Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 939: Chúng ta đi cướp của hắn




Tiểu ô quy sốt ruột, trực tiếp bay ra khỏi túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần, nó đáp lên vai Bạch Tiểu Thuần, tròng mắt như lồi ra.

Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn tiểu ô quy lần nào, hắn đang chạy thật nhanh, tiểu ô quy triệt để sốt ruột, nó quay đầu nhìn phía sau, lúc này cắn răng truyền âm cho Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch tiểu tử, ta biết rõ bản tôn Cự Quỷ Vương đang ở nơi nào!

Tiểu ô quy cũng liều mạng, lúc này nó định dùng tin tức này đổi chỗ tốt từ Bạch Tiểu Thuần, nhưng lại không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần dầu muối không tiến hoàn toàn không quan tâm tới mình, vì vậy vội vàng nói thật, nó xem ra những lời này sẽ làm Bạch Tiểu Thuần rung động mà hỏi mình.

Trên thực tế Bạch Tiểu Thuần phản ứng không khác gì suy nghĩ của tiểu ô quy... Sau khi nghe câu này, Bạch Tiểu Thuần rung động, hai mắt mở to nhìn sang tiểu ô quy.

- Người nào!

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, tin tức này quá đột nhiên, bên ngoài người ba đại gia tộc đang tìm kiếm tung tích Cự Quỷ Vương, không ngờ tiểu ô quy lại biết rõ tung tích.

Nhưng khiếp sợ thì khiếp sợ, Bạch Tiểu Thuần không dừng bước, hắn tiếp tục chạy thẳng về phía cửa lớn.

- Ngươi biết thì biết, không quan hệ với ta, ta nói cho tiểu ô quy ngươi biết, hiện tại mạng nhỏ của lão tử là quan trọng nhất.

Bạch Tiểu Thuần kiên định, hắn không muốn tham dự vào chuyện giữa Cự Quỷ Vương và ba đại gia tộc, bởi vì việc này quá nguy hiểm.

- Đừng mà, Bạch tiểu tử nghe ta nói, chết tiệt, ngươi chạy chậm một chút, mà thôi mà thôi... Bạch Tiểu Thuần nghe cho kỹ đây, lão đầu có cái bớt đỏ trên mặt sát vách với ngươi chính là bản tôn Cự Quỷ Vương đấy!

Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó liền rung động rất mạnh, trong đầu như thiên lôi nổ tung, thân thể run rẩy hít khí lạnh vài lần, ánh mắt mở to, vẻ mặt không dám tin tưởng nhìn tiểu ô quy.

- Hắn... Hắn là Cự Quỷ Vương?!!

Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên không nhỏ, lời của tiểu ô quy đã đánh động tâm thần của hắn, trong đầu nhớ tới thân ảnh của lão giả có bớt đỏ trên mặt.

- Hơn nữa Quy gia ta đã nhìn ra, Cự Quỷ Vương hêện tại đang trong thời điểm suy biến kỳ, có thể nói lúc này là thời điểm hắn suy yếu nhất, đây cugnx là cơ hội tốt nhất đánh cướp Bán Thần đấy.

- Bạch tiểu tử, ngươi suy nghĩ một chút, đây là cường giả Bán Thần đấy, lại là Cự Quỷ Vương, chính là Bán Thần vương gia, hắn có bảo tàng không ít, một khi chúng ta đánh cướp hắn, chúng ta sẽ phát đạt! Cơ hội trời cho, cả đời này ta cũng chưa gặp mấy lần, ngươi ngươi ngươi... Ngươi lại buông tha...

Tiểu ô quy tức giận thở hổn hển, nó truyền âm rống to với Bạch Tiểu Thuần, nó cực kỳ lo lắng, vào lúc này bất chấp che dấu nói ra tất cả.

- Hắn chính là Cự Quỷ Vương, Bạch tiểu tử, chúng ta đi đánh cướp hắn! Đánh cướp hắn!! Đánh cướp hắn!!!

Tiểu ô quy nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần sinh ra chút hứng thú, lập tức vui vẻ và bắt đầu đầu độc.

- Làm sao có thể...

Bước chân Bạch Tiểu Thuần dừng lại, trái tim không ngừng đập mạnh hơn, tiểu ô quy nói đã đánh động tâm tư của hắn.

Đám người đội trưởng sững sờ, bọn họ nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thất thần hoảng sợ, sau đó bối rối bất định dừng bước.

- Bạch Hạo, tại sao không đi, đi mau!

Đội trưởng lo lắng lên tiếng.

- Chờ ta...

