Chương 94: Kế hoạch của Ma Vô Hối.
Trình Nông đứng ở một bên, im lặng không nói, mặt mày tối đen lại, ông ta biết là xong rồi, sau ngày hôm nay tin tức này sẽ truyền ra ngoài, lúc đó Khương gia sẽ hứng tới một hồi hạo kiếp.
Cuối cùng ông ta chỉ đành thở dài ra một hơi, đem hết muộn phiền trong lòng tạm lắng xuống, bây giờ ông ta cần nhanh chóng rời khỏi đây, tụ tập với Khương gia chủ chống địch.
Nhưng ông ta còn chưa kịp động đậy thì dị biến đã xảy ra, một cái hư ảnh miệng cá voi đóng lại, cả hòn đảo lập tức tách biệt với bên ngoài, chặn toàn bộ đường lui.
Là Kình Khẩu Tù Ma Trận!
"Kình Thái, ngươi như này là có ý gì?" Trình Nông mặt mày ngưng trọng quay qua hỏi.
Đám người Giảo Nguỵ Tử, Hà lão gia chủ cũng bừng tỉnh, đồng dạng nhìn về phía Kình Thái, trên mặt tỏ ra sự lo lắng.
"Khương gia chủ có nghi vấn đồ sát Kỳ Ngư Thành, nay ta bắt lại người Khương gia để tiện tra khảo.
Trình Nông ngươi có vẻ rất phản kháng, phải chăng...ngươi biết điều gì nhưng cố ý bao che? Hay thậm chí là đồng loã?" Kình Thái nhếch miệng đáp, đến nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đội mũ cho đối phương thêm tội đồng loã.
Trình Nông biết mình đã là cá trong chậu, phản kháng cũng vô dụng nên đành buông tay.
"Giảo phó gia chủ, Hà lão gia chủ không cần căng thẳng.
Nếu như Khương gia chủ kia thật sự là ma đầu, chúng ta không ngại liên thủ trừ ma vệ đạo, cứu giúp thương sinh." Kình Thái lấy ánh mắt ôn hoà nhìn về phía hai người họ mà nói.
Hai người lời muốn ra đến miệng nhưng nuốt lại vào trong, đối phương đây chính là ép họ lên thuyền, từ chối cũng không được.
Cuối cùng cả hai chỉ đành cúi đầu chấp nhận.
Cứ như vậy, đám người Nguỵ Thụ Công b·ị b·ắt lại, đám Trình Nông cũng không khá hơn, toàn bộ sẽ bị đem về Kình gia.
Về phần Hà lão gia chủ và Giảo phó gia chủ, hai người được thả trở về để thông chi cho người trong tộc, một tuần sau sẽ tụ tập lại xây dựng liên minh chống Khương.
Mà lúc này ở một nơi cách xa truyền thừa Kiếm Vũ.
Hà Hạ Đông và Ma Vô Hối đứng trên phi kiếm lao nhanh trên mặt biển. Ma Vô Hối đã hồi phục kha khá chân nguyên nên không hai người một kiếm với Hà Hạ Đông nữa.
"Tiểu Hối, nếu đúng như đệ nói, vậy sau này chúng ta nên làm gì?"
Ma Vô Hối đã kể cho nàng nghe toàn bộ câu chuyện về Khương gia chủ và Nguỵ Thụ Công, cũng nói với nàng rất nhanh thôi không chỉ Cam Vũ Hải Vực mà cả Đông Hải sẽ rơi vào chiến loạn.
"Chúng ta chạy về phía bắc!" Hắn không ngần ngại đáp.
Đây chính là kế hoạch của hắn.
Dòng thời gian trước, sự việc này lộ ra là vào khoảng năm năm sau, sau đó thì Kình gia thống lĩnh các gia tộc chưa tham gia Nam Hải Minh, ý đồ lật đổ Khương gia.
Khi đó c·hiến t·ranh chỉ loanh quanh phía nam Đông Hải, nhưng các thế lực siêu cấp còn lại của Đông Hải cũng muốn nhảy vào, Khương gia là cái bánh lớn đầy dinh dưỡng, họ muốn đớp một miếng. Nhưng Khương gia bại xong thì cuộc chiến từ vây đánh Khương gia chuyển thành các thế lực siêu cấp cắn xé lẫn nhau, tranh giành lợi ích.
