Nhất Phẩm Quý Thê

Nhất Phẩm Quý Thê - Chương 37: Sinh Nhật




Đường Mẫn chưa từng chủ động, lúc này một cái hôn, trong mắt Bùi Cẩm Triều, tiểu cô nương trong lòng mị nhãn như tơ, dụ hoặc mười phần.



Bàn tay vuốt ve trên khuôn mặt nhỏ mịn màng trắng như sứ của nàng, cảm thụ được xúc cảm tiêu hồn thực cốt, cúi đầu nhẹ nhàng hôn môi nàng, tiếng nói réo rắt mang theo một chút khàn khàn.



“Mẫn Mẫn, đêm nay muốn chủ động một chút sao?”

Đường Mẫn hơi hơi nhướng mày, “Biểu ca thật đúng là ác thú vị.





Ngoài miệng nói, cũng đã ngồi dậy, trực tiếp bò tới trên người Bùi Cẩm Triều, cúi đầu hôn môi mỏng ưu nhã của hắn.



Chết!

Một đêm ngủ ngon, Bùi Cẩm Triều có chút không thích ứng, cảm thấy thực mỏi mệt.



Tối hôm qua tiểu cô nương khó được chủ động, hắn không nhịn được hơi phóng đãng, thế nên chuyện phòng the có chút quá mức, hai đầu gối quỳ thời gian dài, lúc này có chút đỏ lên.



Bệnh lâu năm, da thịt Bùi Cẩm Triều thực trắng, nên vết đỏ kia phá lệ thấy được, vẫn là buổi sáng thay quần áo mới phát hiện, nhưng đương nhiên không thể nói cho nha đầu kia, miễn cho sau này nàng câu nệ.



Nói tóm lại, hắn chưa từng hưởng thụ loại cảm giác này, cô nương này làm hắn để tâm.



Bởi vì chuyện phòng the mà để bụng, có chút quá mức, nhưng lại là sự thật.



Đường Mẫn đã đi tiền viện bận việc, bữa sáng chỉ bình thường, bữa trưa mới công việc lu bù.





Bùi Cẩm Triều cũng lo lắng tiểu nha đầu nhà hắn mệt, cho nên chỉ mời vài vị huynh đệ nhà thúc bá đến đây, ai thành thân rồi tự nhiên cũng mang theo chính mình tức phụ và hài tử.



Dùng xong cơm sáng không lâu, Bùi Đại Lang và sáu huynh đệ khác cùng đến.



Bùi gia ở Bùi Trang nhiều năm, hiện giờ còn có chút quan hệ huyết thống cũng đã phi thường loãng, đơn giản vì một mạch của Bùi Cẩm Triều đã là năm đời đơn truyền, hơn năm đời gần như đã không có quan hệ huyết thống, nhưng vì phần lớn Bùi gia đều ở trong cùng một thôn, cho dù quan hệ thực xa, cũng như cũ xem như huynh đệ ở chung, nếu không làm sao có mấy lang mấy lang.



Trong bảy huynh đệ, Bùi Đại Lang và Tứ Lang, Bát Lang là huynh đệ ruột, Nhị Lang và Thất Lang là huynh đệ ruột, Ngũ Lang và Lục Lang là đường huynh đệ ruột, ngược dòng đi lên, mấy nhà này đều là một lão tổ tông.





Trong các huynh đệ, Bùi Cẩm Triều đứng hàng lão tam.



“Cẩm Triều, hôm nay sinh nhật đệ, chúng ta tới cọ cơm, lễ vật cũng không nặng, đừng để ý.



” Bùi Đại Lang mang đến hai hộp điểm tâm, trong lòng còn ôm một bé gái ba bốn tuổi.



“Đại ca tới là được, đâu cần mang thứ gì.



” Bùi Cẩm Triều để Đường Mẫn tiến lên nhận điểm tâm, sau đó tiếp đón mấy huynh đệ vào nhà chính ngồi, còn về Đường Dĩnh và Đường Hạo, bị Đường Mẫn an bày một nhiệm vụ rất quan trọng, mang theo mấy đứa bé ra ngoài chơi.




Bởi vì tức phụ của Tứ Lang có thai, cho nên vừa đến, Đường Mẫn đã mời vào phòng ở hậu viện, làm nàng ngồi, miễn cho động thai.



Tiền viện bị mấy đại nam nhân chiếm cứ có chút chật hẹp, các nữ nhân tự nhiên đều đi tới tân phòng của Đường Mẫn.





Tuy thành thân đã mấy tháng, nhưng tân phòng vẫn thực ấm áp lịch sự tao nhã, ở nông thôn rất ít thấy sắp xếp và bài trí như vậy.



“Thẩm thẩm, có phải có con dâu như Mẫn Nhi rất tốt không?” tức phụ của Đại Lang nhìn Đường Mẫn xinh đẹp, trong lòng thật khiếp sợ, ngày thành thân quả thực chính là diễm lệ vô song, mà hôm nay càng cho người ta một loại cảm giác siêu nhiên xuất trần.



Trâu thị nhấp miệng cười nói: “Đúng vậy, tốt đến không thể lại tốt hơn, xem thân thể Tam đệ con, có phải hồng hào khỏe mạnh hơn rất nhiều hay không? Đều là công lao của nàng đó.





“Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đệ muội, bộ dáng xinh đẹp chính là làm con hoảng sợ, nàng và Tam đệ thật giống thần tiên quyến lữ, theo con thấy, đệ muội không giống nhà nông hộ chúng ta, thấy thế nào đều giống như thiên kim tiểu thư gia đình giàu có dưỡng ra.