Bạch Tiểu Thuần cũng rối rắm, lúc này truyền âm cho tiểu ô quy.

- Ngươi xác định?

- Ta đương nhiên xác định, từ lần trước Quy gia nhìn thấy tiểu gia hỏa này xuất hành đã nhìn chằm chằm vào hắn, bằng không ngươi cho rằng vì cái gì ngày đó ta thức tỉnh, ngày đó ta vừa nhìn thấy Cự Quỷ Vương đã nhìn ra manh mối, hắn đã lâm vào suy biến kỳ.

- Hặc hặc, hiện tại cũng để Quy gia ta chờ được, hiện tại hắn nhiều nhất chỉ có tu vi Kết Đan, đừng sợ, tuy tiểu gia hỏa này giảo hoạt, bản thể trốn tới nơi này, đoán chừng người bên ngoài nghĩ phá đầu cũng không ngờ hắn biến thành phạm nhân, đáng tiếc a, hắn không may khi gặp Quy gia ta.

Tiểu ô quy vô cùng phấn chấn, nó vô cùng đắc ý, lại truyền âm với Bạch Tiểu Thuần, bộ dạng lão tử lợi hại nhất.

Bạch Tiểu Thuần nhất thời im lặng, hắn nhớ tới ngày đó tiểu ô quy thức tỉnh và nói một câu, dường như nói... Ta ngửi được khí tức bảo vật...

- Tiểu ô quy...

Trái tim Bạch Tiểu Thuần càng đập càng nhanh, hai mắt dần dần sáng lên, vừa nghĩ tới tìm được bản thể Cự Quỷ Vương, vả lại trước mắt Cự Quỷ Vương đang ở trong trạng thái suy yếu nhất, nếu hắn đánh cướp Cự Quỷ Vương... Đây là tài phú cực lớn, không thể hình dung nổi...

Thậm chí có lá bài tẩy này, hắn càng nghĩ ra một ít biện pháp dây dưa với ba đại gia tộc một phen... Cho dù đánh cướp vô cùng đơn giản nhưng muốn mượn thân phận làm chút gì đó thì nguy hiểm giảm nhiều.

- Cự Quỷ Vương là Bán Thần, hắn là kẻ lõi đời, cho dù trốn vào nơi đây nhất định là có đòn sát thủ, hắn sẽ có chuẩn bị vạn toàn...

Bạch Tiểu Thuần trừ bị hấp dẫn ra, hắn còn có lý trí suy nghĩ tình hình trong đó.

- Yên tâm, đòn sát thủ của hắn chính là trận pháp vô hình trong con rùa đá, người bên ngoài không nhìn thấy, một khi mở ra sẽ có uy lực cực lớn, mặc dù không bằng Bán Thần nhưng phòng hộ mạnh tới mức Thiên Nhân muốn đánh vào cũng tốn thời gian dài.

- Phải nói Cự Quỷ Vương không may, gặp Quy gia ta, hặc hặc, thứ khác ta không dám nói nhưng quy trận tuy mạnh, cho dù Quy gia ta không thể điều khiển nhưng làm nó mất đi hiệu lực một lúc vẫn làm được, vừa rồi ta đã đóng trận pháp, sẽ chờ tiểu gia hỏa này suy yếu tới đâu, mau mau, lúc này chúng ta đánh cướp hắn chắc chắn sẽ thành công.

- Hắn là Bán Thần, trên người có rất nhiều bảo vật.

Tiểu ô quy gào to, hai mắt tỏa sáng rất mạnh, dường như vô cùng kích động.

- Có Thiên Nhân Hồn không?

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ lên, Bán Thần Vương gia có thể kiếm thứ này dễ dàng, cho nên không cần sợ hắn không có.

- Đương nhiên là có, Thiên Nhân Hồn trong mắt ngươi là thứ vô cùng trân quý, trong mắt Bán Thần là chuyện đơn giản, nhanh lên, chúng ta phải bắt giữ Bán Thần mang đi, sau đó mang ra khỏi con rùa đá, ta không thể trấn áp trận pháp nơi này quá lâu, một khi chấm dứt, Bán Thần vẫn còn trong con rùa này sẽ nguy hiểm cho chúng ta!

Tiểu ô quy hét bên tai Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, lúc này đám người đội trưởng bên cạnh đang lo lắng, nhao nhao nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cắn răng nhìn sang đội trưởng.

- Đội trưởng, các ngươi đi trước, cho ta chìa khóa nhà tù, trong thời gian bị giam tại đây ta không vừa mắt một tên, trước khi đi ta muốn thu thập hắn.

---------------