Cứ thế, c·hiến t·ranh bao trùm cả Đông Hải, thậm chí các thế lực từ vực khác cũng gián tiếp nhúng tay làm cho cuộc chiến kéo dài hơn trăm năm vẫn chưa hết.
Thời điểm Ma Vô Hối bị đá khỏi Ma gia, hắn đã phiêu bạt khắp nơi, sinh tồn trong c·hiến t·ranh, cuối cùng dừng lại ở Lạc gia ở Lạc Tinh Hải Vực.
Vì lúc đó hắn có tu vi ngũ chuyển, một đường từ nam ra bắc cũng đánh rất nhiều trận, danh tiếng là có thừa, bên cạnh còn có Hà Hạ Đông thực lực cũng không tồi, Lạc gia quyết định dùng lợi lớn chiêu mộ hắn.
Kể từ đó làm trưởng lão khác họ của Lạc gia, thống lĩnh một nhánh quân không nhỏ, trên chiến trường đem lại không ít chiến thắng cho Lạc gia.
Nào ngờ trong một trận chiến hắn toàn quân bị diệt.
Nhưng hắn trong hoạ được phúc, chiến trường lúc đó nằm ngay bên trên truyền thừa Trí đạo kia, hắn trước khi c·hết đã được Địa Linh cứu, cũng trở thành chủ nhân phúc địa sau đó.
Nhưng bây giờ Lạc gia thi hành "bế quan toả cảnh" đối với Lạc Tinh Hải Vực, chỉ đến khi cuộc chiến nổ ra thì họ mới mở cửa để khuếch trương thế lực của mình. Chỉ khi đó Ma Vô Hối mới có thể đầu nhập Lạc gia, tạo cơ hội tiếp cận truyền thừa Trí đạo.
Vì thế hắn mới dẫn dụ Nguỵ Thụ Công tới truyền thừa Kiếm Vũ, qua đó khiến cuộc chiến diễn ra sớm năm năm.
Kẻ làm trí giả, đôi khi không cần dùng tới đao to búa lớn cứng đối cứng với ai làm gì mà chỉ cần đứng sau nhẹ nhàng thúc đẩy, tạo ra hoàn cảnh để bản thân lợi dụng.
"Về phương bắc? Xong rồi như nào nữa?" Hà Hạ Đông tò mò hỏi, nàng dường như quên mất mình là gia chủ một nhà, lúc này đang vất bỏ trách nhiệm mà chạy theo giai.
"Chúng ta xây dựng một nhánh quân, đánh ra thanh danh, khi đó ắt sẽ có gia tộc thu nhận chúng ta." Ma Vô Hối đáp.
Hắn cũng không thể làm một tên vô danh tiểu tốt đến đầu nhập Lạc gia, khi đó cùng lắm làm tên lính quèn mà thôi, cơ hội tiếp cận truyền thừa còn không có.
Bên cạnh đó, hắn còn muốn xây dựng thế lực cho mình, kiếp trước hắn đã trải đủ cảnh khổ của một kẻ cô độc, biết còn đường này đặt cược bao nhiêu mới có thể thành công được.
Hắn không thích nằm trong một thể chế, một thế lực nào, cái hắn muốn là làm người cầm đầu. Là người ngồi bên trên tiếp nhận tất cả lợi ích người bên dưới làm ra.
Nhưng hắn cũng không làm chủ Ma gia, một phần là vì Ma gia gặp một hồi hạo kiếp, một phần là vì thể chế gia tộc bóc lột người dưới không được nhiều, chưa kể dù hắn làm chủ Ma gia thì người bên dưới chưa chắc đã trung thành với hắn. Vì thế hắn sẽ không làm kiểu gia tộc hay môn phái, lợi không đủ lớn mà tinh lực cùng thời gian bỏ ra nhiều.
Cái hắn cần là kẻ dưới nhất nhất trung thành, như thiên lôi sai đâu đánh đó, mà hắn còn có thể bóc lột họ lấy dinh dưỡng nuôi chính mình.
Ma Vô Hối là người trùng sinh, hắn tới từ Trái Đất nơi con người có một số tư tưởng...có thể dùng được để tạo ra thế lực hắn mong muốn.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Hắn muốn trước tiên là xây dưng một thế lực tương tự như lính đánh thuê, trong thời loạn chắc chắn có thể phát triển nhanh. Vì thế nhánh quân này là nền tảng của hắn
Thêm một điểm, làm lính đánh thuê thì sẽ không bị coi là hoàn toàn đầu nhập vào Lạc gia, sự phụ thuộc rất nhỏ, người của hắn cũng vẫn sẽ là của hắn.