” tức phụ của Nhị Lang nhỏ xinh, nhưng ánh mắt kia lại có chút hương vị nói không nên lời, hoặc là có chút ghen ghét giữa các nữ nhân?

Đường Mẫn nhìn xem thời gian, nói với Trâu thị: “Nương ở đây nói chuyện với vài vị tẩu tử và đệ muội, con đi phòng bếp chuẩn bị một chút.





“Đệ muội, tẩu cũng tới giúp muội, tổng không thể chỉ mang theo mấy cái miệng đến đây ăn không.




” tức phụ của Đại Lang đứng lên, nàng thật sự thích Đường Mẫn, tuy từ sau ngày thành thân chưa từng cùng các nàng tụ lại nói chuyện, nhưng vừa nhìn chính là một cô nương tốt.



“Không cần đâu, đại tẩu ở lại nói chuyện với nương muội một lát, một mình muội làm là được.



” Cả ngày ở nhà ăn không ngồi rồi, nàng vẫn muốn có chút việc để làm, hơn nữa nàng cũng không phải người thích náo nhiệt.





Hôm nay mỗi bàn đều là mười món ăn, dù sao bàn bên kia có gần mười đại nam nhân, lượng cơm ăn tự nhiên không nhỏ, nàng nấu ba món chính, lấy một nồi nấu đầy cơm, lấy chảo chiên rán vài món, một cái khác xào rau.



Mà bên bàn nữ nhân tương đối nhiều hài tử, tóm lại hôm nay đồ ăn cũng tốn ít nhất một lượng bạc.



Nàng ngồi xổm xuống, trước tiên rửa sạch cắt nhỏ những thứ tối hôm qua dự bị sẵn, sau đó lấy gạo vo xong cho nồi lên bếp, lúc này mới bắt đầu xuống tay chuẩn bị nấu ăn.



Kỳ thật nếu sinh nhật có bánh kem sẽ rất tốt, đáng tiếc chính là nơi này mọi thứ đều không đầy đủ, muốn có lò nướng ở cổ đại, cùng với các loại nguyên liệu làm bánh kem như bơ, đường cát mịn, trứng, bột mì, Đường Mẫn căn bản tìm không được, dù sao điều kiện hữu hạn.



Hơn nữa trước kia nàng làm đều là có sẵn công cụ, ray, máy đánh trứng, lò nướng… toàn bộ nàng đều không làm tay, đôi khi thật đúng là bội phục những nữ chủ xuyên không có bàn tay vàng, xem ra đời này nàng không thể đại phú đại quý.



Nhưng có thể làm cho Bùi Cẩm Triều một trứng bao cơm, cũng coi như đặc biệt một chút.



Khịt kho cải trắng, canh giò hầm, đậu hủ xốt, cà tím chiên, măng xào cay, chả giò chiên, sườn heo chua ngọt, cá chưng tương, gà sả ớt, mì khoai tây cũng sắp xong.



Theo từng món ăn làm xong, Đường Mẫn mắt thấy đã giữa trưa, đi vào chính đường hỏi Bùi Cẩm Triều: “Biểu ca, trong nhà có rượu sao?”

“Có, Mẫn Mẫn cũng muốn uống sao?” Bùi Cẩm Triều cười hỏi.



“Không cần đâu.



” Chờ buổi tối ở riêng uống chúc mừng một chút là được, “Vậy chúng ta ăn cơm đi, đều đã sắp xong rồi.





Mấy đại nam nhân vừa nghe thấy có thể ăn cơm, đều sôi nổi đứng dậy bắt đầu chuẩn bị, đã giữa trưa, bụng cũng đói cồn cào.



Chờ món ăn lên bàn, mùi hương phác mũi câu động đầu lưỡi mọi người, tiếng nuốt nước miếng hết đợt này đến đợt khác.





“Toàn bộ đều là đệ muội làm sao?” Đại Lang nhìn đầy bàn món ăn, hỏi Bùi Cẩm Triều: “Tiểu tử đệ thực sự có lộc ăn.





“Đều ngồi xuống ăn cơm đi, thân mình đệ không tốt, uống ít chút, mọi người cũng đừng khách khí.



” Bùi Cẩm Triều tiếp đón mọi người ngồi xuống, sau đó chính mình cũng ngồi cạnh Bùi Hải Cường.



Lục Lang bắt lấy chiếc đũa cười ha ha nói: “Ai cùng tam ca khách khí, chúng ta chắc chắn ăn chỉ chừa cái đáy.





Bùi Cẩm Triều là thọ tinh, cho nên cần hắn động đũa trước, mà đệ nhất chiếc đũa hắn duỗi về phía cá chép chưng tương, ăn một ngụm, đáy lòng nảy lên vui thích rất sâu.



Nha đầu này thật lợi hại, thịt cá mượt mà, canh cá tươi ngon, mặn ngọt vừa phải, vị mỹ vô cùng.



Bên người có một bảo bối như vậy, làm sao hắn có thể để cô nương của chính mình mở tiệm cơm, nấu cho những người khác ăn.



Bên này động đũa uống rượu, Đường Mẫn liền kêu Đường Dĩnh, làm nàng giúp đỡ chính mình đi hậu viện dọn bàn, sau đó bắt đầu lên món.



Chờ đồ ăn bưng lên, mấy nữ nhân từng người chiếu cố chính mình hài tử chuẩn bị ăn cơm, mà ở bên này Đường Mẫn cũng xới cơm ra đặt vào bồn sứ, chờ một lát làm trứng bao cơm.



Người trong nhà nhiều, cũng không thể chỉ chuẩn bị cho một mình Bùi Cẩm Triều, vẫn phải dựa theo đầu người làm, trứng gà cũng phải mấy chục.



.