụng đầu đốt xương thứ hai của ngón trỏ để công kích, tại điểm tiếp xúc của đầu quyền và bắp chân, chàng cảm thấy tê nhức vô cùng, cánh chân đột nhiên mềm nhũn, đầu gối bên phải khụy xuống đất.



Nhưng Bạch Lang không mấy nao núng, thuận theo thế đó, chàng ngã luôn cả cơ thể về phía sau, định ra chiêu "lấy thịt đè người" với đối phương. Nhưng Sắc Quỷ vốn vô cùng linh động, phát giác thân hình đối phương ngã về đằng sau, gã nhanh chóng lộn ngược một vòng trên đất, đã tránh được chiêu "lấy thịt đè người".




Bạch Lang xuất chiêu bị hụt, sợ đối phương sẽ thừa cơ tấn công từ đằng sau, sau khi lưng vừa chạm đất, chàng liền vung song quyền đấm về phía sau. Quả đúng như vậy, Sắc Quỷ cũng chờ cho lưng Bạch Lang vừa chạm đất, liền lao vào công kích, nhưng thấy song quyền của đối phương từ đằng sau đấm ra, gã biết kế hoạch của mình đã bại, vội lùi về sau.



Bạch Lang sử xuất chiêu Ô Long Giảo Trụ để đứng dậy, sau đó chỉ thấy bước chân của chàng lảo đảo, nhìn như người say đi đứng loạng choạng không theo một quy luật nào, nhưng ẩn chứa trong đó là bộ pháp ảo diệu khôn lường, có thể dễ dàng tránh né công kích của đối phương một cách linh hoạt và nhanh chóng. Chàng ra đòn tuy chỉ là cái phẩy tay vung chân, nhìn như lẳng lơ không lực như những kẻ say nhưng khi phát ra lực đạo, lại mạnh đến kinh hồn. Đó chính là yếu quyết của Túy Quyền - Hình Say, Ý Không Say.



Sắc Quỷ chính là đang sử dụng Đoản Thân Quyền, loại quyền mà sư phụ gã sáng tạo để dạy riêng cho gã, chính là tận dụng tối đa lợi thế của một người thấp bé, bộ pháp của bài quyền luồn qua lách lại, linh động không thua gì Túy Quyền, cộng với thân hình nhỏ bé của gã, đôi khi còn làm cho đối phương bị mất đi phương hướng, mỗi khi tấn công ở những vị trí cao như đầu, ngực. . . gã bắt buộc phải nhảy lên rồi mới tấn công, nhưng Đoản Tâm Quyền là công kích phần thân dưới đối thủ, chủ yếu là chân, hạ bộ. . . Đoản Xuân Quyền này không phải phàm quyền nhưng không phải Phổ Thông Võ Kỹ mà chỉ là nằm ở giữa hai ranh giới này.



Hai bên đều sử dụng loại quyền thuật có bộ pháp di chuyển linh hoạt, ảo ma, cho nên cuộc tỉ võ của hai bọn họ trông rất "đau đầu", bởi vì nhiều khi cũng không thể xác định vị trí của cả hai bên.



Sau hơn năm mươi hiệp, Bạch Lang đột nhiên vung tay trái về phía trước, thủ pháp của chàng kỳ lạ, dường như đây là tư thế các ngón tay khi cầm một vò rượu, chàng cứ giơ thấp tả thủ về phía trước như vậy, Sắc Quỷ nhìn chàng nghi hoặc, vội thăm dò đối phương, gã lao đến tung hữu quyền đấm tới.



"Bộp!" Bất ngờ tả thủ của Bạch Lang hóa thành Câu Thủ, khóa chặt lấy hữu quyền của đối phương, Sắc Quỷ bị một trận này làm cho kinh ngạc, nhưng đã quá trễ, gã không thể giật hữu thủ của mình về lại được nữa, Bạch Lang thì không quan tâm đến sự giãy dụa của đối thủ, chàng kéo tả thủ lại, cũng khiến thân hình của Sắc Quỷ bị kéo lên không.




Sắc Quỷ vội vận mười thành Dục Hỏa Xuân Công, vung chưởng vỗ tới mặt của đối thủ, nhưng bộ pháp của Bạch Lang lại ảo diệu, chân phải bước chéo về sau, thân hình thanh thoát xoay sang phải liền đã né được công kích của đối phương. Chàng đồng thời vẫy tay vào mặt của Sắc Quỷ, và co chân phải lên cao.