Về phần thời loạn kết thúc thì thế lực của hắn sẽ ra sao, lúc đó hắn sẽ có sắp xếp mới cho họ, để dần dần phát triển thành thứ mà hắn muốn.
"Đệ định như thế nào chiêu mộ người?" Hà Hạ Đông đối với việc này không rõ lắm, dù sao nàng sinh ra và lớn lên trong thời bình.
"Trước cứ tới Kim Lung Thành, từ đây đến đó với tốc độ của chúng ta...không quá nửa tháng!" Ma Vô Hối đáp.
Xây dựng đội lính đánh thuê cần nhất chính là nhân tài, một đám lính tạp nham sẽ chẳng đi xa được.
Vừa hay, hắn là người trùng sinh, hắn biết rất nhiều nhân tài. Thời điểm hiện tại có người còn chưa sinh ra, có người còn chưa tu hành, nhưng cũng có những người hiện đang là viên ngọc bị phủ bụi, chỉ chờ hắn đến thu thập.
...
Một tuần sau.
Rất nhanh tin tức về chuyện năm xưa giữa Khương gia chủ và Nguỵ Thụ Công đã lan ra khắp phía nam Đông Hải, tin tức này khiến thiên hạ r·úng đ·ộng, không ngờ minh chủ chính đạo lại là một tên ma đầu, chuyện trở thành đề tài bàn luận trên bàn nhậu của dân chúng, mà cũng rất nhiều gia tộc đều hướng tới Khương gia yêu cầu giải thích.
Nhưng cũng có một số gia tộc, tụ họp lại.
Hòn đảo vô danh nào đó ở phía tây nam Đông Hải, lúc này có một vệt sáng màu bạc nhanh chóng lao xuống, đánh vào bờ cát trên hòn đảo này.
Cát bụi tan đi, để lộ ra một nam nhân với thân hình béo tròn, không phải Giảo Nguỵ Tử thì là ai. Sau khi trở về gia tộc hắn đã bù đắp cho mình một con cổ phụ trợ di chuyển, nếu không đi đâu cũng đi bằng tàu thuyền thì mất mặt lắm.
Bên cạnh hắn còn có một người khác thân hình gầy nhom, nhìn vào còn tưởng là bị suy dinh dưỡng. Người này là Giảo Kiến Huy, gia chủ Giảo gia.
"Ca, chúng ta đến đúng chỗ rồi chứ?" Giảo Kiến Huy lo lắng hỏi.
"Nhất định không sai...nhưng ta cũng tò mò, lão già Kình Thái đó to như thế lại trốn đi đâu mất rồi." Giảo Nguỵ Tử đáp, hắn cũng có chút nghi ngờ mình tới nhầm địa điểm.
Chợt, hai người cảm nhận được từ xa có một luồng khí tức tứ chuyển đang tiến tới rất nhanh, họ không khỏi cảnh giác lên, những cũng mong chờ xem là ai.
Đến khi người đó hạ xuống trước mặt họ, lúc này hai người mới "Ồ" một cái, hoá ra là Hà lão gia chủ, không, bây giờ là Hà gia chủ.
Hà Hạ Đông hôm đó bỏ trốn cùng "Lãng Sở Tiêu" bỏ mặc Hà gia, vì thế lão bà bà không còn cách nào khác ngoài quay lại cái ghế này.
"Giảo gia chủ, Giảo phó gia chủ vẫn khoẻ chứ?" Hà gia chủ mỉm cười ôm quyền chào.
"Haha, khoẻ, khoẻ.
Hà lã- Hà gia chủ dạo này sao rồi?" Giảo Nguỵ Tử liền hỏi xã giao một câu.
"Thực sự không tốt lắm...nha đầu đó vô trách nhiệm bỏ đi, làm khổ cái bộ xương già này của ta." Hà gia chủ đấm đấm lưng mình nói.
"Hà Hạ Đông thật đáng trách, thật đáng trách." Giảo phó gia chủ hùa một câu, xong lại nói tiếp.
"Không biết Hà gia chủ có biết những người khác ở đâu không?
Ta đến giờ vẫn chưa thấy ai."
Hà gia chủ đang định trả lời, thì bỗng mặt biển gần chỗ họ mạnh mẽ giao động, một cái đầu cá voi ngoi lên.
"Mời ba vị đại nhân theo ta, địa điểm gặp mặt ở bên dưới." Đầu cá voi kia nói.
"Hoá ra là Kình Kiêu lão ca, lâu ngày không gặp." Giảo Nguỵ Tử nhận ra người tới liền vui mừng.
"Hừ, lâu ngày không gặp.
Mong rằng Giảo phó gia chủ sẽ không "bắn nhầm" ta lần nữa." Kình Kiêu đậu đen rau muống nói.
Giảo Nguỵ Tử đang cười bỗng cứng ngắc nhưng cũng không dám nói gì, coi như chưa thấy.
Thế rồi ba người nhảy vào miệng Kình Kiêu, để hắn mang họ lặn xuống biển.
Đến khi mở ra lần nữa, cả ba không khỏi kinh ngạc với cảnh tượng trước mặt.
Vậy mà lại là một con tàu khổng lồ giống như t·àu c·hiến nằm dưới lòng đại dương. Thân tàu làm bằng gỗ, đáy cong, trên tàu có ba cột buồm, cánh buồng hình tam giác, đầu và đuôi tàu cao v·út lên, mũi tàu có khắc hình cá voi nhìn rất uy vũ, hai bên thên tàu có mấy cái miệng pháo thò ra ngoài.
"Đây...đây là cổ phòng?" Giảo Nguỵ Tử lắp bắp nói.
"Ta thấy dường như là cổ phòng ngũ chuyển...?" Hà gia chủ lẩm bẩm, vẻ mặt vẫn chưa tin vào mắt mình.
"Mắt nhìn của Hà gia chủ thật tinh tường, đây là cổ phòng Tru Ma Hạm của Kình gia chúng ta, các vị vẫn là những người ngoài đầu tiên nhìn thấy nó." Kình Kiêu tự hào đáp.
Ba người nghe được xác nhận liền không khỏi hít vào một hơi lạnh, cổ phòng ngũ chuyển nha.
Phải bỏ ra cái giá bao nhiêu mới có thể tạo ra cổ phòng này, phải biết tới bây giờ Đông Hải cũng chỉ Khương gia, Lạc gia và Vương gia là ba gia tộc siêu cấp sở hữu cổ phòng ngũ chuyển, nhiều gia tộc siêu cấp còn chưa có mà Kình gia thân là gia tộc cao cấp lại sở hữu một toà.
Cổ phòng ngũ chuyển không phải cứ mua cổ trùng liền được, còn phải mời lượng lớn cổ sư tu hành Trận đạo về nghiên cứu, thời gian cùng tinh lực bỏ ra cũng rất nhiều.
Bọn họ nhìn nhau mà không nói cũng hiểu ý.
Kình gia thật con mẹ nó chịu chơi.
Ù, ù, ù.
Chợt cổ phòng Tru Ma Hạm run run lên, tượng cá voi ở mũi tàu há miệng bắn ra một chùm tia sáng bao bọc lấy ba người Giảo Nguỵ Tử, cuốn họ vào bên trong.
Tới khi mở mắt ra, cả bốn đã đứng trong một căn phòng to lớn, đám người Giảo Nguỵ Tử cảm tưởng mình giống như con kiến đi trong nhà, trái lại Kình Kiêu bên cạnh mới là người.
Đám người rất nhanh chú ý tới một cái bàn ở giữa phòng, bàn tất nhiên cũng sẽ không nhỏ, Giảo Nguỵ Tử và Hà gia chủ vẫn là phải ngửa cổ lên mà nhìn.
Rất may họ được Kình Kiêu hộ tống để lên bàn.
Lúc này ba người nhìn thấy những người trên bàn mới giật mình, trên bàn có gần mười lăm người, họ vây quanh một cái bàn nhỏ hơn.
"Thuỵ gia, Xà gia, Sa gia, Lập gia, Chương gia, Diêu gia,..." Giảo Nguỵ Tử lẩm bẩm tên từng nhà.
Phát hiện bọn họ đều là những gia tộc chưa quy thuận Nam Hải Minh, giờ hắn cuối cùng hiểu ra, Kình gia không hành động một mình mà có lẽ cùng mấy nhà này chuẩn bị đã lâu, quyết tâm làm một lần khiến Nam Hải Minh phải đổi chủ.
"Giảo gia, Hà gia các hạ đến rồi. Bổn toạ chờ đã lâu
Mời nhập tiệc." Kình Thái đứng ở bên kia bàn lớn mỉm cười nói, mời ba người vào chỗ.