"Chát!" Một cái phẩy tay nhẹ nhàng của chàng vào mặt đối phương, ai ngờ khi bộc phát mười thành công lực của Nhân Quả Huyền Công lại mạnh đến kinh hồn, kình lực như khiến xương quai hàm của đối thủ gãy vụn, thêm đó là một chân kia, tưởng như co lên chậm rãi, nhưng khi đã trúng vào hạ bộ của Sắc Quỷ, cước kình khủng khiếp đến nổi khiến hai viên tinh hoàn của gã bị chấn động kịch liệt, tuy gã đã vận Dục Hỏa Xuân Công nhằm bảo vệ cơ thể, nhưng không thể ngăn lại cơn đau thốn từ phía dưới truyền lên.



Một chiêu vừa rồi của Bạch Lang là chiêu Phiên Thân Tiền Kích.



Sắc Quỷ bị trúng chiêu, thân hình bay xa hơn một trượng, trên khóe miệng của Bạch Lang bỗng nhiên xuất hiện một nụ cười đầy bí ẩn.



"Rầm!" Thân hình của Sắc Quỷ bị đập vào một gốc cây gần đó, cơn đau khiến toàn thân chấn động, ép gã phải phun ra một ngụm máu tươi, cả lưng của gã đau đớn không thôi, mà nội tạng bên trong cũng không khá khẳm hơn là mấy, Bạch Lang cười cười, như thể hắn đã tính toán trước sự việc này.




Ánh mắt tràn đầy sát khí của Sắc Quỷ chăm chăm vào Bạch Lang, cặp mắt đỏ ngầu như dã thú, nhưng hai tay của gã vẫn không quên ôm lấy hạ bộ, rên rỉ, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng cơn đau thốn tận trời cao này. Nhưng đây là thời cơ ngàn vàng, Bạch Lang sao có thể bỏ qua được cơ chứ, chàng lao đến, toan điểm vào các huyệt đạo trên cơ thể đối phương, nhằm làm đối thủ bất động, sau đó thì thiêu sống cả hai huynh đệ bọn họ!



Nhưng trên miệng của Sắc Quỷ cũng nở một nụ cười thần bí, gã hét lớn: "Hôm nay cho ngươi nếm trải tuyệt kỹ của ta!"



"Quỷ Di Bộ Pháp!!!"



Chữ "pháp" vừa nói xong, thân thể của Sắc Quỷ bỗng nhiên chớp động, tựa như quỷ mị, chỉ pháp của Bạch Lang đang chuẩn bị điểm tới huyệt Ưng Song ở giữa ngực của gã, nhưng chỉ phong còn cách da thịt khoảng nửa tấc thì thân hình của Sắc Quỷ đột nhiên biến mất.



"Người đâu?" Bạch Lang bị một màn này làm cho dọa sợ, sống chết thế nào chàng cũng không thể tin rằng thân thể của đối phương đột nhiên biến mất, nhưng đây là sự thật, há có thể không tin sao? Thần sắc bắt đầu luống cuống, xoay người đảo mắt nhìn khắp tứ phía, bởi vì chàng biết, nếu đối phương có thể biến mất và xuất hiện đột ngột như vậy, cũng có thể nói rằng mạng của chàng cũng có thể dễ dàng bị lấy đi!



"Mẹ kiếp! Có thể ở đâu được cơ chứ?" Chàng không nhịn được mà chửi một tiếng, nhưng cũng không có hiệu quả gì.



"Xoạt!" Ngân quang ở phía sau bất chợt lóe sáng, kiếm phong vù vù lao đến, toan đâm vào hậu tâm của Bạch Lang.



Nghe thấy tiếng gió, biết địch thủ đang công kích từ đằng sau, Bạch Lang vội vàng quay lại nhưng. . .



Mũi kiếm nhọn hoắc đã đâm thẳng vào tim chàng, tuy chàng đã vội vung hữu thủ lên để chặn kiếm chiêu nhưng vẫn không kịp, bàn tay chàng nắm chặt lấy lưỡi kiếm, máu từ đó chảy ra không ngớt, có vài giọt nương theo lưỡi kiếm mà chảy xuống đất, làm cây kiếm bị nhuộm bởi một màu huyết sắc đỏ ngầu!!!



====o0o====



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc